Chương 158: Tin Tức Động Trời
Trên một đỉnh núi cách đó mấy vạn km.
Một đám người đang tập trung trên một tòa cung điện xa hoa cao ngất trong mây, tất cả đều lộ vẻ mặt xúc động phẫn nộ, tức giận mắng liên tục.
- Thế giới Chân Linh thật sự rất đáng giận! Dám dùng loại thủ đoạn hạ lưu này nhằm vào chúng ta!
- Đúng vậy! Bọn chúng lại cấu kết với người thế giới Nguyên Sát, có phải sắp xếp như vậy để cướp khí vận của chúng ta không?
- Bốn lãnh chúa cấp mười, rõ ràng bọn họ đã ủ mưu từ lâu rồi!
- Vốn dĩ chúng ta đã đối địch với thế giới Nguyên Sát, bây giờ lại nhảy ra thêm một thế giới Chân Linh, xem ra bọn họ thật sự muốn hại chết chúng ta rồi.
Trên thân những người bên trong cung điện này đều tản ra khí thế vô cùng khủng bố.
Mà nam nhân ngồi trên vương vị càng uy nghiêm, khí thế trùm trời.
Đối phương chỉ lẳng lặng ngồi nơi đó thôi nhưng lại khiến cả thiên địa đều phải đọng lại, đôi sâu lắng, sắc bén vẫn đang bình tĩnh nhìn chăm chú vào đám người đang tranh luận bên dưới.
Người này, đúng là quốc vương Công Quốc Đại Hoang, Kỷ Tinh Hà!
Mà bên dưới đều là một đám thuộc hạ lãnh chúa cấp chín của Kỷ Tinh Hà, cũng là nhân vật có thực quyền phụ trách quản lý cả công quốc!
Nhưng đám nhân vật có thực quyền ấy, lúc này lại như một đám đàn bà chanh chua chửi đổng, liên tục tuôn ra những lời lẽ thô tục, vẻ mặt đầy oán giận.
- Được rồi.
Cuối cùng, Kỷ Tinh Hà đang ngồi trên vương tọa cũng nói chuyện.
Âm thanh trầm thấp lại tràn ngập uy nghiêm kia vừa thốt lên đã lập tức khiến tất cả lãnh chúa bên dưới đều im miệng, rồi bọn họ đồng loạt nhìn về phía hắn.
- Giới Chân Linh và Giới Nguyên Sát, vốn ở ngay sát với chúng ta, hơn nữa gần đây bọn họ thường lui tới chặt chẽ, sớm đã cho thấy dấu vết cấu kết với nhau, ta chỉ không nghĩ chúng hành động nhanh như vậy thôi.
- Lần này, chúng ta tổn thất nhiều cấp mười như vậy, quốc vương Thiên Diễm và quốc vương Nguyệt Hoa lại trực tiếp chết trận, Thánh Diệu Vương sẽ không khinh địch bỏ qua như vậy.
- Thánh Diệu Vương!?
Đám lãnh chúa bên dưới đồng loạt chấn động, con ngươi trong mắt bọn họ chợt co rút lại, dường như nghe được một tồn tại gì đó khủng bố vô biên vậy.
…………
Thánh Diệu Vương, chính là quốc vương Vương Quốc Thánh Diệu.
Người đó thống trị mười công quốc, Đại Hoang chỉ là một trong số đó mà thôi.
Những người khác có thể không biết, nhưng đám lãnh chúa cấp chín lại cực kỳ rõ ràng, ba chữ này đại biểu cho cái gì.
Vương Quốc Thánh Diệu có thể thống trị nhiều công quốc như vậy, không chỉ bởi thế lực của nó khổng lồ, càng vì thực lực tự thân của Thánh Diệu Vương, thực lực vượt qua tất cả quốc vương công quốc còn lại!
Đúng vậy!
Thánh Diệu Vương này chính là tồn tại có thực lực kinh khủng vượt lên trên tất cả quốc vương công quốc!
Tưởng tượng đến sự cường đại của vị kia, đám lãnh chúa cấp chín bên dưới cũng không dám nói chuyện nữa.
Bởi vì bọn họ đều biết, chuyện này đã không phải người như bọn họ có thể hỏi đến, càng đừng nói đến chuyện nhúng tay.
