Chương 133: Bảo Vật Chiến Trường Xuất Hiện
Nhưng thanh niên này không có tê giác bảo vệ, hắn ta căn bản không có cách nào chạy khỏi nơi này, một chút đã bị bụi gai của Linh Tịch quấn quanh cuốn lấy.
Lúc này, tê giác cấp 7 cũng thoát khỏi khống chế, muốn vọt qua tới cứu hắn ta.
Nhưng một giây sau, vài gốc dây leo đã từ dưới đất xông ra, trực tiếp xuyên thủng ở ngực thanh niên.
- Rống!
Tê giác còn lại phát ra một tiếng gào thét không cam lòng, sau đó ào ào mất mạng.
Thanh niên bị xuyên thủng ở ngực cũng kinh ngạc trừng lớn hai mắt, cuối cùng không cam lòng ngã trên mặt đất.
【 Chúc mừng ký chủ, thành công đánh giết lãnh chúa cấp 6 ở vị diện khác, thu hoạch được hai ngàn điểm ma năng, một Tinh Hoa Lãnh Địa cấp 6 】
Khá lắm, trực tiếp cho 2000 ma năng?
Xem ra thanh niên này ở trên đường tới đây đã từng đánh chết một lãnh chúa khác.
Bây giờ bị Lâm Hữu đánh giết, ngược lại vô cớ có lợi cho hắn.
Đây quả thực là rất lợi!
Chỉ giết chết một kẻ địch mà thôi đã thu hoạch gần như tương đương với hắn bận rộn mấy canh giờ, thử hỏi ai có thể chống lại dụ hoặc bực này?
Đương nhiên, thu hoạch cao đồng thời cũng nương theo nguy hiểm cao, chuyện ấy Lâm Hữu cũng biết.
Sau khi kinh ngạc, hắn lập tức mang theo các thực vật đi đến bên cạnh thi thể tên thanh niên kia, hiếu kỳ xem xét.
Nhìn ra được, ở giới vực của thanh niên này cũng do nhân loại làm chủ thống trị, tuy bề ngoài có một chút khác biệt với bọn hắn, nhưng không có khác biệt lớn.
Xuất hiện loại cảm giác bài xích lẫn nhau kia, có lẽ cũng bởi vì bọn họ đến từ giới vực khác biệt, khí vận ngược nhau, không hợp tính.
Lại tỉ mỉ kiểm tra một phen, không có thu hoạch gì nữa.
Lâm Hữu mới lập tức đứng dậy mang theo các thực vật rời khỏi, tiếp tục xuất phát về phía chiến trường, ở gần đó thăm dò.
Một đường đi lên.
Hắn lại liên tiếp gặp hai lãnh chúa đến từ giới vực khác, trước sau xảy ra hai cuộc chiến đấu.
Nhưng hai lãnh chúa này cũng không có binh chủng cấp 7 giống như thanh niên trước đó.
Cho nên rất nhẹ nhàng đã bị Lâm Hữu giải quyết, cống hiến cho hắn hai ngàn điểm ma năng và hai tinh hoa lãnh địa cấp 6.
Lập tức, ma năng của Lâm Hữu đã tích lũy được bốn ngàn.
Tốc độ này quả thực không hợp thói thường!
Nhưng theo hắn tiến lên, hắn phát hiện trên đường gặp phải lãnh chúa cũng bắt đầu biến thành càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc.
Có mấy lần hắn thậm chí còn gặp phải hai ba lãnh chúa cấp 6 cùng nhau kết bạn mà đi, binh chủng bên cạnh cộng lại còn nhiều gấp đôi hắn!
May mắn hắn có Rồng Mộc Ảnh ở trên không điều tra, sớm lách qua những địch nhân khó giải quyết đó nên mới không xảy ra xung đột.
Dù sao hắn mang tới chỉ có nhiêu đó binh chủng.
Nếu mới ngày đầu tiên đã tổn thất hết thì vô cùng bất lợi đối với hành động kế tiếp.
- Đi, chúng ta qua bên kia nhìn.
Lâm Hữu cưỡi trên lưng Sư Tử Gỗ, đột nhiên phát hiện nơi xa có rừng rậm một màu đen kịt, lập tức mang theo các thực vật cẩn thận nhích tới gần.
