Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 392: Tên của chiến đội?

Chương 392: Tên của chiến đội?
Lâm Bắc Thần mỉm cười, nói: "Không cần nữa, bây giờ ta đã là một con chuột qua đường, người người hét đánh, danh tiếng thối không ngửi nổi. Ngoại trừ tiểu tiên nữ băng thanh ngọc khiết, ánh mắt nhìn xa trông rộng, lương thiện và xinh đẹp như bạn học Mễ ra, những người khác sẽ không gia nhập vào đội bảo vệ Ngân Hà của chúng ta.”
Lại biến thành đội bảo vệ Ngân Hà rồi à?
Mễ Như Yên được khen lại đỏ mặt, đã không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị nữa rồi.
"Vậy thì phải làm sao?"
Lông mày thanh tú của nàng cau lại.
Lâm Bắc Thần nói: "Không sao, ta đã có ba ứng cử viên còn lại rồi."
Ứng cử viên của Lâm Bắc Thần là ai chứ?
Đương nhiên là ba người bạn cùng trường Hàn Bất Phụ, Nhạc Hồng Hương và Bạch Khâm Vân rồi.
Nửa giờ sau.
Trong văn phòng chủ nhiệm khối hai của học viện Số 3, các thành viên của chiến đội cuối cùng cũng ngồi lại với nhau.
"Cái gì?"
"Thực sự chọn bọn ta sao?"
Hàn Bất Phụ và Nhạc Hồng Hương hai người đều kinh ngạc sau khi nghe những gì mà Lâm Bắc Thần nói.
Cả hai đều cảm thấy lần này Lâm Bắc Thần thực sự là đang tìm đường chết.
Còn Bạch Khâm Vân lại nhảy cẫng lên hoan hô trong sóng lớn trào dâng, nói: "Ha ha, tiểu bạch kiểm, ngươi cuối cùng vẫn thực hiện lời hứa của mình, là một nam nhân, ha ha, bổn tiểu thư khen ngợi ngươi."
Đây là men rượu của đêm qua vẫn còn chưa vơi.
Lâm Bắc Thần với vẻ mặt bất lực nói: "Đúng vậy, không còn cách nào khác. Tin rằng các ngươi đều đã nghe nói về những tin đồn ở ngoài kia. Bây giờ đã không có ai muốn gia nhập chiến đội của ta nữa. Khó khăn lắm mới lừa được bạn học Mễ, thêm với ba người các ngươi, miễn cưỡng cũng được coi là góp đủ thành viên cho đội Hoả Tiễn của chúng ta. Vào lúc này, không phải là đến cả ba người các ngươi cũng không giúp ta đấy chứ?”
Mễ Như Yên ở bên cạnh, với khuôn mặt mang dấu chấm hỏi.
Tên của đội đổi tới đổi lui nàng đã không nói gì rồi, đã nói cùng nhau chinh phục tinh thần đại hải, sao đột nhiên lại biến thành lừa gạt chứ?
Không lẽ mình thực sự đã bước lên thuyền giặc rồi sao?
Mễ Như Yên không biết phải nói gì cho tốt, chỉ có thể giữ im lặng.
Nhưng khi Lâm Bắc Thần vừa nói như vậy, Hàn Bất Phụ và Nhạc Hồng Hương đương nhiên là không thể từ chối được, cuối cùng đồng ý gia nhập.
Bạch Khâm Vân đương nhiên không cần phải nói, sớm đã trông ngóng từ lâu.
"Ha ha, tốt quá rồi, chiến đội Los Angeles Lakers của chúng ta cuối cùng cũng được thành lập rồi..." Lâm Bắc Thần vung tay reo hò, nói: "Tiếp theo đây, chúng ta cần phải làm quen lẫn nhau, tăng cường phối hợp..."
"Chờ đã, vừa rồi không phải ngươi nói là đội Hoả Tiễn sao?"
"Cái tên không quan trọng."
Lâm Bắc Thần không chút quan tâm nói: "Đúng rồi, có ai ở đây biết quá trình và quy tắc cụ thể của trận chiến đoạt cờ đoàn đội không?”
Hàn Bất Phụ và Nhạc Hồng Hương đều im lặng không nói gì.
Mễ Như Yên cũng đau đầu một trận.
Đội trưởng đại nhân thực sự không đáng tin cậy chút nào.
