Chương 107: Săn Giết Ma Thú Trong Sa Mạc
Nói cách khác, những người này cũng có thể tiến hành tu luyện thăng cấp.
Chỉ là không có cách nào mãnh liệt giống như những lãnh chúa bọn hắn, có thể triệu hoán lãnh địa, chiêu mộ binh chủng, thăng cấp mà thôi.
Như thế có chút thú vị.
Xem ra thế giới này cũng không đơn giản như giống như hắn tưởng tượng vậy, vẫn có một bộ hệ thống tu luyện của mình.
Nhưng suy nghĩ một chút cũng không sai.
Đại lục Nguyên Thủy là trung tâm của vạn giới, còn khắp nơi đều có ma thú, sao có thể chỉ có chút người bình thường được chứ?
Nếu như có thể thu nạp mấy người này để cho hắn sử dụng, vậy thực lực lãnh địa của hắn khẳng định sẽ mạnh lên rất nhiều.
Chỉ là đáng tiếc, vì nơi này của hắn quá vắng vẻ hoang vu, thậm chí ngay cả một người tu luyện lĩnh dân cũng không có.
Có lẽ trong những lãnh địa lớn một chút kia sẽ có không ít người tu luyện lĩnh dân...
Lâm Hữu lại hỏi thăm Từ Trung một số chuyện liên quan tới thế giới này, cũng dần dần bắt đầu hiểu rõ cơ bản đối với hoàn cảnh của mình.
Vị trí hiện tại của hắn là ở công quốc Đại Hoang, là một trong mười công quốc phụ thuộc cấp thấp nhất của vương quốc Thánh Diệu.
Ở trên đại lục Nguyên Thủy xem như là vùng biên giới.
Bởi vì chỗ hoang vu xa xôi, cho nên được đặt tên là “Đại Hoang”, là một trong mười công quốc có thực lực xếp hạng chót.
Mà trong công quốc, thành trì trải rộng, mỗi lãnh chúa quản lý từng thành trì từ lớn tới nhỏ, cạnh tranh lẫn nhau kịch liệt, tranh đoạt các loại tư nguyên.
Giữa các công quốc càng không ngừng va chạm, muốn sinh tồn ở trong môi trường này, nhất định phải đến không ngừng tăng lên thực lực của mình mới được.
Nói như vậy...
Việc đi thăm dò chỗ sâu sa mạc là bắt buộc phải làm, thuận tiên còn có thể đi kiếm thêm một chút ma năng.
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu lập tức gọi Từ Trung đi về trước.
Còn hắn thì mang theo bốn thực vật cấp 6 bao gồm Linh Tịch vội vàng đi ra ngoài, còn về việc đóng giữ lãnh địa thì giao cho dây leo Nấm Yêu Vươngvà những binh chủng cấp 5 mới chiêu mộ ra trông coi.
Dù sao nơi này của hắn vắng vẻ, ngược lại cũng không cần phải lo lắng sẽ có lãnh chúa còn lại tới.
...
Hơn nửa canh giờ, cuối cùng, Lâm Hữu đã đi tới chỗ sâu sa mạc.
Nhưng làm cho hắn ngoài ý muốn chính là chỗ sâu sa mạc, có một vết nứt vô cùng lớn.
Cao đến mấy chục mét, làm cho mặt đất hai bên hình thành một chênh lệch cao thấp rõ ràng.
Muốn tiếp tục tiến lên thì nhất định phải di xuống phía dưới vết nứt đó leo lên.
Khó trách không gặp ma thú nào chạy đến thành Hoàng Sa gây họa, thì ra là bị khe nứt này chặn lại.
Lâm Hữu đứng ở chỗ cao, liếc mắt đã thấy mặt đất bằng phẳng mênh mông phía dưới khe nứt, hình như cũng không hoang vu như trong dự đoán.
Ngược lại có cỏ dại rậm rạp, bắt đầu xuất hiện một số thực vật nhiệt đới chưa thấy qua.
Mà với độ cao mấy chục mét này, với hắn mà nói ngược lại cũng không phải việc khó gì, mang theo các thực vật rất nhẹ nhàng thì leo lên đi xuống, sau khi tiếp tục tiến lên.
Lại sau hơn mười phút, bọn họ mới rốt cục gặp phải ma thú thứ nhất.
Một con Chó Săn Vuốt Quỷ cấp 3 chạy vội qua.
