Chương 204: Cả Một Bộ Tộc Người Lùn Dời Đến Thành Hoàng Sa
Mà Mạch Cách n trở thành Vua Người Lùn, lại cùng cha của hắn và các vị trưởng lão, thương thảo chuyện rời đi.
Cũng may núi lửa xung quanh đang không ngừng phun trào, che dấu đi dị tượng vừa rồi khi tạo ra Chuỳ Chiến Thần, không đưa tới lãnh chúa khác rình mò, để bọn họ bình tĩnh vượt qua một đêm.
Đảo mắt một cái ngày hôm sau đã đến.
Ngày mới vừa sáng lên, Lâm Hữu đã dẫn theo Mạch Cách n và hơn bốn mươi người lùn cùng nhau rời khỏi khu vực mỏ, chạy trở về nước Đại Hoang.
Rồng Yêu Vương và Rồng Bay có hình thể cực kỳ khổng lồ.
Trên người bọn chúng có thêm hơn hai mươi Người Lùn cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Chờ sau khi trở về, hắn sẽ phái hết cả ba con rồng khác, một chuyến qua lại có thể chở được trên một trăm Người Lùn.
Chỉ cần qua lại hơn hai mươi chuyến là được.
Dù sao còn một đoạn thời gian nữa nham thạch nóng chảy mới bao phủ quặng mở, bọn họ có đủ thời gian để di chuyển, không cần quá sốt ruột.
Vừa lúc có thể dựa vào khoảng thời gian này, hỗ trợ bọn họ đào móc một chút bên núi lửa ngầm.
Về phần hộ tống đội ngũ bên này, hắn lại giao cho Linh Tịch mang đội, lại cho nó mang theo hai Sứ Giả Tinh Linh cùng nhau đi qua, trị liệu, khôi phục năng lượng cho Rồng Yêu Vương, Rồng Bay, như vậy sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Cứ như vậy một đường không ngừng phi hành, bọn họ rất nhanh đã trở về lãnh thổ nước Đại Hoang, rơi thẳng xuống bên ngoài thành Hoàng Sa.
Mà ánh mắt những người bên ngoài thành, cũng bị một màn này hấp dẫn.
………..
- Đó là Người Lùn?
- Tại sao ở nơi đây lại có Người Lùn?
- Hình như là lãnh chúa đại nhân mang về!
- Không phải Người Lùn không thích lui tới với nhân loại ư? Tại sao bọn họ lại chạy đến bên trong lãnh địa của nhân loại rồi?
- Nghe nói Người Lùn tạo ra trang bị rất lợi hại, chẳng lẽ bọn họ là bạn bè của lãnh chúa đại nhân?
Ngoài thành, cư dân lãnh địa và đám người qua đường đều đang bàn tán, cũng như suy đoán thân phận những người lùn này.
Chỉ chốc lát sau, Tiết Trường Quý và mấy quản sự cũng từ bên trong thành vội vàng đi ra, chen khỏi đám người đi tới trước mặt Lâm Hữu.
- Lãnh chúa đại nhân, xin hỏi đây là…?
Tiết Trường Quý kinh ngạc nhìn hơn bốn mươi Người Lùn bên cạnh Lâm Hữu.
Nhất người đứng đầu tiên, lưng đeo một thanh cự chuy lôi hỏa, khiến cho lão có cảm giác tim mình đập nhanh hơn.
Người Lùn này thật không đơn giản!
Tiết Trường Quý thoáng nhìn đã nhận ra sự bất phàm của Mạch Cách n.
Lúc này Lâm Hữu cũng nhìn về hướng lão nói:
- Ngươi tới vừa đúng lúc, ta giới thiệu cho ngươi một chút, hắn tên là Mạch Cách n, là Vua Người Lùn của bộ tộc Chiến Chuy, bên người hắn đều là tộc nhân của hắn. Về sau bộ tộc Chiến Chuy sẽ dời vào bên trong lãnh địa chúng ta định cư. Ngươi cứ sắp xếp cho bọn họ một chỗ ở tạm thời đi.
- Ngài nói cái gì? Người Lùn nhất tộc muốn dời vào lãnh địa chúng ta định cư?
Hai mắt Tiết Trường Quý lập tức trừng lớn hết cỡ.
