Chương 122: 2 bên giằng co
Trong đội ngũ Thâm Lam, chỉ có ba người có sức mạnh thức tỉnh cấp 3
Mà những đội ngũ chặn đường kia bao gồm mấy tiểu đội hợp lại với nhau, có ít nhất 3, 4 tên tiểu đội trưởng với thực lực thức tỉnh cấp 3. Thực lực như vậy, chưa kể thuộc hạ của hắn chiếm ưu thế hơn, chí ít hai bên cũng phải giằng co với nhau a.
Nhưng chỉ trong những giây phút ngắn ngủi như thế, thủ hạ của hắn, cứ như thế mà đã bỏ mạng?
Nếu không phải hắn biết cô gái mù chưa bao giờ nói dối anh, Từ Ngạn Thành chắc chắn sẽ phun 1 bãi nước miếng ra ngoài
" Hẳn là những người đó có một số loại vũ khí sát thủ, hoặc một số thủ đoạn nào đó ngăn chặn mà cô gái mù không thể điều tra được."
Bất kể là thủ đoạn gì, có thể làm được việc này trong thời gian ngắn, ít nhất nó có thực lực tương đương với thức tỉnh cấp 5.
Hắn quay lại nhìn về chỉ huy phó đoàn trưởng.
Hắn là người chỉ huy ở đây, khẳng định là không thể nào đi được, chỉ là đoàn phó của hắn mới chỉ có thực lực thức tỉnh cấp 5 giai đoạn đầu, cũng không phải là người có siêu năng lực. Anh cảm thấy với thực lực như thế vẫn chưa đủ đảm bảo an toàn cho lắm.
" Đội trưởng Phi Ưng ..." Từ Ngạn Thành nhìn về phía đội trưởng phi ưng, Dương Uy.
“ Được. ” Dương Uy ôm chặt cánh tay, lạnh lùng đáp lại.
…………
Phía sau đội ngũ, những người sống sót bị bắt khuôn mặt ủ rũ.
Bỗng nhiên, từ xa vang lên những tiếng nổ vang trời.
Hà Thanh Thanh sửng sốt, " Đây là đánh nhau sao?"
Tiếng nổ nối tiếp nhau và kéo dài không hồi kết.
Đồng Hướng Vinh nghiêng tai lắng nghe, vẻ mặt trở nên ngưng trọng, chậm rãi gật đầu, " Xem ra mục tiêu của đội ngũ này thật sự là nơi ẩn nấp Thâm Lam, phía bên đó chỉ có nơi ẩn nấp Thâm Lam mới có thực lực cùng chi đội ngũ chống lại thôi, chỉ là ... … "
Tuy nhiên, nếu thực sự có những kẻ thức tỉnh đáng sợ như vậy trong đội ngũ này, thì nơi ẩn nấp Thâm Lam cuối cùng cũng không thể ngăn cản được đội ngũ này mất.
Hà Thanh Thanh lúc này nhìn thấy có rất nhiều người thức tỉnh liền vội vàng chạy nhanh về phương hướng nổ tung.
Liền ngay cả những người thức tỉnh canh gác bọn họ, hai đầu lông mày của bọn hắn cũng không còn nhẹ nhõm như trước.
" Chú Đống nhìn xem thử chúng ta có cơ hội hay không chạy thoát?"
Khi Đồng Hướng Vinh nhìn thấy cảnh tượng này, hi vọng bắt đầu nhen nhóm trở lại.
Ngay cả người thức tỉnh sắc mặt tái nhợt bên cạnh cũng sửng sỡ, " Chiến đấu xảy ra nãy giờ lâu như vậy, không lẽ nơi ẩn nấp Thâm Lam thực lực của bọn họ mạnh như vậy sao?"
Hắn vừa rồi mới nhìn thấy không ít người thức tỉnh ở bên này còn mang súng cối qua. Với vũ khí hạng nặng này, cộng với những người thức tỉnh mạnh mẽ đó, nơi ẩn nấp Thâm Lam nhìn càng thêm không có sức chống cự nào.
Nhưng nhìn tình hình đến bây giờ, 2 bên vẫn còn đang giằng co với nhau.
