Khi đám người Lăng Vân trở về đã được toàn dân Tử Vân đế quốc nhiệt tình khoản đãi.
Không từ mà biệt, nhưng khi về chỉ vẻn vẹn là tam chiến thuyền Tuần không chiến hạm kia đã đủ để cho toàn bộ Tử Vân đế quốc lâm vào cảnh sôi trào. Loại vũ khí siêu cấp chiến tranh này, chỉ có từ tứ cấp văn minh trở lên mới có được. Cho dù là các quý tộc của Tử Vân đế quốc mà cũng rất ít khi thấy được, lại càng không cần phải nói đến người thường.
Vì mượn hơi sức của Lâm gia, Tử Vân đế quốc Tử Hạo bệ hạ tuyệt đối là đã tận hết sức lực. Thậm chí còn cùng Lâm Dương ngồi cùng bàn ăn, gọi nhau là huynh đệ, chỉ thiếu việc là cho hắn một chức quan mà thôi.
Những chuyện khách sáo linh tinh đều do một tay vị Lâm Dương này đi giải quyết. Lăng Vân khi trở lại Tử Vân đế quốc, tâm thần lập tức đi sâu vào việc tinh lọc oán khí của Ẩm Huyết Kiếm, đối với việc bên ngoài chẳng hề quan tâm.
Mà sau khi biết được Lăng Vân đã là Đại Kiếm Sư, Tử Hạo bệ hạ kinh hỉ rất nhiều. Hắn âm thầm lôi kéo Lăng Vân gia nhập Tử Vân đế quốc, nghĩ muốn dựa vào vị Đại Kiếm Sư này để hướng thần điện xin tấn chức thành tứ cấp văn minh. Chẳng qua, Lăng Vân ngày thường ngay cả Lâm Dương còn khó gặp chứ đừng nói đến Tử Hạo. Cho dù hắn muốn lấy lòng người ta, cũng không có biện pháp nào. Bất đắc dĩ, hắn đành phải chuyển sang đám người Lâm Tuyết.
Lâm gia đưa cho Lăng Vân ba trăm thị vệ cũng không phải là vì từ một đế quốc lục cấp văn minh tới một đế quốc tam cấp văn minh mà lo lắng. Làm thị vệ hộ viện, bọn họ từ nhỏ đã trải qua rất nhiều huấn luyện nghiêm khắc, phương diện trung thành tuyệt đối không thành vấn đề.
Về phần bốn vị thị nữ bên người hắn, tư tưởng của các nàng gần như đã bị tẩy não, cả đời đều chỉ có thể nhận thức một người chủ nhân là Lăng Vân. Đừng nói hắn đi tới tam cấp văn minh lạc hậu, cho dù bị người của Lâm gia đuổi giết, các nàng cũng sẽ không chút do dự giúp hắn chạy trốn.
Chuyện tình của Tử Vân đế quốc đã có Lâm Dương chuẩn bị, tất nhiên là không cần Lăng Vân lãng phí thời gian. Trải qua vui mừng trong ba tháng, trận nghênh đón phong ba này cũng dần lắng xuống.
Sau khi sự tình dần lắng xuống, cuộc sống của Lâm Dương lập tức nổi lên thành một đại quý tộc, sự tình gì cũng không cần làm, chỉ cần tiêu tiền do con dân của lãnh địa nộp lên. Mỗi ngày tham gia chút yến hội, cùng với các lão quý tộc của đế quốc đua ngựa, câu cá, trông nhàn nhã vô cùng. So với cuộc sống áp lực ở Lâm gia, quả thực không thể so sánh nổi.
Cuộc sống nhàn nhã khiến Lâm Dương dù đã lên chức lão Công Tước nhưng vẫn không khỏi lo lắng đến hai đứa con của mình. Vô luận là Lăng Vân hay là Lâm Tuyết, toàn bộ đều đã tới tuổi lập gia đình, vì thế lại càng khiến lão Công Tước lo lắng. Đến khi gặp phải sự cực lực phản đối của hai người, ông mới hơi hơi thu hồi tâm tư, bất quá cũng đã đem chuyện này để ở trong lòng.
Làm một người phụ thân đã mệt nhọc cả đời, ai không nghĩ muốn sớm một chút chứng kiến con cháu vui vầy bên cạnh mình?