Xưa nay nghe nói Người Lùn nhất tộc không thích lui tới với nhân loại.
Nhưng đây là tình huống gì?
Vậy đám người lùn này lại muốn dời qua đây?
Chẳng lẽ lãnh chúa đại nhân còn có quan hệ thân thích với Người Lùn nhất tộc?
Mà chuyện khiến lão càng thêm khiếp sợ chính là, lời nói tiếp theo của Lâm Hữu.
- Đúng, tất cả đều chuyển qua bên này, khoảng chừng ba nghìn Người Lùn. Đến lúc đó ta sẽ cho bọn hắn mở một vương quốc ngầm ở bên trong dãy núi gần đây.
- Ba nghìn!
Không chỉ Tiết Trường Quý, những quản sự bên cạnh lão cũng ồ lên một mảnh.
Ba nghìn Người Lùn!
Nghĩa là cả một bộ tộc đều dời qua đây!
Chẳng lẽ lãnh chúa đại nhân của bọn họ là sứ giả Chiến Thần sao?
Ngài lại có thể khiến nhiều Người Lùn như vậy qua đây nương tựa?
Dưới khiếp sợ, một hồi lâu sau bọn họ mới phản ứng lại được, rồi nhìn thoáng qua Người Lùn phía sau Lâm Hữu, liên tục đáp lại:
- Được được, chúng ta lập tức đi sắp xếp nơi ở cho bọn họ!
Đó chính là cả một bộ tộc Người Lùn nha.
Dù có ngốc, bọn họ cũng biết những người này là một cỗ sức mạnh khổng lồ tới mức nào.
Thậm chí nghe nói, có rất nhiều tu luyện giả thực lực cường đại muốn đi nhờ tộc Người Lùn hỗ trợ tạo ra một kiện binh khí cũng khó như lên trời.
Nhưng hôm nay, những Người Lùn này lại muốn tới thành Hoàng Sa của bọn họ định cư. Bọn họ nào dám qua loa, vội vàng gọi tới một đám cư dân lãnh địa, bắt đầu xây dựng nơi ở tạm thời cho Người Lùn ở ngoài thành.
Mà tin tức này cũng như một cơn lốc, trong nháy mắt đã truyền khắp cả trong ngoài thành Hoàng Sa.
- Ngươi nói cái gì? Có Người Lùn muốn tới thành Hoàng Sa bên này định cư?
- Tin tức này có chính xác không?
- Chắc không sai được, có thiệt nhiều người ở ngoài thành cùng thấy. Hơn nữa ta còn nghe nói là cả một bộ tộc Người Lùn cùng dời qua đây.
- Cả một bộ tộc? Điều này sao có thể!
- Đi! Chúng ta cũng đi nhìn!
Tin tức này một khi truyền ra, đã nhấc lên một hồi sóng to gió lớn bên trong thành Hoàng Sa.
Tất cả người nhận được tin tức, đều chạy ra ngoài thành, đi thăm dò hư thực.
Không còn cách nào khác, trình độ rèn của Người Lùn nhất tộc quá nổi tiếng.
Nếu có thể nhờ được người lùn hỗ trợ tạo ra trang bị cho mình, chắc chắn thực lực của bọn họ sẽ tăng lên một bước cực kỳ lớn.
Thậm chí cầm trang bị này bán đi, giá cả cũng cao hơn vài lần so với những loại trang bị khác.
Cho nên kể cả đám tu luyện giả cấp sáu đi ngang qua, cũng đang không ngừng tìm hiểu tin tức, hy vọng có thể kết giao được với Người Lùn.
Nhưng đáng tiếc chính là để không ảnh hưởng tới tộc cuộc sống hàng ngày của người lùn, Lâm Hữu đã ra nghiêm lệnh cấm mọi người tới gần chỗ ở lâm thời của bọn họ, càng phái một đống lớn thực vật đóng ở xung quanh, chỉ cho những cư dân lãnh địa phụ trách xây dựng ra vào, khiến cho vô số người không biết nên làm gì, chỉ có thể đứng nhìn từ xa xa.
Mà những cư dân lãnh địa có thể ra vào chỗ ở lâm thời này, cũng biến thành bánh trái thơm ngon trong mắt mọi người.