Không bao lâu, bọn họ đã đến đến ngoài rừng rậm, phát hiện trong rừng rậm đang có những bộ xương to lớn đang vừa đi vừa về.
- Ma thú?
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn những bộ xương kia, không ngờ lại tất cả đều là Tướng Lãnh Bộ Xương cấp 6.
Điều này không phải quá thích hợp để luyện cấp cho Rồng Mộc Ảnh của hắn sao?
Trong lúc kinh hỉ, hắn lập tức kiểm tra bốn phía một hồi, sau khi xác định không còn lãnh chúa nào nữa mới mang theo các thực vật tiến vào rừng rậm, bắt đầu tiêu diệt toàn bộ ma thú trong đó, luyện cấp cho Rồng Mộc Ảnh có kinh nghiệm sắp đạt tới tối đa.
Cùng lúc đó, trong Chiến Trường Vạn Giới.
Theo các lãnh chúa dịch chuyển hoàn tất, chiến đấu và ma sát bắt đầu không ngừng xuất hiện ở các ngõ ngách, tiếng la giết, tiếng kêu thảm thiết, nối thành một mảnh.
Chỉ cần không phải cùng một giới vực thì chạm mặt trực tiếp giết.
Bảng xếp hạng giết địch trên chiến trường cũng điên cuồng biến động, lên lên xuống xuống.
Những người nếm được ngon ngọt, càng như điên tìm kiếm lãnh chúa còn lại khắp nơi, đánh giết cướp đoạt ma năng trên người đối phương.
Trên chiến trường khắp nơi có thể thấy được thi thể lãnh chúa và thi thể binh chủng, thậm chí mặt đất đều bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ.
Cuối cùng, nửa giờ sau khi các lãnh chúa chém giết lẫn nhau.
Mấy nơi trên chiến trường đột nhiên có từng cột sáng phóng lên tận trời, thẳng tắp xuyên qua mây xanh!
Trong nháy mắt, mặc kệ là lãnh chúa đang tranh đấu, hay đang ẩn núp xung quanh, tất cả đều bị dị tượng này hấp dẫn, ào ào dừng động tác trong tay lại.
Những lão lãnh chúa đã tới chiến trường mấy lần, toàn thân càng chấn động.
- Đây là! Bảo vật chiến trường!
- Chiến trường xuất hiện bảo vật! Chúng ta mau qua đó!
- Đi! Tuyệt đối không thể để cho người của các giới vực khác đến cướp bảo vật!
- Nghe nói bảo vật chiến trường đều là một số tài nguyên lãnh địa rất hiếm có, chúng ta nhất định phải cướp được!
Vừa kinh hô, những lãnh chúa kia vừa lập tức thay đổi phương hướng, vội vàng chạy tới chỗ cột sáng cách bọn họ gần nhất, trên chiến trường hội tụ thành một dòng nước lũ kinh khủng.
Mà thật vừa đúng lúc chính là một cột sáng trong đó bất ngờ xuất hiện trong rừng rậm chỗ của Lâm Hữu!
- Đó là cái gì?
Lâm Hữu vốn đang tiêu diệt Tướng Lãnh Bộ Xương thì kinh ngạc nhìn thấy cột sáng đột nhiên xuất hiện, hình như ở cách chỗ hắn không xa.
Cột sáng kia phát ra ánh sáng chiếu sáng gần như trọn cái rừng rậm này, làm cho hắn kém chút mắt mở không ra.
- Chẳng lẽ là bảo vật?
Lâm Hữu vui mừng không thôi.
Phương thức ra sân khoa trương như thế này, nói không có đồ tốt hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng, lập tức mang theo các thực vật giết đi qua phương hướng cột sáng, đồng thời phái mấy Rồng Mộc Ảnh bay trên không trung, sớm đi điều tra tình huống xung quanh.
Mà lúc này, ngoài rừng rậm cũng đã tụ tập không ít lãnh chúa từ nơi khác chạy tới, bên cạnh đều mang lượng lớn binh chủng.
- Đang ở trong vùng rừng rậm này, chúng ta tranh thủ thời gian đi vào!
- Chúng ta cũng đi vào, tuyệt đối không có thể khiến người khác vượt lên trước!
Trong khi nói chuyện, những lãnh chúa kia lập tức mang theo binh chủng bên cạnh, một đầu đâm vào trong rừng rậm, vội vàng tiến đến phương hướng cột sáng.