Chương 105: Ăn hàng là 1 loại biến số
Tin tức về việc khai trương nhà ăn giống như một cơn cuồng phong cuốn phăng toàn bộ khu trú ẩn trong tích tắc.
Mọi người đang bàn tán về nhà ăn mới xây dựng này.
" Anh có nghe nói gì chưa, việc phân phối thực phẩm của chúng ta sẽ được chuyển thành ăn uống ở căng tin trong tương lai."
" Tôi đã nghe điều đó từ lâu, tôi cũng từng có cơ hội tham quan qua nhà ăn rồi. Chậc chậc, mỗi lần Giám đốc Đường mà ra tay, điều đó khác hẳn ra. Trông nó đẹp hơn nhiều so với nơi mà chúng ta sống, dùng để làm nhà ăn thật sự là lãng phí quá. "
" Cái này ngươi không biết đúng không? Nghe nói giám đốc Đường cũng đang có ý định xây một lô nhà để những người có thành tích tốt sẽ có cơ hội dọn đến ở."
" Cũng không biết trong khu nhà ăn gồm có những loại đồ ăn gì. Hẳn là so với đồ ăn chúng ta bình thường ăn chắc tốt hơn nhiều?"
" Đó là điều hiển nhiên rồi, ngươi có biết đầu bếp trong nhà ăn là ai không? Lâm Đức Vận đấy, người từng là đầu bếp trong khách sạn năm sao, kia trình độ không thể nói."
Sau một ngày bận rộn với công việc, vốn dĩ là thời gian đợi để nhận lấy đồ ăn, nhưng bây giờ mọi người đang đi về phía nhà ăn.
Một số người sống sót có chút tin tức không thể không thổi một làn sóng trước.
Biểu hiện ra mình chính là những giám khảo đánh giá món ăn.
Khi Lương Hạo đến nhà ăn, liền nhìn thấy phía trước có một hàng dài đang sắp xếp.
Là một người sống sót trong những ngày đầu của nơi trú ẩn, anh không cần phải làm những công việc thể chất hàng ngày như những người sống sót bình thường mà bây giờ anh ta là quản lý chính của nơi trú ẩn.
Đương nhiên hắn cũng muốn ăn cơm a
Đội ngũ rất dài, ước chừng có hơn một hai trăm người ở phía trước.
Những người sống sót lần lượt từ phía sau đi tới, có người nhìn tới hàng dài người đang đứng đợi phía trước, nhíu nhíu mày," Làm sao phải xếp hàng dài như vậy rồi? Muốn xếp hàng hẳn là cũng phải ở trong nhà ăn xếp đi, cửa vào cũng không nhỏ đi, không thì làm sao phải đứng xếp ở nơi này chứ. "
Lương Hạo nghe vậy lập tức nói: "Cái này ngươi không biết đúng không? Xếp hàng ở cửa nhà ăn đều có lý do của nó."
Hắn thừa nước đục thả câu, vài người sống sót bên cạnh anh lập tức nhìn sang.
Lương Hạo mỉm cười hài lòng và tiếp tục nói, " Buổi sáng, ta liền đạt được đến tin tức. Người ta nói rằng nơi trú ẩn sẽ cho ra mắt thẻ căn cước có thể ghi lại thông tin nhận dạng của mọi người và cũng có thể lưu trữ điểm làm việc của mọi người để giải quyết vấn đề tiêu dùng của mỗi người. Nói đơn giản hơn nó chính là cái thẻ. "
" Với cái thẻ này, về sau việc tiêu phí ở nơi ẩn nấp, việc phân phối lợi ích, v.v., sẽ trở nên thuận tiện hơn trong tương lai, các ngươi chắc chắn cũng không muốn tại nhà ăn lúc đang chọn món ăn, còn cần phải ở 1 bên người công tác trừ điểm cống hiến của này, có phải bất tiện lắm không."
" Mà bây giờ, hẳn là đang làm thẻ căn cước công dân, mới cần xếp hàng chờ đợi như vậy."
Những người sống sót xung quanh bỗng nhiên minh bạch ý tứ, nhao nhao khen ngợi.
Lương Hạo cười cười, vẻ mặt vui vẻ.
Tốc độ của đội không chậm, mười phút sau Lương Hạo đã đến cửa căng tin, hai nhân viên đang cầm một cái dụng cụ ... có chút giống như đi đến cục lấy chứng minh thư rồi ấn dấu vân tay.
Sau khi Lương Hạo chào hỏi hai người, anh ấn ngón tay cái lên thiết bị nhận dạng, đèn xanh bật sáng, ký tên lên bảng viết ở bên cạnh, rất nhanh thiết bị nhận dạng đưa ra 1 thấm thẻ căn cước.
" Anh Hào, đây là thẻ căn cước của anh, về sau tiền lương sẽ được phát qua thẻ này. Mọi giao dịch trong nơi trú ẩn đều có thể thực hiện thông qua thẻ này."
