Thế cục trước mắt, khiến cho Lăng Vân không thể không lập tức quyết định.
- Thủ hộ ta trong chốc lát.
Đám người Lâm Tuyết ở phụ cận còn chưa hiểu ra làm sao, Lăng Vân đã xuất ra một tiểu kiếm màu lam cỡ một ngón tay từ mi tâm, tản mát ra từng vòng ánh sáng lóa mắt, gia tăng thêm phạm vi bao phủ của trăm thước lam quang. Nguồn tại http://TruyệnFULL.com
Một cổ phong bạo vô cùng mạnh mẽ lấy hắn làm trung tâm, quét về bốn phương tám hướng. Đồng thời, trăm thước lĩnh vực cũng đã đột phá cực hạn, tăng lên ngàn thước. Hơn nữa, tùy theo ba động do kiếm hồn không ngừng truyền đến, nó còn muốn mở rộng ra thêm.
Một ngàn thước, hai ngàn thước, một vạn thước.
Khi quang mang kéo dài đến hai vạn thước, trong nháy mắt đã tiếp xúc với kiếm long.
Song, va chạm cũng không có phát sinh như dự liệu.
Kiếm long đối mặt với sự bao trùm của hai vạn thước lam sắc lĩnh vực giống như bị một lực lượng vô hình ngăn cản, từ từ giảm tốc độ xuống. Khi tiến tới được thêm ngàn thước thì rốt cục ngừng lại. Lẳng lặng huyền phù giữa hư không, giống như một cơn bão từ ngoài khơi vừa tiến vào cảng tránh gió.
Ngay sau đó, những cự kiếm liền giống như mất hết lực lượng, tuân theo định luật vạn vật hấp dẫn, nặng nề rơi xuống trên nền cát, bốc lên đại lượng cát bụi.
Cảnh tượng vạn kiếm từ trên trời giáng xuống, theo lý thuyết thì cũng coi như là hoành tráng. Nhưng lúc này cũng không có người nào chú ý tới nó, mà đều rơi vào khu vực do lam quang bao phủ.
- Đây là...
Kiếm long thứ hai lại tiến nhập lam sắc quang mang, lại tiếp tục bị lực lượng thần kỳ khiến cho dừng lại. Tất cả Kiếm Thánh, Bán Thần phảng phất như một lữ nhân tuyệt vọng giữa sa mạc, đột nhiện gặp một ốc đảo tràn đầy nước tươi mát, ý chí cầu sinh bạo phát không gì sống kịp, nhảy vào trong phạm vi bao phủ của lam quang. Dù là người đến từ các đại khu vực ngoài Trung Ương Tinh hay là trong Trung Ương Tinh, dù là Thủy Nguyên Thượng Nhân của Tuyết Vực Đảo hay là Tô Trấn Phương của Hạo Thiên Kiếm Phái cũng đều nhảy vào trong đó.
Nhìn thấy bọn họ, đám người Lâm Tuyết trước tiên thủ hộ trước người Lăng Vân. Vẻ mặt đề phòng nhìn đám người Tô Trấn Phương, Thủy Nguyên Thượng Nhân, tránh cho bọn họ thừa lúc này trả thù lúc trước.
Ba người các nàng làm ra cử động như vậy, không khỏi khiến cho mọi người ngẩn ra. Chỉ cần không phải người ngốc thì đều biết, hiện tại Lăng Vân chính là đang dùng toàn lực chống đỡ lam sắc lĩnh vực. Nếu như làm ra bất kỳ sơ suất nào, khiến cho lam sắc lĩnh vực tiêu thất. Kết quả như thế nào thì mọi người đều đã nghĩ tới.
Trong lúc nhất thời, những Kiếm Thánh, Bán Thần cường giả khác đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía đám người Tô Trấn Phương, đề phòng bọn họ làm ra bất kỳ cử chỉ dại dột nào.
