Chương 184: Thánh Diệu Vương Trở Về
Cuối cùng, hắn cũng có thể cân nhắc tới chuyện xây dựng rầm rộ, xây dựng thêm thành trì.
Nghĩ là làm, Lâm Hữu đứng dậy, chuẩn bị tìm Tiết Trường Quý nói chuyện xây dựng thêm.
Không ngờ, hắn vừa đứng dậy, một tiếng hét to đột bên trong nổ vang kênh nói chuyện.
- Đám nhóc con kia! Lão tử đã trở lại sau khi đi dạo một vòng quanh thế giới Chân Linh và thế giới Nguyên Sát, nhanh cút lại đây gặp ta, có thứ cho các ngươi!
Âm thanh này, có thể nói là xuất hiện cực kỳ đột ngột, hơn nữa vô cùng to.
Thiếu chút nữa đã khiến Lâm Hữu chấn động tới lảo đảo một cái, ngay sau đó cả kênh nói chuyện cũng nổ tung trong nháy mắt.
- âm thanh này… Chẳng lẽ là Thánh Diệu Vương?
- Dường như là đúng đó! Chẳng lẽ Thánh Diệu Vương đã trở lại?
- Nghe ý tứ này, hắn không chỉ qua đại lục Nguyên Sát, còn đi dạo một vòng đại lục Chân Linh?
- Moá nó! Còn đi giới Chân Linh? Quá hung mãnh rồi!
Bên trong đám lãnh chúa cấp cao, có người từng gặp mặt Thánh Diệu Vương, bọn họ lập tức nhận ra thanh âm của Thánh Diệu Vương.
Không nghĩ tới chỉ sau vài ngày, Thánh Diệu Vương đã thật sự bình an trở lại.
Mà càng khiến bọn họ khiếp sợ chính là, âm thanh của Thánh Diệu Vương vừa hạ xuống không bao lâu, tám vị quốc vương công quốc còn lại đều xuất hiện.
- Cung nghênh Thánh Diệu Vương trở về!
- Cung nghênh Thánh Diệu Vương thánh giá!
- Xin hỏi Vương thượng triệu tập ta tới đây có chuyện gì?
- Thánh diệu lão Đại ngươi đi lâu như vậy mới trở về?
…
Tin tức của nhóm quốc vương, tất cả đều tản ra ánh sáng màu vàng kim, quả nhiên đặt hình thức biểu hiện cao nhất trong kênh nói chuyện.
Tám vị quốc vương công quốc đồng loạt xuất hiện, nhóm lãnh chúa đã bao giờ gặp được cảnh tượng hoành tráng bực này đâu?
Bọn họ lập tức ngậm chặt miệng, không dám nhiều lời.
Tiếp theo, nghe giọng nói to lớn thô lỗ của Thánh Diệu Vương kia lần thứ hai vang lên.
- Không trở lại chẳng lẽ còn ở bên kia ăn bữa cơm đoàn viên sao? Cũng tại mấy lão già vương quốc này chạy trốn mau, nếu không chỉ làm thịt mấy tên cấp mười báo thù cho Thiên Diễm và Nguyệt Hoa, vẫn khó tiêu tan mối hận trong lòng lão tử.
- Các ngươi nhanh lại đây, nhận chút tài nguyên trở về bồi dưỡng lãnh chúa phía dưới, Chiến Trường Vạn Giới lần sau, kiểu gì cũng phải giết cho đám giới Chân Linh và giới Nguyên Sát kia không thể phản kháng được!
Giọng của Thánh Diệu Vương, không ngừng quanh quẩn bên tai tất cả lãnh chúa, chấn cho lỗ tai bọn họ vang lên ong ong.
Thật khó tưởng tượng.
Người đàn ông này thống trị một vương quốc và mười đại công quốc, vậy mà thô lỗ hào phóng như thế.
Nhưng càng khiến bọn họ rung động, chính là những lời Thánh Diệu Vương vừa nói.
Lão chỉ ra ngoài một chuyến mà làm thịt mấy lãnh chúa cấp mười!
Là mấy!
Còn đều là cấp mười!
Hơn nữa nói nghe nhẹ tựa lông hồng như vậy, đến cùng lão mạnh tới bậc nào mới làm được điều đó?
Còn đám lão già trong lời của lão, chẳng lẽ bọn họ cũng là quốc vương vương quốc như lão?
Vậy cũng quá hung mãnh rồi!
Lâm Hữu trăm triệu lần không nghĩ tới, thực lực của Thánh Diệu Vương này lại khủng bố như vậy.
