Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 605: Thiên kinh

– Biến ra ngoài cho lão phu! Khổng Thanh Dương vung tay, một cổ lực lượng cường đại trào lên, toàn bộ Tinh Phong Không Gian đều run rẩy, mặc kệ người ở đâu đều bị ném ra ngoài.  

Sắp có chiến đấu cấp bậc Sáng Thế Đế, Nguyệt Minh Cảnh ở lại khẳng định chỉ có chết, hắn coi như là người thiện tâm, có Sáng Thế Đế nào thèm quan tâm tới sống chết của tiểu bối Nguyệt Minh Cảnh chứ?  

– Cạc cạc dát, nhiều người một chút không phải càng thêm náo nhiệt sao? Huyết Hà lão tổ ra tay cản trở, hai tay vung lên, huyết quang cuồn cuộn tràn ra.  

Hắn làm rất đơn giản, chính là đảo loạn không gian, như vậy Khổng Thanh Dương không thể cho ai rời đi được nữa. Hắn ra tay không tính nhanh, những nơi khác thì Chu Hằng không biết, nhưng nơi này chỉ có hai phần ba người bị ném ra ngoài, trừ bỏ chúng nữ và hắn ra, còn có mười mấy người không rời đi.  

– Trừ ma là chuyện lớn, Khổng huynh không cần quản tiểu tiết! Huyết Hồ Điệp nói, sau lưng hai cánh rung lên, tạo thành mười mấy đạo toàn phong, mỗi một đạo toàn phong đều chớp động thần quang cuốn về phía Huyết Hà lão tổ.  

– Không nghĩ tới lúc trước chỉ là tiểu bối ở một bên xem trò vui, hiện tại lại dám xuất thủ với bản lão tổ! Huyết Hà lão tổ giơ tay chắn lại, một động tác khơi lên một dòng sông máu.  

Bốp! Bốp! Ba!  

Sông máu vừa ra, giống như thiên địa đều sụp đổ, trừ những người được Hoặc Thiên bảo vệ ra, các Nguyệt Minh Cảnh khác đều bị kết thành máu loãng.  

– Giao ra Huyết Hà Thiên Kinh, ban thưởng cho ngươi toàn thây. Vũ Thiên Thu quát, song chưởng đánh ra tạo thành một bánh xe lớn. Bánh xe lớn uy lực cực mạnh, nhẹ nhàng chạm vào, Thăng Hoa Đế cũng bị mài chết.  

Những Nguyệt Minh Đế lúc trước cho dù không chết trong tay Huyết Hà lão tổ thì cũng tuyệt không thể đỡ được một kích này.  

Trong mắt của mấy Sáng Thế Đế này, cho dù Thăng Hoa Đế cũng không đáng bao tiền.  

– Vũ Thiên Thu, 3 vạn năm qua ngươi sao lại không có chút tiến bộ vậy?  

Huyết Hà lão tổ điều động sông máu đón đỡ, bánh xem màu đen lập tức bị sông máu đánh nứt.  

Bảy người Khổng Thanh Dương đều nhướng mày, không nghĩ tới Huyết Hà lão tổ bị ở trạng thái này còn có uy thế mạnh như vậy!  

Nên biết rằng Huyết Hà lão tổ nhìn qua như thương thế khép lại, thực ra hắn dùng lượng lớn linh lực tẩm bổ thân thể, tuyệt đối là miệng cọp gan thỏ. Nhưng mà ngay cả như vậy hắn còn mạnh vậy, thật sự khó có thể tưởng tượng thời kỳ toàn thịnh hắn sẽ có chiến lực gì?  

Huyết Hà Thiên Kinh!  

Huyết Hà lão tổ mạnh như vậy cũng vì hắn tu luyện Huyết Hà Thiên Kinh, Huyết Hà Thiên Kinh không phải công pháp tạo hắn ra, nhưng hắn lại làm nó rạng danh khắp thiên hạ!  

Nhất định phải chiếm được bộ kỳ thư này!  

Bảy đại Sáng Thế Đế liên thủ, nhao nhao vận chuyển tuyệt học bản thân tấn công Huyết Hà lão tổ. Mà Huyết Hà lão tổ cũng mạnh tới đáng sợ, một cái sông máu mở ra, công phòng đều có, cản lại toàn bộ công kích của bảy đại Sáng Thế Đế.  

