- Tỉnh là tốt rồi, về phần chạy nước rút đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả, không gấp, sớm muộn gì cũng sẽ thành công thôi.
Lúc Mộ Dung Khuynh Thành còn chưa tỉnh, Diệp Trần chung quy vẫn cảm
giác mình không tiến vào trạng thái tập trung được, trong đó có quá
nhiều lo lắng, linh hồn căn bản của một người, rất là phiền toái.
Ôm Mộ Dung, Diệp Trần đứng người lên nói:
- Nếu đã tỉnh rồi, chúng ta trước tiên rời khỏi đây đã, có gì thì nói sau, đây cũng không phải nơi tốt lành gì.
- Huyền Âm Vương như thế nào?
Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên hỏi, nàng không biết Diệp Trần làm sao có thể bình yên mang nàng rời khỏi.
Diệp Trần cười nói:
- Đã ăn chút thiệt thòi, Nhân Ma Vương của Nhân Ma nhất tộc tới, hắn
đại chiến một hồi với Huyền Âm Vương, ta liền nhân cơ hội này rời khỏi
tầng ba mươi ba, bằng không, chúng ta muốn sống sót ly khai, là chuyện
không có khả năng, về phần Huyền Âm Vương và Nhân Ma Vương, ta nghĩ có