Chương 123: Đủ Rồi! Hoàn Toàn Đã Đủ!
Sau đó, Lâm Hữu nói dự định thu nạp càng nhiều lưu dân của mình, cũng để Ngụy Cương dẫn người chờ đợi đường đi.
Một khi phát hiện có lưu dân trốn về phía bên này thì lập tức mang bọn họ về thành Hoàng Sa.
Mà lại có bao nhiêu muốn bao nhiêu.
Nghe thấy nhiệm vụ này, Ngụy Cương nhất thời có chút không hiểu.
- Lãnh chúa đại nhân, tha thứ thuộc hạ nói thẳng, lưu dân quá nhiều, chưa chắc là chuyện tốt, rất dễ dẫn đến náo động, lấy tình huống trước mắt của thành Hoàng Sa .. Làm như vậy chỉ sợ không rất thích hợp.
Ý tứ trong lời nói chính là… Hiện tại, thành Hoàng Sa quá yếu, không quản được nhiều người như vậy.
Bởi vì trong mắt Ngụy Cương, Lâm Hữu đã buông xuống nơi hoang vu cằn cỗi như thế, vậy thực lực dưới tay khẳng định không mạnh.
Mà sự thật cũng đúng là như thế.
Trên đường đi tới, hắn cũng không phát hiện trong thành có người tu luyện khác tồn tại, thậm chí ngay cả bên cạnh Lâm Hữu cũng chỉ mang theo một vật triệu hoán cấp 6 mà thôi.
Hắn ta thấy như thế, có thể suy đoán ra thực lực.
……….
Lâm Hữu không ngốc, đương nhiên có thể nghe được Ngụy Cương nói bóng gió.
Cũng không nói thêm gì, mà chỉ mang theo Ngụy Cương xuyên qua cổng thành thành Hoàng Sa, đi đến ngoài lãnh địa của hắn.
Vốn đang nghĩ đến làm như thế nào thuyết phục Ngụy Cương, nhưng Ngụy Cương vừa đến đã bị hình ảnh trước mắt trấn trụ.
- Đây là!
Hắn ta trừng lớn hai mắt, chấn động không gì sánh nổi nhìn cảnh trước mắt, rừng rậm dây leo khổng lồ bao trùm phạm vi 200 mét.
Đây thật.. Là lãnh địa của một lãnh chúa cấp 6 sao?
Như thế cũng quá khoa trương rồi chứ!
Ngụy Cương không thể tin được, nơi này lại là lãnh địa của một lãnh chúa cấp 6.
Càng làm cho hắn ta khiếp sợ là, mấy dây leo khổng lồ trước mắt mở ra, trong đó có từng bóng dáng vô cùng kinh khủng cũng từ đó thu vào trong mắt của hắn ta.
Đồng thời “Vù” một tiếng, mấy bóng đen bay lên trên trời, lướt về phía không trung, vừa đi vừa về xoay quanh viên đại thụ hắn nhìn thấy trong thành.
Số lượng vật triệu hoán trong lãnh địa rất lớn, thậm chí còn lớn hơn trong tưởng tượng của hắn ta!
Mà trên người một đám đều phát ra khí thế cực kỳ khủng bố, hắn ta so với người tu luyện cấp 6 từng thấy qua còn doạ người hơn!
- Những thứ này... Đều là lãnh chúa đại nhân triệu hoán ra sao?
Lúc này, Ngụy Cương đã không biết nên dùng lời gì để hình dung tâm trạng của mình.
Cả người ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ.
Lâm Hữu nhìn thấy bộ dáng hắn ta như vậy, nhất thời nhếch khóe miệng lên:
- Đúng vậy, đều là ta triệu hoán đi ra, thế nào? Như vậy có đủ để thu nhận những lưu dân kia không?
Hắn ta cho Ngụy Cương thấy binh chủng của mình, trong đó một phần rất lớn là vì chấn nhiếp.
Làm cho Ngụy Cương biết thực lực của hắn, như vậy mới có thể triệt để suy nghĩ lại, toàn tâm làm việc cho hắn.
Sự thật đúng là không sai.
Khi nhìn thấy thực lực cường đại của hắn, toàn thân Ngụy Cương chấn động, vội vàng đáp:
- Đủ rồi! Hoàn toàn đã đủ!
So với vừa rồi, trong giọng nói của hắn ta rõ ràng có thêm một tia e ngại, còn có kính ý.
Đồng thời trong mắt lộ ra kích động không che giấu được.
