Chương 123: Chỉ là 1 người bình thường mà thôi
Cái này 1 phát pháo bắn ra đã trúng hồng tầm, nơi mà dày đặc các thành viên hổ báo.
Vương Hổ có chút ngơ ngẩn.
Làm thế quái nào lại có 1 cây pháo ở đây.
Đã nói đánh với nhau bằng nấm đấm, làm sao mới tránh xa hắn có 1 chút, làm vài cái vẫy tay 1 chút thì lại biến thành cây pháo cầm trên tay.
Hơn nữa, sức mạnh của viên đạn pháo này cũng làm hắn sợ hãi ra.
Như thể có nút tạm dừng được nhấn tại hiện trường đánh nhau giữa 2 bên, các thành viên của nhóm Hổ Báo ban đầu có lợi thế, trước mắt thấy rằng họ có thể hạ gục những người sống sót trong nơi ẩn nấp Thâm Lam, tự nhiên có 1 viên đạn pháo từ đâu bay tới.
Người xui xẻo nhất thì bị đạn pháo rơi vào trên mặt thi thể cũng không còn.
Các thành viên của nhóm Hổ Báo ở gần đó cũng bị thương nặng.
Ngay cả những người khác ở khá xa, sự chú ý của họ cũng bị thu hút, nhưng cũng trong một khoảnh khắc.
Các thành viên của đội tuần tra lập tức chớp lấy thời cơ phản công, một khẩu súng máy bắn ra, từng làn mưa đạn bất ngờ bay tới đem 2 tên thức tỉnh cấp 3 bắn thành tổ ong vò vẽ.
Vương Hổ phản ứng nhanh chóng, nhanh chóng lao về phía Tạ Y để ngăn chặn.
Chỉ là 1 lần nữa ngạc nhiên.
Đối mặt với công kích mãnh liệt của hắn, người đối diện cũng không giống như lúc trước, hai người đánh qua đánh lại, lần này anh nhìn thấy Tạ Y rút lui, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn hắn!
Có thể chống lại công kích của hắn làm hắn không tưởng tượng nổi, hiện tại so với hắn còn tốc độ còn nhanh hơn?
Vương Hổ có chút hoài nghi chính mình.
Lúc này, hắn nhìn thấy Tạ Y vừa rút lui vừa dùng pháo nhắm về các thành viên đội hổ báo nả vài viên pháo vào vị trí đấy.
Cho dù các thành viên hổ báo có chuẩn bị cỡ nào, cũng không chịu nổi làn đạn pháo dày đặc, chỉ trong chốc lát các thành viên của đội hổ báo tổn thất ngày càng nhiều.
Nếu các thành viên đội hổ báo không còn, cho dù hắn Vương Hổ có lực lượng cường đại như thế nào thì hắn cũng chỉ còn lại có 1 mình, về sau hắn cũng chỉ là 1 tên tay sai cao cấp mà thôi.
Không thể để sự việc tiếp tục như thế này được.
" Ngươi đang đi tìm cái chết! "
Vương Hổ gầm lên, tiếng gầm rung chuyển lá cây xung quanh xào xạc.
Trên người mọc lông rậm rạp, tay chân để trên mặt đất, tốc độ lần nữa tăng lên 1 mảng lớn.
Những móng vuốt sắc nhọn mọc trên ngón tay, hắn ta lao nhanh đến chỗ Tạ Y, những móng vuốt màu đen cắt ngang không khí , xẹt nhẹ qua thân thể của Tạ Y
Nhưng mà......
Hắn đã thất bại
Hắn không đánh trúng Tạ Y sau đòn hồi nãy.
Rõ ràng người kia không cách nào né tránh được đòn tấn công đó, nhưng chỉ trong tích tắc, hắn liền thấy Tạ Y xuất hiện tại bên cái đại phương khác khoảng mấy mét.
Thuận tay Tạ Y lại bắn 1 viên pháo đi ra.
Nếu lúc này Vương Hổ còn đem Tạ Y xem như món đồ chơi để hắn bồi luyện, thì hắn thật sự là một kẻ ngốc hết thuốc chữa,.
Do dự một lúc, anh lặng lẽ gửi tín hiệu cho các thành viên trong nhóm bằng cách liên lạc độc nhất vô nhị của nhóm Hổ Báo.
…………
Trong đội Hổ Báo hầu hết các thành viên đều cầm súng, mượn cây cối để phòng thủ, họ tham gia vào các cuộc đấu súng ác liệt với các thành viên trong đội tuần tra.
Thực lực của bọn hắn mạnh và phản ứng nhanh hơn nhiều, rất nhanh liền đem các thành viên đội tuần tra ép tới không thể ngóc đầu lên được, thậm chí còn kích thước mấy người.