– Oanh! Oanh! Oanh!  

Công kích điên cuồng bắt đầu. Sơn cốc hoàn toàn vỡ nát, đám người Chu Hằng mặc dù có Hoặc Thiên bảo hộ, nhưng Chu Hằng lại không muốn bị quá chú ý, vội vàng mang theo chúng nữ liên tiếp lui về phía sau, dù sao chiến đấu như vậy hắn không xen vào được, có quan sát cũng không giúp được gì.  

Bởi vì trình độ chiến đấu như vậy quá cao. Hắn xem cũng chẳng hiểu, căn bản không thể suy diễn.  

– Ngươi có biết Huyết Hà Thiên Kinh là cái gì không? Chu Hằng hỏi Hoặc Thiên.  

Có thể khiến cho 7 vị Sáng Thế Đế liên thủ tranh đoạt, Huyết Hà Thiên Kinh này tất nhiên dính đến bí mật thiên đạo, nếu không Sáng Thế Đế đã là cực hạn Tiên giới, bọn họ cần gì phải đi cướp đoạt công pháp chứ?  

Hoặc Thiên thoáng sửng sốt, sau đó lộ ra vẻ trầm tư, một lát sau mới nói: – Thiên Kinh là công pháp thiên địa uẩn dục ra, giá trị vô lường.  

Công pháp Thiên địa uẩn dục?  

Chẳng những Chu Hằng kinh hãi, Ứng Mộng Phạm chư nữ cũng quay đầu quay lại, các nàng cũng vô cùng hứng thú.  

Hoặc Thiên mắt nhìn bầu trời, dường như tìm kiếm trong trí nhớ, phía sau còn có hư ảnh hoa đào nở rộ, lại một lát sau, nói: – Ta tu luyện, chính là Nhân Uân Thiên Kinh!  

Oanh!  

Trong đầu Chu Hằng nổ vang!  

Hoặc Thiên cường đại tới mức nào? Bọn họ tuy rằng không biết tường tận, nhưng mà bọn họ lại tận mắt nhìn thấy một tồn tại ít nhất là Sáng Thế Vương bị phù văn nàng thả ra chấn nát, mà nàng cũng đã nói, ở trong mắt Sáng Thế Đế, nàng ngay cả con kiến cũng không bằng!  

Nàng tu luyện là Nhân Uân Thiên Kinh, Huyết Hà lão tổ tu luyện là Huyết Hà Thiên Kinh, như vậy tương lai Huyết Hà lão tổ cũng có thể đạt tới độ cao giống như Hoặc Thiên sao?  

– Mỗi một thiên địa đều sẽ uẩn dục ra mấy bộ Thiên Kinh, chứa đựng bí mật thiên địa, nếu như có thể thông hiểu hết đạo lý trong Thiên Kinh. Thì có thể thông suốt, xông phá cực hạn! Hoặc Thiên cẩn thận nói.  

Chu Hằng trong lòng vừa động, nói:  

– Nói cách khác, cho dù Phàm giới cũng có Thiên Kinh xuất thế?  

Hoặc Thiên gật gật đầu, mỉm cười với Chu Hằng. Dường như ca ngợi hắn.  

– Huyết Hà Thiên Kinh này là Thiên Kinh của Phàm giới, hay là Thiên Kinh Tiên giới uẩn dục ra? Chu Hằng lại hỏi.  

– Không biết! Lần này Hoặc Thiên trả lời rất nhanh, nàng lắc lắc đầu: – Tuy nhiên, cho dù Huyết Hà Thiên Kinh là Thiên Kinh của Phàm giới đều có giá trị rất cao, mỗi một bộ Thiên Kinh đều ghi lại bí mật thiên địa một cái thế giới, ngươi cho dù tu vi cao tới đâu cũng phải dùng tới.  

Chu Hằng tim đập rộn, Lạc Tuyết Chân Kinh hắn sử dụng mặc dù là công pháp Thiên cấp, nhưng mà đó là công pháp Phàm giới, phóng tới Tiên giới đã sớm mất đi ý nghĩa, hắn cũng muốn tu một môn công pháp khác.  