Đây là một chiếc thẻ xinh đẹp, chỉ có thông tin đơn giản về tên trên đó, bên cạnh có 1 ô vuông trong suốt nhỏ, khi ngón tay cái có xác thực vân tay được vuốt qua, số tiền còn lại trong thẻ sẽ hiển thị trên đó.
Không có nhiều chức năng, ít ra nó cũng đáp ứng được nhu cầu hiện tại.
Nếu không phải vì thông tin dữ liệu còn hạn chế, nghiên cứu phát minh hao phí nguyên tinh xác thực quá nhiều, không thì Đường Vũ thực sự muốn tạo ra một chiếc điện thoại di động đã được cải tiến thêm 1 số chức năng, như thế tất cả vấn đề đều có thể giải quyết.
Trước cửa sổ nhà ăn.
Nhìn thấy rực rỡ muôn màu đồ ăn, Lương Hạo không khỏi rơi lệ.
Những món ăn này không phải là cao cấp, chúng chủ yếu là những món ăn tự nấu, hoặc những món ăn thường thấy trong căng tin ngày xưa như thịt lợn ướp cà, cà tím, đậu phụ Ma Bà, thịt lợn chiên khoai tây, cà chua và trứng, v.v.
Tuy nhiên, những người sống sót kinh ngạc nhìn xem
Ngửi cái mùi quen thuộc, có cảm giác như được trở về trước ngày tận thế thân quen ấy.
Những người có chút cảm xúc vẫn còn đang suy nghĩ về nó, những người còn lại tiến lên cũng đã ăn trước.
Trên bàn trước mặt Triệu Minh có hai cái tô lớn, một tô mì chua nóng hổi, một tô mì bò xào dưa cải, bọn họ ăn vừa hút mì vào trông mười phần vui vẻ, cuối cùng phát ra âm thanh lạc điệu. , " Haha, mùi vị này, chính là mùi vị này. Thật sự là điên quá đi mà."
Ngồi vào chỗ, Anh Thiết Chùy nhìn tập trung, nhanh chóng di chuyển ăn cái chén lớn ở trên bàn.
Là những người thức tỉnh mạnh mẽ, bọn hắn có những món ăn tương xứng với lực lượng của bọn họ, trước mặt họ có những chiếc bát lớn, thức ăn trên đĩa thức ăn nhanh cao như một ngọn đồi.
Đây không phải là ăn cơm, đây là chiến đấu.
Cả hai người đều rất nghiêm túc.
Xa xa, Bành Ba đang cầm trên tay một khay thức ăn, phía trên có rất nhiều bát đĩa ở trên đó, khi nhìn thấy bàn ăn của 2 anh em Thiết Chùy, hắn 2 mắt mở to
Làm sao còn có người ăn nhiều hơn hắn.
" Đại Bằng, giúp ta cầm 1 chút, ta quay lại lấy thêm 1 chút đồ ăn. "
Anh đưa đồ cho Lộ Tiểu Bằng cầm, sau đó quay lại cửa sổ, nói với người chú đang phục vụ đồ ăn, "Mang cho tôi hai bát nội tạng bò kaew, ba phần cơm thịt bò cuồn nấm kim châm ba phần..."
Ngay sau đó Bành Ba bưng một cái khay đến chỗ ngồi, liếc nhìn mấy anh em Thiết Chùy còn đang chiến đấu đồ ăn ở đằng xa, lại so sánh với đồ ăn mình cầm trong tay gật đầu hài lòng.
Nếu Trần Hải Bình có mặt ở đây, liền sẽ phát hiện hắn dự đoán bên trong đồ ăn ra 1 chỗ sơ suất - hắn bỏ qua những biến số của đám ăn hàng này.
Bên này, Triệu Minh sau khi hút xong mì, lại nhìn đến anh em Thiết Chùy, 2 người gọi đồ ăn cũng đã nhanh giải quyết xong, để hắn không khỏi cũng cảm khái, không ngờ thực lực tăng lên về mọi mặt, ngay cả tốc độ ăn cũng khiến hắn bái phục chịu thua
Nhưng Triệu Minh tin tưởng cho rằng đây chỉ là tạm thời, anh có ước mơ, hi vọng 1 ngày nào đó sẽ trở thành nhân vật mạnh mẽ như đội trưởng La Triết.
Việc hiện thực hóa giấc mơ này không cần dựa vào người khác, không cần dựa vào các cuộc phiêu lưu mạo hiểm, không cần rèn luyện gian khổ theo kiểu địa ngục, chỉ cần nằm trên giường và nhắm mắt mỗi đêm.
Anh mơ tưởng.
Lúc này anh em Thiết Chùy đã ăn xong bát cuối cùng, hai người chuẩn bị rời đi, Triệu Minh ngăn lại, cười thần bí nói: " Hai huynh đệ, ta có tin tức tốt, 2 người có muốn nghe thử không? "
Anh em Thiết Chùy quả nhiên 1 mặt vẻ hiếu kì, " Không phải anh đã nói cho chúng tôi biết tin tức về việc thành lập nhà ăn sáng nay hay sao? Còn tin tức tốt nữa sao?"