Áp bách của hơn ba mươi vị Kiếm Thánh, Bán Thần khiến cho đám người Tô Trấn Phương và Thủy Nguyên Thượng Nhân âm thầm kêu khổ. Vội vàng bồi tội:
- Các vị ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, chúng ta và Lăng Vân các hạ lúc trước cũng chỉ có chút ân oán. Giờ khắc này Lăng Vân các hạ chính là mấu chốt cho sự an nguy của chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không làm ra cử chỉ hồ đồ gì.
Một vị Bán Thần già nua đến từ khu vực của Bất Tử Minh Thần âm trầm hừ một tiếng:
- Hi vọng các ngươi có thể nhận rõ thế cuộc trước mắt, nếu không...
Vừa nói xong, hắn cùng với vài vị Bán Thần khác đều thoáng lộ ra sát khí, trực tiếp hù cho đám người Thủy Nguyên Thượng Nhân không dám nói một câu.
Vì tránh cho đám người Lâm Tuyết hiểu lầm, bọn họ cũng chỉ ở trong phạm vi nhất định, vừa âm thầm đề phòng có kẻ bỏ đá xuống giếng, vừa âm thầm cầu nguyện cho phiến lam sắc lĩnh vực này có thể chịu đựng nổi, đem toàn bộ kiếm long khống chế. Lúc này, Lăng Vân cũng đã tiến tới thời điểm mấu chốt.
Kiếm Thần cảnh giới. Vốn là quá trình mà thần của kiếm cùng với hồn của người dung hợp làm một.
Trong quá trình này, đừng nói là phân tâm, cho dù là một quấy rầy nho nhỏ cũng có thể dẫn đến quá trình dung hợp thất bại.
Bất quá khi Lăng Vân chân chính rút ra ý thức kiếm hồn của mình để cùng với nhân hồn tương hợp, tinh thần lực lượng bạo phát ra trong nháy mắt đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Linh thức nguyên bản bị áp chế thừa dịp tinh thần lực tăng mạnh, không ngừng lan tràn ra, chiến cứ khắp phương viên hai vạn dặm.
Bằng vào cổ tinh thần lực lượng bỗng nhiên gia tăng, hắn lại giống như năm đó ở Hải Sâm đế quốc, tiến vào một trạng thái kỳ diệu, lấy thực lực tứ giai đối diện với trăm đại kiếm sư. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng cổ kiếm ý đến từ Tà Nguyệt, chính nhờ nó mà hơn bốn mươi vạn cự kiếm mới có thể không ngừng đối với hơn bốn mươi mấy người phát động công kích.
Phát hiện ra điểm này, Lăng Vân không có chút gì do dự, trực tiếp bằng vào tinh thần lực bạo tăng mạnh mẽ đem kiếm ý bám vào trên thân cự kiếm hoàn toàn xóa đi. Hơn nữa còn dựa vào sự phân giải cường hãn của trăm thước lĩnh vực, ngăn cả quán tính của chúng, hoàn toàn loại bỏ sự nguy hiểm của chúng.
Cũng may nhờ Kiếm Linh Tà Nguyệt đã ly khai phiến lĩnh vực này để truy sát Thần Thánh. Nếu không, lấy ý niệm mạnh mẽ của Tà Nguyệt thì một khi cảm giác đợc mưu toan của Lăng Vân thì nhất định sẽ bạo phát ra công kích tuyệt cường. Đến lúc đó kết quả của hắn nhất định là tệ hơn nhiều so với việc dung hợp nhân hồn thất bại.
"Thời gian. Kiếm ý trên thân cự kiếm bị ta xóa đi, Tà Nguyệt nhất định sẽ có hành động, nếu như hắn bị Thần Thánh bám trụ thì tốt, nhưng nếu hắn không có đuổi kịp Thần Thánh, thì sẽ trực tiếp chuyển thân giết về. Đến lúc đó..."
Giải quyết được nguy cơ của cự kiếm, Lăng Vân thoáng thở phào nhẹ nhõm, bình phục một chút tâm cảnh. Kết quả của việc tu luyện nhiều năm quá, chính là thể hiện ở giờ khắc này, không thể có chút sơ xuất.