Còn có cái gì còn quý báu hơn Thiên Kinh thiên địa uẩn dục ra đây?  

Ngay cả bảy đại Sáng Thế Đế cũng vội vã chạy tới, bọn họ vì cái gì? Còn không phải muốn đánh phá cực hạn Tiên giới sao, trở thành nhân vật giống như Hoặc Thiên thời kỳ toàn thịnh sao?  

– Nếu như ngươi chiếm được Huyết Hà Thiên Kinh thì sẽ có trợ giúp với tu đạo của ngươi. Hoặc Thiên nói.  

Chu Hằng không khỏi cười khổ, nói: – Nói thì đơn giản, nhưng mà bên kia có tới tám gã Sáng Thế Đế, ngươi muốn để ta đi nhổ răng cọp sao?  

– Ta có thể giúp ngươi chiếm lấy Huyết Hà Thiên Kinh! Hoặc Thiên dường như không để bụng nói.  

Chu Hằng mừng rỡ, tuy rằng hắn không muốn mượn lực lượng của Hoặc Thiên, nhưng tình huống này hiển nhiên không phải hắn liều mạng có thể thành công, cũng chỉ có thiên nữ tuyệt thế như Hoặc Thiên mới dám hời hợt nói đoạt bảo trong tay tám gã Sáng Thế Đế thôi!  

– Ngươi nắm chắc không? Chu Hằng không phải không tin năng lực của Hoặc Thiên, nhưng nơi này có tới tám gã Sáng Thế Đế a, đều là nhân vật đỉnh phong của Tiên giới, mà Hoặc Thiên dù sao vẫn chỉ là Nguyệt Minh Vương, khiến cho người ta có chút không dám tưởng tượng.  

– Chỉ cần lão nhân kia tế xuất Huyết Hà Thiên Kinh ra, ta có thể cướp được. Hoặc Thiên mờ nhạt nói, giọng điệu vô cùng tự tin.  

– Tế xuất Huyết Hà Thiên Kinh ra? Chu Hằng có chút kỳ quái hỏi.  

– Ngươi cho là Huyết Hà Thiên Kinh chỉ là 1 bộ công pháp sao? Hoặc Thiên không ngờ tươi cười nói: – Công pháp thiên địa uẩn dục ra, làm sao chỉ có chút công dụng như vậy. Bản thân Thiên Kinh chính là một món bảo khí!  

Chu Hằng trong lòng vừa động, đột nhiên nói: – Gốc đào trong thân thể ngươi chính là Nhân Uân Thiên Kinh sao?  

Hoặc Thiên tay chạm ngực, một nhánh đào hiện ra, nhìn qua rất bình thường, nếu không phải trước kia Chu Hằng đã chứng kiến qua, thì hắn tuyệt không thể tưởng tượng gốc đạo này có năng lực tiếp thiên nối địa.  

– Không sai. Đây là Nhân Uân Thiên Kinh, cũng là bản mạng pháp khí của ta! Hoặc Thiên mờ nhạt nói. Đây vốn nên là thiên đại bí mật, nhưng mà nàng cứ như vậy nói ra, cũng không sợ người khác nghe được mà tham lam.  

Cũng may xung quanh trừ Chu Hằng ra, không người nào trong đám Ứng Mộng Phạm có thể nổi lên ý xấu với Hoặc Thiên được. Tuy nhiên, có một ngoại lệ. Hai mắt con lừa đen đã đỏ lên, nước miếng ào ào xoạt tràn ra giống như đê vỡ bờ, nhìn rất là vui.  

Nhưng con lừa đê tiện tùy rằng có ý xấu với bảo vật, nhưng cho nó 100 lần can đảm cũng không dám đánh chủ ý lên Hoặc Thiên a! Ở trong lòng con lừa đen, Hoặc Thiên chính là nữ ma đầu, nó dám chọc trời, dám chọc địa, nhưng mà không dám chọc vào tồn tại kinh khủng như vậy.  

– Bị thương? Chu Hằng nhìn trên mặt gốc đào có chỗ bị rạn.  