Hắn ta hoàn toàn không ngờ, vị lãnh chúa thành Hoàng Sa lại có thực lực mạnh như thế, thậm chí còn cường đại hơn lãnh chúa mới và thành chủ củ của thành Song Diệp!
Có thể làm việc dưới tay một vị lãnh chúa như vậy, với hắn ta mà nói tuyệt đối là một cơ hội ngàn năm có một, chỉ có ngu ngốc mới có thể từ chối!
Nghĩ tới đây, hắn ta lập tức nói:
- Vậy bây giờ ta tìm người cùng đi thu nạp lưu dân, tất cả đều đưa đến thành Hoàng Sa!
Nói xong, hắn ta trực tiếp quay người rời khỏi, vội vàng đuổi đến trở về trong thành.
Không bao lâu sau đã mang theo mấy người trợ giúp rời khỏi thành Hoàng Sa.
Khoan hãy nói, hiệu suất làm việc thật nhanh.
Lâm Hữu hài lòng gật đầu, xuyên qua rừng rậm dây leo, trở về trong lãnh địa.
Các thực vật cảm ứng được hắn trở về, cũng ào ào xông tới.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua Linh Tịch không ngừng bay múa trước mặt hắn, một giao diện thuộc tính cũng xuất hiện ở trước mặt hắn.
【 Tên: Mộc Linh · Linh Tịch (Vương tộc) 】
【 Chủng tộc: Thực vật 】
【 Cấp độ: Cấp 6 (471/ 500) 】
【 Sức mạnh: 398 】
【 Thể chất: 398 】
【 Tốc độ: 452 】
【 Tinh thần: 490 】
【 Kỹ năng: Khống Chế Tự Nhiên (trung cấp), Quầng Sáng Hòa Hợp, Bụi Gai Cây Cỏ 】
【 Giới thiệu: Vương tộc trong thực vật, nắm giữ năng lực khống chế binh chủng hệ Thực Vật còn lại, tinh thông pháp thuật tự nhiên. 】
Làm binh chủng cấp 6 đầu tiên của hắn.
Điểm kinh nghiệm của Linh Tịch có thể nói là dẫn trước thực vật còn lại, chỉ thiếu hai mười chín điểm là đạt tới điểm tối đa.
Mà thuộc tính của hắn cũng đạt tới mức độ vô cùng kinh khủng.
Cũng may mà trong khoảng thời gian này đánh chết những ma thú cấp 6 kia.
Đáng tiếc duy nhất chính là, lúc trước vì thoát khỏi khu vực chăn nuôi lãnh chúa mà thu vào Quả Cầu Dịch Chuyển, nên Linh Tịch cũng không được hưởng điểm tăng lên từ Cổ Thụ Tri Thức.
Nếu không thì có lẽ bây giờ đã sớm lên tới cấp 7.
Nhưng hai mươi chín điểm kinh nghiệm, đối với Lâm Hữu mà nói vẫn không có bao nhiêu khó khăn.
Chỉ cần đầu người đánh giết đều cho Linh Tịch là được.
Dù ở trong lãnh địa nghỉ ngơi một hai ngày, cũng có thể thăng cấp rất nhanh.
- Không biết sau khi binh chủng lên tới cấp 7 sẽ có thay đổi gì.
Lâm Hữu không nhịn được nghĩ nói.
Ở phía trên đại lục Nguyên Thủy.
Cấp độ cơ bản của binh chủng đều là ba cấp phân thành 1 đẳng cấp.
Từ cấp một đến cấp ba, thuộc về sinh vật cấp thấp, chỉ có một kỹ năng.
Sau khi vượt qua cấp 3 sẽ trở thành sinh vật trung cấp, lĩnh ngộ một kỹ năng mới.
Cho nên dựa theo quy luật này, cấp 6 lên đến cấp 7, chắc là sinh mệnh trung cấp tấn thăng thành sinh mệnh cao cấp, đồng thời lĩnh ngộ kỹ năng mới.
Lâm Hữu vô cùng mong đợi đối với chuyện này.
Mà sau khi nắm giữ binh chủng cấp 7, thực lực lãnh địa của hắn cũng sẽ được tăng cường lớn mạnh hơn, không cần sợ hãi kẻ ngoại địch xâm phạm.
Dù sao nơi vắng vẻ như thế, cơ bản chỉ có lãnh chúa cấp 6 mới sẽ tới, có binh chủng cấp 7, lãnh chúa cấp 6 không cần sợ hãi?
- Đi thôi, chúng ta đi săn giết ma thú.
Lâm Hữu nói với các thực vật.
Hắn đã đợi không kịp muốn nhìn thấy Linh Tịch thăng cấp 7.