【 Tên: Chó Săn Vuốt Quỷ 】
【 Chủng tộc: Dã thú 】
【 Cấp độ: Cấp 3 】
【 Sức mạnh: 42 】
【 Thể chất: 37 】
【 Tốc độ: 45 】
【 Tinh thần: 38 】
【 Kỹ năng: Va Chạm Hung Mãnh 】
【 Giới thiệu: Một loại ma thú sinh trưởng trong sa mạc, tốc độ chạy rất nhanh, sừng dài tràn đầy răng cưa, có lực va đập rất mạnh. 】
- Thịt chó, đồ tốt, nhanh ngăn lại nó đừng để nó chạy!
Nhìn thấy con Chó Săn bỏ chạy, trong ánh mắt Lâm Hữu lập tức phát sáng lên, lập tức mang các thực vật vội vàng vây quanh qua.
Con Chó Săn kia hình như cảm nhận được uy hiếp, sau khi nhìn thấy bọn họ thì lập tức quay đầu bỏ chạy về phương hướng khác.
Nhưng các thực vật của Lâm Hữu làm sao cho nó cơ hội chạy trốn.
Chỉ thấy Rồng Mộc Yêu trên bầu trời bỗng nhiên bay lượn xuống, hóa thành một loạt tàn ảnh đánh úp về phía Chó Săn.
Chó Săn đang chạy trốn thậm chí không kịp phản ứng, cổ đã bị cắt ra, ầm vang ngã trên mặt đất.
【 Đánh giết Chó Săn Vuốt Quỷ cấp 3, thu hoạch được 10 điểm ma năng. 】
Tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu Lâm Hữu.
Không bao lâu, hắn đã mang theo Linh Tịch và hai Yêu Cơ Máu Tươi chạy tới, mừng rỡ thu lấy thi thể Chó Săn, thu vào trong không gian cá nhân.
- Cũng không tệ lắm, tối nay có thể thêm thức ăn.
Trên mặt Lâm Hữu mang ý cười, sau đó lại tiếp tục đi tới, bắt đầu tìm kiếm ma thú khắp nơi.
Sau khi lên tới cấp 6, dung lượng không gian cá nhân của hắn đã tăng lên tới 200 đơn vị, chứa đựng trên trăm thi thể ma thú không nói chơi.
Cho nên suốt cả ngày, hắn đều thăm dò bốn phía trong sa mạc, không ngừng săn giết ma thú thu thập ma năng, thuận tiện thu thập thi thể ma thú.
Mà theo hắn đi càng vào sâu, cấp bậc ma thú gặp phải càng ngày càng cao, cũng càng ngày càng nhiều, đến sau cùng thậm chí còn gặp phải hai con ma thú cấp 6!
May mắn thực vật bên cạnh hắn đủ mạnh.
Cuối cùng, trong lúc nguy hiểm tìm được sơ hở giải quyết toàn bộ chúng nó, thu hoạch được hơn hai trăm điểm ma năng và hai thi thể ma thú to lớn, cũng dừng việc tiếp tục đi sâu vào, chỉ tiến hành đi săn ở gần đó.
Mãi cho đến tới gần chạng vạng tối, Lâm Hữu mới mang theo các thực vật trở về thành Hoàng La, gọi Tiết Trường Quý qua.
- Lãnh chúa đại nhân, sao ngài lại đích thân tới đây?
Tiết Trường Quý mang theo mấy quản sự của hắn, vội vã nghênh tiếp Lâm Hữu vừa vào thành.
- Ta vừa từ ngoài trở về, thuận đường đi ngang qua xem thử, đúng rồi, chuyện thống kê làm thế nào rồi?
Lâm Hữu hỏi.
Tiết Trường Quý vội vàng trả lời:
- Bẩm lãnh chúa đại nhân, buổi trưa đã làm xong, nhưng vì ngài không có ở đây, cho nên vẫn để đó.
- Thật sao? Vậy là tốt rồi, chờ sau này trực tiếp đưa cho ta là được, còn có một việc ta muốn hỏi một chút, xung quanh đây có mỏ quặng như mỏ sắt hoặc mỏ đồng hay không?
- Mỏ quặng?
Tiết Trường Quý sửng sốt:
- Ngài là nói nơi sinh ra khoáng thạch sao? Nếu là như vậy thì dưới đáy sơn mạch gần đây có rất nhiều, đều là hầm mỏ một vị lãnh chúa khai quật ra.