– Không sao, Thiên Kinh cùng ta hòa làm một thể, chỉ cần ta khôi phục tu vi, nó cũng sẽ trọng tố! Hoặc Thiên phong đạm khinh vân nói.  

Trừ nữ nhân thần bí đối đầu ra, trên đời này dường như không có chuyện gì có thể làm cho nàng thất thố. Đương nhiên, nếu như Chu Hằng quấy rầy nàng, nàng cũng rất buồn bực, bởi vì dị năng của nàng không có hiệu quả với Chu Hằng.  

– Ngươi là nói. Đợi Huyết Hà lão tổ tế Huyết Hà Thiên Kinh tế ra ngoài, ngươi sẽ nhân cơ hội đó cướp đoạt sao? Chu Hằng nhìn thiên nữ tuyệt thế này, mặc dù bây giờ nàng giả dạng xấu xí, nhưng mà nhìn nàng vẫn khiến cho tim Chu Hằng đập thình thịch, quả thật muốn hôn nàng một ngụm dài.  

Hoặc Thiên bị ánh mắt nóng rực của hắn làm cho ăn không tiêu, hơi hơi nghiêng đầu, nói: – Mấy người kia nói không sai. Lão nhân này đúng là miệng cọp gan thỏ, hắn chống đỡ không được bao lâu nữa, tới lúc đó nhất định tế xuất Huyết Hà Thiên Kinh ra, trả cái giá lớn mới có thể thoát nổi.  

Chu Hằng nhướng mày, nói: – Ý của ngươi là. Dù không có Huyết Hà Thiên Kinh lão quái vật kia cũng có thể phá vây sao?  

– Ừ! Hoặc Thiên nghiêng đầu ừ một tiếng.  

Chu Hằng cười hắc hắc, hắn thích nhất chọc cho Hoặc Thiên tâm thần thất thủ, lúc này mới giống như một nữ nhân, nếu không cả ngày lạnh như băng thì có ý nghĩa gì đâu? Hắn nói: – Ngươi giúp ta như vậy, bảo ta làm sao báo đáp ngươi đây?  

– Ngươi là sư đệ của ta, ta chiếu cố ngươi là đúng mà.  

– Đã là huynh đệ cũng phải tính toán rõ ràng, không bằng ta lấy thân báo đáp nha.  

– Cút!  

Chu Hằng cười ha ha, có thể khiến cho Hoặc Thiên chửi tục hắn là người thứ nhất, cũng là người duy nhất!  

Bọn họ bên nhau nói chuyện không ngừng, xa xa chiến đấu cũng tiến tới lúc gay cấn, ngắn ngủi vài phút đã phá cho Tinh Phong Không Gian hoàn toàn thay đổi, mặt đất xuất hiện từng cái khe sâu không thấy đáy, vết nứt không ngừng lan ra, mở rộng tới toàn bộ đại lục.  

Đây là chiến đấu cấp bậc Sáng Thế Đế, tồn tại mạnh nhất Tiên giới, hủy diệt một phương thế giới cũng không lạ gì.  

Quả nhiên như mọi người đoán, Huyết Hà lão tổ là miệng cọp gan thỏ, tuy rằng thương thế hồi phục tốn rất nhiều linh lực, hắn rất nhanh từ thịnh xuống suy, rơi vào trạng thái kiệt lực.  

Tuy nhiên, quan niệm thời gian ở Tiên giới và Phàm giới hoàn toàn khác nhau, nói là rất nhanh thực ra cũng đã ba ngày! Nhưng đối với cường giả Tiên giới chiến đấu một năm là bình thường, ba ngày xem như còn ngắn đấy.  

– Huyết Hà lão tổ, không cần giãy chết nữa, giao ra Huyết Hà Thiên Kinh, ban cho ngươi chết nhanh hơn! Nguyên Thạc Chân Hòa quát to.  

– Ha ha ha! Các ngươi muốn Huyết Hà Thiên Kinh phải không, vậy thì ta cho các ngươi kiến thức nó một chút. Huyết Hà lão tổ cười to nói, vỗ vỗ ngực, một dải tơ đỏ như máu từ trong cơ thể hắn trào ra, vây quanh người hắn. 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất