Chương 106: Vòng Bảo Hộ Lãnh Địa
Quả nhiên đúng như những lời Mạc lão nói, bên trong công quốc này có rất nhiều lãnh chúa đến sớm hơn bọn họ.
Vừa thấy đã có lãnh chúa gà mờ gia nhập, mấy người bọn họ lập tức lên tiếng trêu ghẹo, khiến cho đám lãnh chúa mới kia xấu hổ không dám thò đầu vào.
Nhưng từ đoạn đối thoại của bọn họ, Lâm Hữu cũng nhận được một tin tức cực kỳ quan trọng.
Muốn tăng lên lực lượng tín ngưỡng không chỉ dựa vào số cư dân trong lãnh địa.
Tuy số lượng cư dân lãnh địa cũng sẽ có ảnh hưởng, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là khiến đám người đó sản sinh lòng trung thành và cảm giác ỷ lại vào lãnh chúa.
Ví dụ như cư dân lãnh địa hiện tại dưới tay hắn, cuộc sống của bọn họ quá khổ sở.
Nhưng hiểu được ý nghĩa của hai từ cảm ơn, 3 điểm tín ngưỡng lực này của hắn cũng nghiền áp được tất cả lãnh chúa mới đến.
Lại nhìn kênh khu vực và kênh thế giới thêm một hồi, nhưng hắn không hề phát hiện tin tức về khu vực phong tỏa.
Chỉ sợ không dễ dàng tìm được dấu vết từ trên này.
Dù sao đầu sỏ gây nên chuyện đó cũng không phải kẻ ngốc, đối phương chẳng dám trắng trợn tuyên truyền đâu.
Rơi vào đường cùng, Lâm Hữu đánh tắt kênh đi, chuẩn bị làm việc trước.
Dù sao hắn vừa di chuyển đến đây, có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị. Đây không phải khi ngồi xem người khác nói chuyện trên trời dưới đất.
Mà một lần bận rộn này, hắn làm tới tận đêm khuya.
…
Ngày hôm sau, ngay khi trời sáng, Lâm Hữu đã tỉnh lại.
Hắn chỉ đơn giản rửa mặt mặc áo khoác vào, sau đó nhanh chóng đi xuống phía dưới lãnh địa.
Trải qua cả đêm tích lũy, Hoa Sen Lửa lại cung cấp cho hắn hơn ba trăm ma năng.
【 Tên kiến trúc: Hoa Sen Lửa 】
【 Cấp bậc kiến trúc: cấp sáu 】
【 Thu hoạch tài nguyên: 30 ma năng / giờ 】
【 Giới thiệu: là một loại hoa sen ẩn chứa ma năng, có thể sinh trưởng trong bất kỳ hoàn cảnh gì, cấp bậc tăng lên dựa vào lãnh địa. 】
Hoa Sen Lửa lên tới cấp sáu mỗi giờ đã cung cấp được ba mươi điểm ma năng.
Tuy không ít, nhưng với hắn, số lượng này vẫn có chút như muối bỏ biển, thậm chí còn không đủ để xây dựng những kiến trúc mới.
Ví dụ như hắn vừa phát hiện ra Vòng Bảo Hộ Lãnh Địa.
【 Tên kiến trúc: Vòng Bảo Hộ Lãnh Địa 】
【 Giới thiệu kiến trúc: sẽ tự động mở ra khi lãnh địa bị công kích, hiệu quả bảo hộ lãnh địa rất mạnh, cấp bậc lãnh địa càng cao tiêu hao càng lớn, cần bổ sung năng lượng. 】
【 Bổ sung năng lượng tiêu hao: ( cấp bậc lãnh địa x1000) ma năng / lần 】
【 Cần thiết để kiến tạo: 500 tài nguyên đá, 500 bột ma pháp, 2500 ma năng 】
Lâm Hữu đã hy vọng có một cái Vòng Bảo Hộ Lãnh Địa từ lâu rồi.
Ngày hôm qua lúc phát hiện thứ này ở bên trong danh sách kiến trúc, hắn đã vui sướng một đoạn thời gian rất dài.
Chỉ cần có Vòng Bảo Hộ Lãnh Địa này, lãnh địa của hắn sẽ trở nên an toàn hơn rất nhiều.
Không cần lo lắng bị người khác công kích một cái đã huỷ đi lãnh địa.
Năng lượng cần bổ sung của lãnh địa cấp sáu là sáu ngàn ma năng, con số này hắn có thể chấp nhận được, dù sao cũng là thứ cần dùng ở khi mấu chốt.
Ngược lại bột phấn ma pháp này còn khó kiếm hơn ma năng, ít nhất là hiện giờ hắn không biết nên xuống tay từ đâu.
Cho nên sau khi ăn chút gì đó đơn giản, Lâm Hữu đã gọi quản sự Từ Trung bên người Tiết Trường Quý tới đây, hỏi đối phương về tình huống xung quanh lãnh địa.
- Lãnh chúa đại nhân đang muốn hỏi ở gần quanh chúng ta có ma thú và bột ma pháp hay không ư?
Từ Trung đứng ở trước mặt Lâm Hữu, vô cùng cung kính nói.
- Đúng.
Lâm Hữu gật đầu:
- Ngươi sống ở đây lâu như vậy, chắc biết một ít chứ?
- Ta đương nhiên là biết. Bột ma pháp này là thứ ngẫu nhiên mua được từ tay thương nhân lữ hành, về phần ma thú, cần phải đi vào sâu bên trong sa mạc mới có.
- Có thương nhân đi qua nơi này ư?
Nghe vậy, Lâm Hữu có chút kinh ngạc.
- Đúng vậy, vì nơi này là biên giới giữa nước Đại Hoang và nước Lưu Hỏa, có đôi khi sẽ gặp thương nhân lữ hành nước Đại Hoang xuyên qua sa mạc qua đây bán dạo, rất nhiều đồ đạc của chúng ta đều mua từ trong tay bọn họ.
- Biên giới ngoại giao giữa hai nước?
- Đúng, xuyên qua phiến sa mạc này, bên kia chính là nước Lưu Hỏa.
Từ Trung cung kính đáp:
- Nhưng nghe nói gần đây ma thú đang náo động ở chỗ sâu trong sa mạc, cho nên không ai dám tiến vào, phỏng chừng phải thật lâu mới có thương nhân qua đây.
- Hoá ra là như vậy.
Lâm Hữu giật mình hiểu ra.
Hắn không hề nghĩ tới, đi qua sa mạc này đã sang công quốc khác, xem ra nơi này quá hẻo lánh rồi.
Nhưng đó cũng là một cơ hội cực lớn dành cho hắn.
Nếu hắn có thể đả thông mậu dịch giữa hai nước, đó sẽ là một chuyện cực kỳ có lợi cho sự phát triển của lãnh địa hắn, thậm chí còn có lợi hơn nhiều so với những lãnh chúa được chia khu vực lãnh địa dồi dào.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên Lâm Hữu nghĩ đến một vấn đề, hắn lại hỏi:
- Không đúng, theo như ngươi nói, trong sa mạc kia đầy ma thú, vậy nhưng thương nhân lữ hành này làm sao đi ngang qua đó được?
- Lãnh chúa đại nhân, chẳng lẽ ngài không biết về người tu luyện?
……….
- Người tu luyện?
Lâm Hữu sững sờ:
- Trên thế giới này còn có người tu luyện?
- Sao vậy? Chẳng lẽ lãnh chúa đại nhân chưa nghe nói sao?
Từ Trung kỳ quái nói.
- Ở trong nước Đại Hoang chúng ta, ngoại trừ người giống lãnh chúa đại nhân được Thần Minh chọn trúng ra thì còn có rất nhiều người bình thường giống như chúng ta, từ nhỏ đã sống ở nơi này, thông qua tu luyện để nhận được sức mạnh câu thông với Thần Minh, sau đó chậm rãi mạnh lên, loại người này cũng là người tu luyện.
- Đương nhiên, người tu luyện và người được trời chọn giống như lãnh chúa đại nhân, vẫn có chút chênh lệch, bọn họ không chỉ tu luyện rất chậm, mà còn không có cách nào triệu hoán binh chủng giống lãnh chúa đại nhân.
Nói xong lời cuối cùng, Từ Trung vẫn không quên vỗ mông ngựa Lâm Hữu.
Nhưng Lâm Hữu lại không có chú ý những thứ này.
Mà chính là bị lời nói của hắn làm cho kinh sợ.
Nơi này người bình thường cũng có thể tu luyện?
Nếu như hắn không đoán sai, người bình thường mà Từ Trung nói tới chắc là thổ dân ở trên đại lục Nguyên Thủy.
Như vậy sức mạnh câu thông với Thần Minh cũng giống như thu hoạch được lực lượng của hệ thống.