Sau khi cuộc sống dần yên ổn, Lâm Tuyết tiếp tục tiến nhập Quang Ngọc học viện. Bất quá, so với lúc trước vốn là một vị đệ tử, dưới ý bảo của Lăng Vân, nàng lại đảm đương một vị đạo sư của sơ cấp ban! Với thực lực thất cấp kiếm sĩ của nàng, đảm đương vị trí một vị đạo sư sơ cấp ban hẳn là không có vấn đề.
Nửa năm sau, sau khi toàn bộ oán khí của Ám Huyết Kiếm được loại bỏ, càng khiến Lăng Vân ngoài ý muốn chính là sau khi dùng linh thức hấp thu để trấn áp oán khí, hắn có thể đưa oán khí vào công kích để khiến cho đối thú bị lâm vào một loại ảo giác, tinh thần bị hoảng hốt. Tuy rằng loại hiệu quả này trước mắt còn thập phần mỏng manh, vẻn vẹn chỉ có thể mang tác dụng trong chốc lát. Nhưng khi cao thủ cùng đẳng cấp đối chiến với nhau, chỉ cần một sai lầm nho nhỏ cũng có thể đủ quyết định thắng bại cuối cùng. Hơn nữa, ngày sau chờ oán khí này lớn dần lên, công kích về phương diện linh thức của hắn có thể có tác dụng quan trọng. Không thể không nói, đây coi như là một trong những lợi thế mà Lăng Vân thu hoạch được trong nửa năm.
Cùng lúc đó, thời gian nửa năm đã tiêu hao đại lượng Sinh mệnh chi tuyền, khiến Sinh mệnh chi thụ dựng dục ra một Nguyên tố tinh linh.
Khi sở hữu Nguyên tố tinh linh này, Lăng Vân lại có chút hơi do dự.
Ở Tiềm Long Các, đã xem qua nhiều bộ sách, hắn cũng hiểu được, đại gia tộc bồi dưỡng ra thị nữ đủ tư cách là trở thành một người thân tín ở bên cạnh, ở phương diện trung thành không cần phải lo lắng. Cho dù Lăng Vân ra lệnh Lâm Thủy Lam một kiếm giết chết vị tỉ muội Lâm Nhược Nhược của nàng, nàng tuyệt đối cũng sẽ không cự tuyệt.
Do dự một lát, hắn đúng là vẫn còn muốn đem Nguyên tố tinh linh cho Lâm Tuyết. Nước phù sa không dành cho ruộng bên ngoài*, cho dù hắn chưa bao giờ cho rằng mình là ca ca của Lâm Tuyết.
Khoảng thời gian kế tiếp, toàn bộ tâm lực của Lăng Vân hao phí vào việc nuôi nấng kiếm linh.
Kiếm linh do tâm sinh ra, chính là một loại sinh mệnh kéo dài, lấy tinh thần lực của bản thân làm gốc, tạo ra linh tính, khiến linh trí có thất tình lục dục. Linh trí một khi mở ra, ngay lập tức cần phải dạy nó tri thức, để nó hiểu biết thế giới này. Loại dạy này cũng không phải là dùng ngôn ngữ để dạy, mà là trực tiếp lấy tâm thần, lấy máu huyết, lấy kiếm khí rèn luyện!
Tâm thần, có thể khiến cho linh tính của kiếm đích cường đại hơn, cho đến khi nó ngưng tụ được hồn phách.
Máu huyết, chính là căn bản của chủ thể. Thông qua máu huyết, mới có thể khiến kiếm hồn ngày sau không bị trở ngại mà trốn vào trong cơ thể, khiến nó như trở thành một phần của thân thể mình.
Kiếm khí, là phần trung tâm của toàn bộ kiếm hồn! Nếu không làm cho kiếm hồn quen thuộc Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, không cho chúng hòa hợp thành một thể, ngày sau sao có thể thoải mái vận hành kiếm khí, đả thương được địch thủ?
Nếu nói tâm thần tương đương với hệ thống xử lý của máy tính(ổ C, D, E, F...), máu huyết là các thiết bị lắp ráp, kiếm khí liền tương đương với hệ thống vận hành máy(tựa như hệ điều hành Windows vậy)! Cho dù ngươi có được hệ thống xử lý tốt nhất, có được những thiết bị lắp ráp cao cấp nhất, nếu không có hệ thống vận hành máy thì máy cũng không hoạt động được!