Xâm nhập trận địa địch, chém giết khiến địch nhân bị thương nặng, còn có thể bình yên vô sự trở về.
Bây giờ, Lâm Hữu cũng hiểu được vì sao quốc vương các công quốc đều kính trọng đối phương như thế.
Đồng thời Lâm Hữu cũng không nhịn được bắt đầu chờ mong.
Dựa theo ý trong lời Thánh Diệu Vương nói, đối phương muốn phân phát tài nguyên cho các đại quốc vương công quốc, dùng để bồi dưỡng lãnh chúa trong lãnh thổ của mình.
Đó chính là tài nguyên có được do chém giết mấy lãnh chúa cấp mười, chắc chắn không hề đơn giản.
Lúc này, bên trên kênh nói chuyện phiếm, mọi người cũng bắt đầu suy đoán xem thứ tốt này là những gì.
Đương nhiên, phải đợi cho tới khi quốc vương bọn họ nhận những thứ đó về mới biết được, có gấp cũng vô dụng.
………..
Thời gian qua quá nhanh, đảo mắt một cái đã hết ngày.
Ngay khi tất cả mọi người đang thảo luận về tài nguyên trong lời Thánh Diệu Vương, một âm thanh nhắc nhở đột nhiên vang lên trong đầu tất cả lãnh chúa.
【 Các vị lãnh chúa tôn kính, ( quốc vương ) Kỷ Tinh Hà thành công sử dụng lệnh công phạt, nước Đại Hoang sắp đã bị ma thú vị diện xâm lấn. 】
【 Công phạt lệnh liên tục một ngày, đến lúc đó, lãnh thổ nước Đại Hoang sẽ xuất hiện lượng lớn khe hở không gian. 】
【 Đánh lui ma thú, phá hủy khe hở không gian, sẽ đạt được các loại tài nguyên ban thưởng, đó chính là thánh vật, bản vẽ kiến trúc, binh chủng và các loại đạo cụ khác. 】
【 Chú ý, trong khe hở không gian tồn tại ma thú cực kỳ mạnh, mong các vị lãnh chúa ứng phó cẩn thận. 】
…
Âm thanh máy móc không chút tình cảm nào, cùng với một tiếng nổ ầm vang, khiến trên không trung cả công quốc Đại Hoang bắt đầu kịch liệt chấn động.
Ngay sau đó, không gian vỡ vụn.
Từng cái khe to to nho nhỏ xuất hiện ở mỗi một ngõ ngách trên lãnh thổ nước Đại Hoang, giống như muốn cắn nuốt mọi việc mọi thứ xung quanh.
Một ít lãnh chúa cũ còn bình thường.
Nhưng đám lãnh chúa mới buông xuống, lại bị cảnh tượng bất thình lình xuất hiện này doạ sợ không nhẹ.
- Đây là cái gì? Chẳng lẽ chính là tài nguyên như lời Thánh Diệu Vương nói?
- Ma thú vị diện xâm lấn? Chẳng lẽ sẽ có ma thú từ bên trong cái khe này chạy đến?
- Ta không nghe lầm chứ? Còn có thánh vật, bản vẽ kiến trúc và binh chủng ban thưởng?
- Moá nó! Đúng vậy đấy!
- Ha ha, có một cái khe vừa vặn xuất hiện ở phụ cận lãnh địa của ta!
- Bên chỗ ta cũng có một cái! Ta qua đó nhìn kỹ lại nói!
Sau khi kinh hô qua đi, đám lãnh chúa này mới phản ứng lại được.
Tiếp theo, bọn họ lập tức mang theo binh chủng của mình, vội vàng tiến đến vị trí cái khe gần bọn họ nhất.
Thực hiển nhiên, những khe hở không gian này được Kỷ Tinh Hà làm ra, chuyên môn cung cấp tài nguyên cho lãnh chúa bên dưới.
Tuy sẽ có mạo hiểm nhất định, nhưng thu hoạch lại cực kỳ mê người.
Thánh vật, bản vẽ kiến trúc, binh chủng, đạo cụ…
Không cần biết là thứ gì, đều là vật phẩm hiếm có với đám lãnh chúa bọn họ, kể cả Lâm Hữu cũng không thể thoát khỏi mê hoặc này.
Quan trọng là, Lâm Hữu phát hiện một cái khe trong đó, vừa lúc xuất hiện ở phương Bắc thành Hoàng Sa, cũng chính là vị trí gần thành Huyền Dương!
Hắn làm sao dám do dự, lập tức triệu tập tất cả binh chủng lại đây, bắt đầu kiểm kê số lượng.