- Được rồi, các ngươi cứ lui về trước đi, có tình huống ta sẽ thông báo cho các ngươi.
Hình như Kỷ Tinh Hà vừa được trị liệu sau trọng thương, nên không có tâm tư nói chuyện, lão chỉ đơn giản phất phất tay, rồi ngồi trên vương vị nhắm mắt dưỡng thần.
Đám lãnh chúa bên dưới thấy thế, cũng không dám quấy rầy hắn.
Sau khi bọn họ lên tiếng cáo lui, đều rời khỏi cung điện, chạy về lãnh địa của mình, đảo mắt chỉ còn lại một mình Kỷ Tinh Hà ở lại bên trong cung điện.
Cung điện một mảnh yên tĩnh, hồi lâu sau mới truyền đến một tiếng thở dài mơ hồ.
Mà lúc này, tin tức hai vị quốc vương chết trận cũng được bị truyền bá đến kênh vương quốc, cũng làm cho kênh nói chuyện phiếm hoàn toàn nổ tung.
Kinh hô và khó tin, điên cuồng xuất hiện.
Hai vị quốc vương cấp mười đều chết trận!
Nếu không phải có hai lãnh chúa công quốc đi ra chứng thực, thậm chí bọn họ cũng không dám tin tưởng đây là sự thật!
Càng đừng nói tới Lâm Hữu, hắn đã sớm bị tin dữ này làm cho cả kinh, không nói nên lời rồi.
Tới bây giờ cuối cùng hắn cũng hiểu được, vì sao khí vận của đại lục Nguyên Thuỷ lại bị tước đoạt.
Hoá ra vì biến cố trên chiến trường cấp mười!
Chuyện này cũng quá khủng bố đi.
Chẳng lẽ chân tướng giống như bọn họ đã nói, đại lục Nguyên Thuỷ bị nhằm vào?
Nếu thật sự là như vậy, thế thì tình hình đang vô cùng tệ.
Hắn vừa đến nơi này, hắn còn muốn sống lâu lâu một chút.
Nhưng nghĩ lại, bây giờ hắn mới cấp sáu, có muốn cũng không đủ sức thay đổi tình huống hiện tại. Điều hắn có thể làm chỉ là mau chóng tăng lên thực lực của chính mình.
- Ai, cứ thu thập đầy lực lượng tín ngưỡng đã.
Lâm Hữu thở dài một tiếng, một lần nữa hắn đã bị hiện thực kéo lại.
Bây giờ, sức mạnh tín ngưỡng của hắn mới hơn một trăm điểm thôi.
Dù thành Hoàng Sa đang dần dần phát triển, nhưng muốn đạt tới quy mô như các thành thị khác, còn cần thêm thời gian, xem ra phải đẩy nhanh tiến độ mới được.
Lực lượng phòng vệ của thành Hoàng Sa cũng vậy.
Tuy hôm nay hắn đã giải quyết chuyện tu luyện giả gây chuyện, nhưng thông qua chuyện đó, hắn cũng hiểu thành Hoàng Sa không đủ mạnh, nơi này có quá ít tu luyện giả!
Chiến lực đứng đầu trong thành chỉ có Ngụy Cương cấp năm thôi. Hắn còn không có một thủ hạ nào đạt tới cấp sáu.
Khi hắn có mặt còn may, nếu khi hắn và binh chủng cùng không có mặt thì sao? Lại có người đến quấy rối thì sao?
Xem ra ngoại trừ phát triển kinh tế, còn phải chất lượng phát triển dân cư.
Đương nhiên, quan trọng hơn vẫn là bồi dưỡng thuộc hạ cho mình, như vậy mới có thể uỷ thác trọng trách cho bọn họ.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu để cho Rồng Bay đẩy nhanh tốc độ, chạy về lãnh địa.
Chuyện thứ nhất hắn làm khi trở lại lãnh địa, chính là ấn mở giao diện kiến trúc, bắt đầu tìm kiếm bên trên.
Lâm Hữu còn nhớ lúc trước bên trong kiến trúc được mở khoá, có mấy thứ cho cư dân lãnh địa dùng.