Dưới sự rèn luyện hệt sức tận tâm, vô luận là máu huyết, tâm thần, hay là kiếm khí của Lăng Vân đều bị tiêu hao rất lớn!
Nuôi nấng khải linh bất đồng so với lúc trước, chỉ cần một tháng đưa vào một lần máu huyết. Tuy rằng về thời gian cũng có thể khống chế, nhưng nếu kéo dài liên tục không ngừng, cứ ba tháng một lần, hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều.
Giống như một người ngủ say, lâu lâu mới ăn cơm một lần cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu là một người đang ở giai đoạn trưởng thành mà không được ăn no, ngày sau cũng tuyệt đối sẽ rất gầy gò, thậm chí là chỉ còn da bọc xương.
Nguyên bản, Lăng Vân dự tính hai năm là có thể rèn luyện thành công kiếm hồn. Nhưng lúc đó, hắn lại không lo lắng gì đến thân thể của mình có thể chịu nổi hay không! Mỗi ngày tiêu hao nhiều tâm thần cùng với kiếm khí như vậy, cho dù là người làm bằng sắt cũng chịu không nổi...... nhất là tiêu hao về máu huyết......
Nếu một người không hề bận tâm về máu huyết trong cơ thể, người đó tuyệt đối sẽ không lo lắng về vấn đề sống chết. Nhưng cho dù có như vậy, nếu không chú ý điều dưỡng, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cơ thể, thậm chí còn khiến tuổi thọ của bản thân dần ngắn đi.
Cách tốt nhất là phải căn cứ vào hiện trạng của thân thể mình, rèn luyện một lát, sau đó khôi phục một đoạn thời gian mới có thể làm tiếp. Thời gian này ít nhất phải kéo dài đến hai mươi năm sau!
Hai mươi năm!
Nuôi nấng kiếm hồn cần suốt hai mươi năm!
Đã tương đương với thời gian một đứa trẻ con hoàn toàn trưởng thành.
Hai mươi năm, Lăng Vân không muốn tiêu hao. Tại thế giới mà cường giả như mây, nguy cơ tứ phía này, thời gian hai mươi năm trời biết sẽ phát sinh chuyện gì. Một khi những hoàng tử mà hắn đắc tội biết được mình không có gia nhập Lam gia, có thể ngay lập tức sẽ phái cao thủ tới giết người diệt khẩu, trừ bỏ mối họa ngầm.
Sau đó, hắn bắt đầu cảm thấy may mắn. Vì lúc trước, khi ở Tinh Linh thần điện đã lấy đi Sinh mệnh chi tuyền cùng Sinh mệnh chi thụ là một chuyện cực kỳ sáng suốt. Sinh mệnh chi tuyền, không chỉ có thể chữa trị thương thế, còn có thể bù lại sinh mệnh lực, cải thiện tình trạng thân thể.
Chỉ cần hắn nguyện ý tiêu hao đại lượng Sinh mệnh chi tuyền, hắn hoàn toàn có thể trong hai năm ngưng tụ được kiếm hồn!
Sinh mệnh chi tuyền, Sinh mệnh chi thụ, Nguyên tố tinh linh, ngưng tụ kiếm hồn.
Trong bốn chuyện này, Lăng Vân không hề do dự sẽ lựa chọn ngưng tụ kiếm hồn! Sinh mệnh chi tuyền không có nhưng sẽ có thể tìm được, Sinh mệnh chi thụ cũng giống như vậy. Mà Nguyên tố tinh linh tuy rằng vô cùng trân quý, nhưng dù sao không phải để mình sử dụng. Chỉ có tự mình ngưng tụ ra kiếm hồn, trở nên cường đại, mới có thể chân chính không sợ bất cứ ai!
Hai năm sau khi kiếm hồn thành hình, con đường kiếm tu của hắn mới chính thức coi là nhập môn. Đến lúc đó, hắn mới có tư cách được coi là một vị kiếm tu chân chính. Mà Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí một khi có được kiếm hồn, uy lực của nó thậm chí cũng có thể so sánh với vị chúa tể của thế giới này, Thần linh Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang!
--------------------------------- Text được lấy tại TruyệnFULL.com
*nước phù sa không dành cho ruộng bên ngoài: ý nói những thứ tốt đẹp sẽ chỉ dành cho người thân, không cho người ngoài.