…………
Bên trong khu nghỉ dưỡng, những người sống sót đều lo lắng.
Nơi ẩn nấp lớn như vậy, bất cứ chuyện gì xảy ra đều rất dễ dàng truyền ra, hơn nữa bọn họ nhìn thấy rất nhiều thành viên tuần tra chạy ra, cũng mơ hồ nghe được từ xa truyền đến tiếng nổ.
Là người nhận thức chắc chắn rằng có điều gì đó không ổn.
" Đến cùng chuyện quái gì đang xảy ra nãy giờ vậy? Chẳng lẽ là một con ma thú đang tới?"
" Không, nghe nói có người lạ tấn công nơi trú ẩn. Nãy giờ tiếng nổ ở phía ngoài hẳn là đạn pháo nổ."
Người sống sót hỏi câu hỏi trở nên hoảng loạn hơn, " Vậy thì chúng ta phải làm gì bây giờ, vẫn là chúng ta nên trốn đi."
"Chạy trốn? Đừng quên rằng ngươi bình thường ăn ở đều do nơi trú ẩn cung cấp. Bây giờ khi nơi trú ẩn gặp khó khăn, ngươi muốn trốn thoát? Đúng là đồ 2 mặt mà"
Làm một người sống sót tham gia nơi trú ẩn từ những ngày đầu, Vương Châu không hề hoảng sợ khi đối mặt với cảnh tượng như thế này, mà chỉ liếc nhìn những người sống sót xung quanh với vẻ khinh bỉ.
" Chúng ta không có vũ khí, ở lại đây có ích lợi gì!"
" Chí ít các ngươi có thể cho đội trưởng La và giám đốc Đường hét lên vài tiếng cổ vũ, thay vì nghĩ đến việc bỏ chạy ngay khi gặp nguy hiểm!"
Cảnh tượng như vậy đã xảy ra ở nhiều nơi trong hầm trú ẩn.
Nhiều người sống sót hoảng sợ và sợ hãi, nhưng cũng có nhiều người sống sót tin tưởng vào sức mạnh của nơi trú ẩn, một số người sống sót tham gia nơi trú ẩn sớm và đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng hoành tráng thì lúc này lại càng bình tĩnh hơn.
Không phải chỉ có vài tên kẻ thù a? Cái này còn chưa bắn trúng tường thành, sợ cái gì không biết!
…………
Đường Vũ vẫn như cũ thoải mái nhàn nhã quan sát cuộc chiến.
Trên một gò đất nhỏ, Từ Ngạn Thành càng ngày càng cảm thấy không đúng.
Vương Hổ truy kích tên bắn tỉa kia, đã lâu không có quay lại, đừng nói chơi điên cuồng đến nỗi quên cả việc quay lại.
Nhưng Dương Uy luôn làm mọi việc nhanh chóng và gọn gàng, không bao giờ mất thêm hai giây để giải quyết những việc có thể giải quyết trong một giây. Tại sao bây giờ anh ấy vẫn chưa quay lại?
Anh muốn để người phụ nữ mù nhìn tình hình hiện tại, nhưng bây giờ hai đôi mắt của cô gái mù đã nhắm lại, hai dòng huyết lệ chảy ra, anh ta biết rằng năng lực của người phụ nữ mù đã bị quá tải, bây giờ cho dù anh ta có bức bách như thế nào nữa cũng vô dụng
Vương Hổ do dự, nhưng thấy Lâm Vi đã đến đây từ một lúc nào đó.
" Ông chủ ..." Hắn mở miệng, nhưng lại không biết nói gì trong tình hình hiện tại.
Lâm Vi bên người đi theo đội trưởng hộ về cùng Ám Kiêu 2 đại cao thủ , chậm rãi bước đi.
Sau khi nhìn Từ Ngạn Thành một cái, hắn mặt không biểu tình mở miệng, " Tập hợp tất cả các thành viên còn lại, nhanh chóng chính diện tấn công nơi ẩn nấp Thâm Lam."
" Nhưng ông chủ, nếu những người trong nơi ẩn nấp Thâm Lam nhân cơ hội chạy trốn thì sao?"