“ Các ngươi nghĩ căn tin như thế nào, ý của ta là hoàn cảnh xung quanh phòng ăn đó.” Triệu Minh thừa nước đục thả câu, ngược lại hỏi.
" Hoàn cảnh.." Mã Gia Phong cao gầy suy nghĩ một chút nói: " Môi trường này khá tốt, sạch sẽ, rộng rãi thoải mái."
Anh cũng không thể nghĩ ra từ nào hay hơn, nhưng môi trường của nhà ăn quả thực nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Tên thì được gọi là nhà ăn nghe không có sang trọng, nhưng với các loại bố trí khác nhau đã được coi là phòng ăn cao cấp, chỗ ngồi mềm mại thoải mái dễ chịu, thật muốn so với nơi bọn hắn ở còn tốt hơn.
" Kia là đúng rồi, để ta nói cho các ngươi cái này...... ". Triệu Minh 1 mặt thần bí
Vài phút sau, ba người đến một góc khu biệt thự, nơi này vị trí tương đối hẻo lánh, nhưng mà chẳng biết lúc nào mấy căn biệt thự ở đây bị phá bỏ, thay vào đó biến thành 2 tòa nhà cao 8 tầng đứng sừng sững ở đây.
" Đây là? "
Nhìn thấy bộ dạng có chút đờ đẫn của Anh em Thiết Chùy, Triệu Minh trong lòng cười đắc thắng.
Hắn nắm giữ rất nhiều tin tức ngầm, nhờ vào tài năng của mình hắn có thể lẫn vào cùng những người đàn ông mạnh mẽ như Anh em Thiết Chùy, thấy vậy hắn cũng không thừa nước đục thả câu nữa." Bên trái chính là trụ sở chính thức của tuần tra đội, sự tình này tối nay đội trưởng La chắc chắn sẽ tuyên bố, đương nhiên những sự tình này tôi đã dò ra trước rồi. "
Triệu Minh đem hai người tiến lên, lấy ra thẻ căn cước hôm nay vừa nhận được, quét tới trước cửa, sau đó cửa mở ra.
Mấy người lên lầu, đi xuyên qua hành lang, đi vào phòng
Nơi này là gian phòng đơn, có nhà vệ sinh, phòng tắm, có vẻ không lớn nhưng có đầy đủ thiết bị, điện nước ... Phải nói là nguyên lực cung cấp năng lượng, cái này so sánh khi sống ở trong biệt thự khác xa hơn nhiều.
Biệt thự tuy rộng nhưng đông người ở, tối nào cũng chỉ được thắp nến, phải đi lấy nước cách xa một hai cây số.
Cái này mà đem ra so sánh, giống như người ở quê mới lên thành phố nhộn nhịp.
" Đây là phúc lợi của đội tuần tra có được. Mỗi người có một phòng duy nhất, những người sống sót khác muốn vào ở trong căn hộ, thì phải bỏ ra điểm đóng góp hoặc nguyên tinh. Tất nhiên, tôi cũng thăm dò được, nơi ẩn núp sẽ bắt đầu khởi công xây dựng 1 nhóm nhà ở cao cấp hơn, chẳng hạn như dãy phòng, chẳng hạn như biệt thự dành cho một gia đình thực sự, những cái kia nhà ở về sau khi kiếm đủ điểm đóng góp, chúng ta cũng có thể sống ở đó, nghĩ đến điều đó thật thú vị a. "
Triệu Minh ở một bên giải thích.
Anh em Thiết Chùy nhìn môi trường trong phòng, cảm thấy rất hài lòng ... Tất nhiên đây là phòng của Triệu Minh.
Hai anh em tuy chủ trương thông qua cực khổ rèn luyện để bản thân mạnh hơn, nhưng ngày nào cũng ra ngoài lấy nước có cái trứng gì rèn với luyện? Ngược lại, lãng phí thời gian tập luyện của bọn hắn, giờ thì tốt rồi, đồ đạc cơ bản bọn họ cần cũng đã đầy đủ, Triệu Minh quả thực đã mang đến cho bọn hắn đến tin tức tốt. "
Mã Gia Phong vẻ mặt vui mừng vỗ vỗ vai Triệu Minh, " Vẫn là tin tức của ngươi rất linh thông a. Để báo đáp ngươi đã báo trước tin tức cho chúng ta, hôm nay chúng ta sẽ đưa ngươi đi huấn luyện kiểu địa ngục đi. Dù sao thực lực của ngươi vẫn quá yếu đi. "
Vẻ mặt của Triệu Minh đi từ đắc thắng đến kinh ngạc, rồi trầm cảm.
Hạnh phúc = Đào tạo kiểu địa ngục? Cái này sai sai chỗ nào rồi?