Ôn dưỡng xong, Lăng Vân tỉnh táo hẳn lên, đem ý thức yếu ớt của kiếm hồn dung hợp với nhân hồn - Hai thứ vừa dung hợp, một lượng lớn ký ức đã như thủy triều truyền đến từ trong kiếm hồn. Trong nháy mắt tràn ngập khắp trong não hải của hắn, khiến cho não hải cũng phải phát trướng.
"Kiếm hồn cũng giống như một anh nhi yếu ớt, ngay cả kinh nghiệm qua nhiều năm của ta được nó tiếp thụ cũng chỉ là những ký ức đơn giản, cũng đã làm cho não hải của ta có chút phát trướng, nếu như có thêm vài năm nữa, không biết là..."
Ký ức về huyết chiến ở Hải Sâm đế quốc bắt đầu hiện ra, giống như một phiến mông lung, cũng không có nội dung thực chất. Ngay sau đó, linh trí của kiếm hồn bắt đầu đối với ngoại giới sinh ra tò mò, dùng mục mang của mình lần mò khắp nơi. Dưới sự dẫn đường của Lăng Vân mà minh bạch chân lý "kiếm là hung khí".
Giờ khắc này, sự tương đồng giữa nhân đạo và kiếm đạo liền phát huy tác dụng, khiến cho sự dung hợp của phương diện lĩnh ngộ có liên quan đến sát đạo của Lăng Vân diễn ra mau lẹ tiện lợi hơn. Ngay cả dung hợp kiếm hồn cũng tiến triển vô cùng thông thuận.
Cũng giống như một người, khi đổi đơn vị công tác, lại phát hiện ra công việc của mình sắp làm chính là việc lúc trước đã từng làm, kể từ đó thì việc tiếp nhận cũng rất dễ dàng.
Dung hợp. Hết thảy được tiến hành thuận lợi. Kiếm hồn lấy mục quang tâm tính của mình, đem hết thảy mọi thứ, không hề giữ lại chút nào truyền thụ đến. Giờ khắc này, Lăng Vân phảng phất như hóa thân thành kiếm. Thể nghiệm cảm giác là một thanh kiếm, đâm vào trong thể nội của đối phương. Thể nghiệm thiên đạo quỹ tích của kiếm.
Khi tu vi của hắn đề thăng đến thánh kiếm sư, ý thức của kiếm hồn dần dần thành thục. Hắn bắt đầu nắm giữ ngôn ngữ của kiếm, văn minh của kiếm, thậm chí là uy nghiêm của cao đẳng Kiếm Linh, dựa vào khí thế của mình uy hiếp đối phương, khiến cho thông linh kiếm của đối phương khuất phục...
Dung hợp. Cũng không có khó khăn như trong tưởng tượng. Hết thảy mọi chuyện, đều thuận lợi như thế. Thuận lợi đến mức cả Lăng Vân cũng bắt đầu hoài nghi, những tiền bối ngày trước có phải là đã suy đoán khuyếch đại ra sự khó khăn của nó.
Hoặc là, bởi vì mình tu luyện trong thời gian ngắn ngủi. Ký ức cũng chưa đạt tới năm mươi năm, không sao bằng được những tiền bối tu luyện hơn ngàn năm. Ý thức của kiếm hồn rất nhỏ bé, cho nên có thể dung hợp dễ dàng?
Tâm tính may mắn chỉ duy trì trong chốt lát, lập tức đã xuất hiện một tia dậy sóng.
Khi hắn ở Thương Mãng Sơn gặp được Thần Thánh và Tử Lâm, lúc hắn giao ra Lam thì kiếm hồn cũng sinh ra ý thức mãnh liệt. Lúc này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự níu kéo không buông của kiếm hồn đối với trận linh, cùng với sự kháng cự đối với mình.
Trong nháy mắt, Lăng Vân hồi tưởng lại.
Đây là ý thức ẩn chứa tâm tình mà kiếm hồn truyền đến.
Có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai.
Tùy theo kiếm hồn dung hợp một đường thông thuận, dần đần bắt đầu không ổn định. Đạo ký ức thứ hai của kiếm hồn lại hiện lên trong não hải.