Lâm Vi liếc hắn ta một cái, " Với thực lực của những người thức tỉnh kia vừa biểu hiện ra, nếu bọn họ muốn rời đi, anh bố trí đội hình như thế có thể ngăn cản bọn họ lại sao?"
Từ Ngạn Thành sắc mặt trở nên cứng ngắc.
Sức mạnh của những người thức tỉnh nơi ẩn nấp Thâm Lam mạnh đến không ngờ, lúc này có vẻ như tập trung lực lượng lại là cách tốt nhất.
Chỉ hi vọng Vương Hổ và Dương Uy có thể nhanh chóng giải quyết được địch nhân.
…………
Vương Hổ lúc này thực sự phát điên.
Nắm đấm của hắn hóa thành ma quang, tốc độ cực nhanh.
Giống như một thiên thạch, hướng về phía Tạ Y đánh tới.
Bang bang bang bang!
Một tiếng va chạm buồn tẻ vang lên.
Nó giống như 1 trận cuồng phong nổi lên, mặt đất mà hai người đến giao tranh đều bị nứt vỡ khắp nơi, cây cối xung quanh cũng bị gió mạnh bẻ gãy hoặc biến thành bụi dưới sự va chạm của hai người.
Ngay cả những thành viên của nhóm báo hổ cũng tránh ra xa.
Tuy nhiên, càng đánh nhau, trong lòng Vương Hổ càng thêm kinh ngạc.
Người trước mặt rõ ràng chỉ có khí tức của người thức tỉnh cấp 5, đánh nhau với hắn nãy giờ không rơi vào thế hạ phong, phải biết rằng ngoài việc không biến hình, sức mạnh của hắn đã hoàn toàn bùng nổ, nhưng hoàn toàn không thể hạ gục đối thủ.
Rõ ràng là hắn ở cấp bậc cao hơn, lại kẹt ở thức tỉnh cấp 5 đỉnh cao đã lâu, hắn cũng thường xuyên rèn luyện, thực lực cũng vô cùng hùng hậu.
Trong lúc ngạc nhiên, Vương Hổ lại càng vui mừng.
Hắn hít một hơi cuồng dã, cả người nổi đầy gân xanh, mỗi cú đấm đều mang theo tiếng xé gió bạo liệt.
Ở phía đối diện, Tạ Y thậm chí còn vui vẻ hơn.
" Qủa nhiên, cuộc chiến xác thịt không thua gì sự lãng mạn của những vụ nổ. Nhớ lại năm đó ta cũng nghĩ muốn trở thành người lính."
Nếu không nhờ khả năng chạm vào các vật thể sẽ phát nổ nhưng không có tác dụng với những vật thể sống, Tạ Y thật sự muốn trở thành võ sĩ quyền anh.
Nghề nghiệp hắn cũng nghĩ kĩ, anh gọi nó là tay đấm nổ, thuộc về anh sáng tạo ra 1 nghề độc nhất vô nhị.
Thật đáng tiếc ... Dù sao hắn cũng là 1 tay súng a, chỉ có lúc rãnh rỗi như vậy, anh có thể mới được chơi như vây.
Tạ Y đi đến 1 thành viên đội tuần tra, dưới thế tấn công dữ dội của đối phương, nếu tiếp tục như vậy e rằng sẽ có thương vong ... Dù sao thì thời gian huấn luyện của các thành viên đội tuần tra cũng không có dài, đẳng cấp còn xa mới bằng đối phương, nếu như không phải đánh lén, sợ sớm không thể nhịn được cho đến giờ.
" Cũng tốt, đây là thời điểm phát huy ra thực lực chân chinh. "
Khi xảy ra va chạm, Tạ Y lùi lại giật mạnh thanh sắt phía sau, thanh sắt thay đổi đột ngột và nhanh chóng tạo thành một vũ khí giống như súng thần công.
bùm!
Viên đạn đại bác bay ra.
Nó rơi xuống giữa các thành viên của đội báo hổ và phát nổ
Bụi tung lên cao hơn chục mét.
Các thành viên của nhóm Hổ Báo khí thế đang hùng hổ tấn công thì ngơ ngẩn, Vương Hổ truy kích ở phía sau cũng mở to 2 mắt nhìn