Có vẻ như tới bây giờ ngài vẫn chưa làm rõ quy tắc cụ thể của trận chiến đoạt cờ đoàn đội sao?
"Đêm qua ta đã điều tra qua. Trận chiến đoạt cờ đoàn đội lần này có hơi khác với trước đây, nó được tiến hành trên biển.”
Mễ Như Yên đã làm xong bài tập từ trước, chỉ đành nhập vai quân sư, kiên nhẫn giải thích nói: "Mỗi một chiến đội đều có một tàu chiến được thúc động bởi Trận Pháp Huyền Văn, trôi nổi trong khu vực biển được chỉ định, theo như quỹ đạo vận chuyển đã được thiết kế sẵn, đảm bảo rằng mỗi tàu chiến đều có cơ hội đụng mặt nhau. Trong quá trình này, chỉ cần mấy trăm đối thủ trên tàu của đối phương giành được lá cờ trên cột buồm thì chính là cướp cờ thành công. Trong toàn bộ quá trình cướp cờ, người giành được nhiều lá cờ nhất chính là người đứng đầu Thiên Kiêu Tranh Bá.”
Trận chiến trên biển sao?
Lại không phải là dã chiến như trước kia?
Lâm Bắc Thần dùng ngón giữa xoa xoa mi tâm, phát ra một câu tra hỏi linh hồn: "Các ngươi đều biết bơi cả sao?"
"Kỹ năng tàm tạm." "Cũng được."
"Thành thạo."
"Vấn đề không lớn."
Đây lần lượt là câu trả lời của Nhạc Hồng Hương, Hàn Bất Phụ, Bạch Khâm Vân và Mễ Như Yên.
Nói như vậy......
Lâm Bắc Thần ý thức được trong toàn bộ đoàn đội, chỉ có một mình hắn là con vịt ở đất gò.
Bây giờ đi học bơi có còn kịp không? Không đúng.
Huyền khí của mình là hệ thuỷ, chắc sẽ không bị chết đuối trong biển, đúng chứ?
Hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy vấn đề này phải cẩn thận đi hỏi Hải lão nhân một chút, lão nhân này là cường giả của Hải tộc, ít nhất cũng có chút kinh nghiệm.
"Các ngươi trước tiên chờ đã, ta sẽ đi tìm cho chúng ta một huấn luyện viên."
Lâm Bắc Thần lao ra khỏi văn phòng giống như một cơn lốc.
Bốn người còn lại nhìn nhau.
Nhưng mà may mắn thay, có cây hài Bạch Dung Vân này ở đây, bầu không khí nhanh chóng trở nên hài hòa.
Mặc dù Mễ Như Yên được xem là 'người ngoài', nhưng vì sự tiếp xúc vi diệu ở Vạn Thắng Lâu đêm qua, cộng thêm với việc nàng vẫn kiên quyết lựa chọn chiến đội của Lâm Bắc Thần dưới hoàn cảnh dư luận xôn xao tràn ngập trong thành, cho nên ba người còn lại đều có ấn tượng rất tốt với Mễ Như Yên, rất nhanh sau đó đã bắt đầu trò chuyện.
Một lúc sau.
Lâm Bắc Thần vội vội vàng vàng quay lại. "Huấn luyện viên đâu?"
Cả bốn người đều nhìn hắn.
Lâm Bắc Thần tức điên lên nói: "Mẹ kiếp, bị tống tiền rồi, lão già kia thật không biết xấu hổ, lại còn đòi phí huấn luyện... Tiểu Bạch, mau cho ta mượn một ngàn tám trăm tiền vàng, ta đi chi trả phí huấn luyện..."
"Cầm lấy."
Bạch Duy Vân trực tiếp ném một cái thẻ vào mặt Lâm Bắc Thần: "Không có mật khẩu, tuỳ ý quẹt."
"Bạch tỷ uy vũ."
Lâm Bắc Thần hai tay cầm thẻ, mặt mày hớn hở, quay người rời đi.
Một lúc sau, liền dẫn theo Hải lão nhân cũng mặt mày hớn hở như vậy quay trở lại văn phòng.
Còn có Sở Ngân, Phan Nguy Mẫn và Lưu Khải Hải theo cùng. Đội ngũ huấn luyện có thể nói là rất hùng hậu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất