Sau một kiếm, cả phiến đại địa bị vỡ nứt cả ra, tám khe nứt ngoằn ngoèo hướng theo một phương hướng kéo dài ra, dung nham nóng bỏng theo đó phun lên từ lòng đất, nhìn trên cao thì thấy giống như tám con cự long đỏ rực. Dưới sự dẫn dắt của một kiếm này, tảng tảng đá khổng lồ bị nhấc lên cao, xông thẳng va chạm với kiếm khí khủng bố tạo ra từ một kiếm của Thần Thánh!
Một vùng tối đen không tạp chất hình thành ngay tại tâm va chạm, trực tiếp thôn phệ hết thảy mọi thứ, rất nhanh chóng mở rộng ra, đem toàn bộ kiếm khí đầy trời của Thần Thánh thôn phệ, trong chớp mắt đã tiêu thất sạch sẽ.
Kể cả bầu trời lúc này, một chút gợn mây cũng không thấy, tựa như mới vừa được rửa qua, thuần túy một màu xanh da trời. Trận va chạm này cũng đã hấp dẫn hết tất cả cường giả trong phạm vi xung quanh đó!
Những cường giả này tới chỗ sâu nhất của Thương Mãng Sơn, mục đích vừa là tìm thiên tài địa bảo, lại vừa là mượn linh khí nồng đậm và thánh thú cường đại để tôi luyện bản thân, đột phá trong thực chiến, tấn thăng lên cấp bậc cao hơn.
Cảm nhận được ba động mãnh liệt, mọi người đều vui mừng quá đỗi kéo tới, được chứng kiến tranh đấu cấp bậc này, quả thật là cơ hội hiếm có.
Bất quá, vừa đi chưa được bao xa, mọi người đã ào ào chạy trối chết về hướng bên ngoài Thương Mãng Sơn. Được chứng kiến trận chiến đỉnh cao tự nhiên là chuyện tốt, nhưng không gian xung quanh bọn họ biến hóa quá mức quỷ dị, nếu tới gần thì có giữ được mạng không thì không ai dám chắc. Thậm chí còn có người đang cho rằng những người kia đang phá hư cân bằng sinh thái của khỏa chủ tinh này.
Lúc này, thần điện dưới chân hai người đã hoàn toàn biến mất, dưới lực lượng va chạm dữ dội như thế, không gì còn có khả năng tồn tại, mặt đất đã sớm biến thành một phiến bừa bãi.
Lực phá hoại của thần giai cường giả đã sớm vượt qua cực hạn thừa thụ của chủ tinh, nếu như vừa rồi, Lăng Vân trực tiếp chém một kiếm về phía mặt đất, hiện tại chỉ sợ cả lớp vỏ bên ngoài chủ tinh đều bị tan vỡ, nham thạch nóng chảy mãnh liệt phun trào. Nếu như vận khí không tốt dẫn đến phản ứng dây chuyền, tai nạn thậm chí còn có thể lan tới toàn bộ chủ tinh.
Đồng tử Thần Thánh hiện lên vẻ kinh hãi, hắn không sao tin được một kẻ mới tiến nhập cảnh giới Kiếm thần lại có khả năng bạo phát ra uy lực đáng sợ như thế, không lẽ hắn đây là tu luyện tuyệt tiên kiếm khí - mạch kiếm khí đứng đầu trong bốn mạch kiếm khí?
"Hiện tại Lăng Vân nắm giữ trận linh trong tay, lại có kiếm khí cường đại, đợi khi hắn biết chân tướng sự tình, nghĩ biện pháp thu phục tam đại Kiếm linh, đến lúc đó..."
Tựa hồ nghĩ tới chuyện đáng sợ gì, Thần Thánh nhịn không được hít một hơi lãnh khí!
Vô địch thiên hạ!
Hắn dám khẳng định, đến lúc đó cho dù là Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang ở thời toàn thịnh cũng không thể thắng được Lăng Vân.
"Không thể để cho hắn giác ngộ!"
Trong mắt Thần Thánh nhất thời hiện lên một tia hàn quang nghiêm nghị.
Trong lúc Thần Thánh đang suy tư, sắc mặt Lăng Vân hơi biến đổi, hắn phát hiện trong thể nội lại dâng lên một cổ kiếm ý mãnh liệt, ngay sau đó, một cổ này khủng bố vô pháp diễn tả bằng lời cũng tản ra, so với kiếm vừa rồi còn khủng bố hơn nhiều!
Mi tâm của Thần Thánh giật giật, nhịn không được lớn tiếng nói:
- Lăng Vân! Thực lực của ngươi thật làm cho ta thấy kinh ngạc. Ngươi đã nhất định không giao ra trận linh, lấy lực lượng của ta bây giờ cũng không đủ bức bách ngươi khuất phục, như vậy, chúng ta làm giao dịch, như thế nào?
Thần Thánh có chút miễn cưỡng cười nói tiếp:
- Giữa chúng ta giao dịch cũng không phải có một lần, ta tin tưởng rằng ngươi cũng rất muốn biết chuyện đại cục, ngươi thấy thế nào?
Mặc dù là đang nói chuyện nhưng Thần Thánh cũng không buông lỏng đề phòng. Đột nhiên, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.
Bởi vì, trong lúc hắn nói chuyện, thức mở đầu của kiếm kỹ thần bí do Lăng Vân thi triển căn bản là chưa từng đình chỉ, giờ khắc này, trên người đối phương truyền ra áp bách khủng bố, uy thế của đối phương được đẩy lên tới cực hạn, như đã trở thành thiên địa.
"Mới vừa rồi hắn mượn lực lượng của đại địa, hiện tại lại muốn mượn lực lượng của thiên không, trừ khi ta sử dụng cấm thuật, bằng không..."
Thần Thánh run lên ở trong lòng!
Cấm thuật tự nhiên là cấm kỵ, không thể sử dụng như cơm bữa được. Cho dù là loại tầm thường nhất cũng hao phí kiếm hồn cực kỳ nghiêm trọng, đặt biệt là đối với thế giới "Linh".
- Tiểu tử, ngươi không biết là ngươi đang bị đám người Tịch Lưu Quang đùa bỡn như con khỉ sao? Nói cho ngươi biết, không chọn lựa hợp tác cùng ta, đây chính là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của ngươi!
Cảm thụ được kiếm khí của Lăng Vân sắp tới thời điểm phát động, Thần Thánh phẫn nộ hét lên, cả người lập tức biến thành lưu quang, lao đi với tốc độ khủng khiếp về phía bên trong cấm chế của Thương Mãng Sơn, kèm theo một trận không gian ba động, trong nháy mắt đã tiêu thất ở điểm cuối của hư không.
Thần Thánh vừa đi, Lăng Vân mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đối phương kiêng kỵ hắn, hắn cũng kiêng kỵ đối phương thật sâu! Tuy rằng trận chiến này có vẻ là hắn chiếm thượng phong, song điều này cũng không có nghĩa là hắn có năng lực lưu Thần Thánh lại. Trong bốn mạch kiếm khí, mạch nào chả có cấm thuật? Đến lúc đó ai chết ai sống còn chưa biết được.
Xác định Thần Thánh đã rời đi, Lăng Vân lại bay tới trước mặt bộ xương Thần Thánh Cự Long kia. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m
Lúc giao chiến với Thần Thánh, Ám Lam Chi Kiếm bị đánh bay, cắm vào trên bộ xương của Thần Thánh Ngân Long, nói chính xác hơn là cắm vào xương đầu.
Song, làm hắn kinh ngạc chính là, cốt long lúc này dĩ nhiên là có phản ứng, tản ra năng lượng ba động nhàn nhạt!
Tỉ mỉ cảm ứng năng lượng ba động này, Lăng Vân không khỏi biến sắc!
Bởi vì, cổ năng lượng này đúng là thuộc về hắn - Lăng Vân!
Lăng Vân nhớ rõ, lúc Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần đánh vỡ phong ấn của chủ tinh, hắn đang ở Trung Ương Tinh, mà Thần Thánh Ngân Long này chết đi rõ ràng là cũng trong lúc đó, ở cách xa mấy nghìn vạn dặm, hắn căn bản không có khả năng đem Thần Thánh Ngân Long này giết chết! Nhưng là trước mắt...
Bất quá cảm ứng kỷ hơn chút nữa, ngoài khí tức năng lượng của bản thân ra, còn có của hai người nữa!
Một người là Lam!
Một người khác là...