Với tư cách là đội phó của đội Hổ Báo, Báo Săn vừa né đạn vừa lao về phía doanh trại của đối phương, đang chuẩn bị xông vào trợ giúp cho Vương Hổ
Kết quả liền bị 1 viên đạn pháo từ trên trời giáng xuống nổ bắn trúng.
Với sức mạnh của hắn, đủ để tránh được đạn pháo của Tạ Y, nhưng các thành viên phía sau anh ta không thể nào né được.
Báo Săn cũng thấy không ổn nên muốn giúp đỡ, nhưng lại lo lắng trưởng nhóm của mình sẽ không cảm kích.
" May mắn đội trưởng không có chơi đến điên đầu."
Hắn ta hiểu điều đó, hắn biến thành con báo 1 bên tránh né đạn pháo, 1 bên lượn lờ giữa những rừng cây.
Báo săn dáng người gầy gò, lặng lẽ di chuyển, rất nhanh liền đến chỗ giao chiến của 2 người
Vương hổ vẫn còn truy kích, Tạ Y cố gắng tránh né, thuận tay lâu lâu bắn vài pháo về phía các thành viên đội hổ báo.
Đột nhiên ánh mắt hắn ngưng tụ.
Đây là một cơ hội.
Với hai chân co lại, anh ta nhảy ra ngoài như một con báo trong tích tắc, cực kỳ nhanh chóng, tiến đến sau lưng của Tạ Y trong nháy mắt.
Móng vuốt sắc như thép, nhanh chóng mà trảo qua.
Anh cảm nhận được lực cản trên tay của mình.
" Trúng rồi sao! "
Báo săn lộ ra nét mặt vui mừng, nhưng sắc mặt của hắn lại cứng đờ
Móng vuốt cũng không có chém trúng lưng của Tạ Y, chứ đừng nói đến việc khiến cho Tạ Y bị thương nặng.
Thay vào đó, Tạ Y quay lại, vung nắm đấm của anh ta va vào thanh trường kiếm.
1 tiếng nổ giòn giã.
Lực phản chấn làm cho hắn lảo đảo lui lại.
Báo săn đứng hình, nhìn lại trong tay mình.
Thanh trường kiếm sau khi va chạm với nắm đấm của đối phương, bất ngờ bị thủng một khe hở!
Lại nhìn nắm đấm của Tạ Y, có một vết thương nhỏ bị đại đao chém, một giọt máu chảy ra, nhưng mà, mắt trần có thể nhìn thấy, vết thương đang nhanh chóng lành lại, chỉ trong nháy mắt, đó là khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Đây rốt cục là dạng gì thân xác.
Phải biết rằng thanh trường kiếm của anh ta mặc dù không thể so sánh với thanh trảm ma kiếm, nhưng cũng được chế tạo đặc biệt, sử dụng vật liệu ma thú cấp cao, về độ sắc bén và độ cứng thì tốt hơn dao quân đội rất nhiều.
Dạng này vũ khí như thế còn so với nắm đấm của đối phương kém rất nhiều.
Vương Hổ cũng sững sờ, thậm chí hắn còn quên công kích, trừng to mắt nhìn xem Tạ Y, đột nhiên hắn hét lên: " Ngươi, chẳng lẽ ngươi đã đột phá cái trình độ kia? "
Báo săn có chút khó hiểu, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là hướng về Vương Hổ nói, " Lão đại, chúng ta liên thủ đem tên này xử đẹp. "
" Liên thủ. "
Hắn nhìn thấy tên kẻ thù kia vạm vỡ, ưỡn người 1 chút, tên kia duỗi tay trái ra, nhẹ nhàng búng nhẹ các ngón tay.
Báo săn ngạc nhiên
Trong khoảnh khắc tiếp theo, nguồn năng lượng kinh ngạc bộc phát từ thanh trường kiếm bắn nát một mảnh nhỏ trên tay anh.
Ngọn lửa bùng lên bầu trời kèm theo một tiếng nổ.
Sóng nhiệt cuồng cuộn
…………
Tạ Y rất hài lòng với kiệt tác hắn tạo nên, chắc chắn, anh vẫn có tiềm năng trở thành 1 cao thủ dùng nấm đấm phát nổ
Tiếc là chỉ có những kẻ thức tỉnh với sức mạnh yếu hơn, vũ khí cũng không tốt thì hắn mới dám dùng nắm đấm để đối đầu ... Tên ngốc này cũng coi như chết hơi bị oan.
Đối diện.
Vương Hổ vừa chuẩn bị liên thủ bao vây Tạ Y, vừa chuẩn bị xong tư thế liền cứng đờ cơ thể.
Có ai có thể nói cho anh biết chuyện gì đã xảy ra không? !
Vũ khí còn sẽ phát nổ sao? Uy lực còn mạnh hơn cả đạn pháo vừa rồi của đối phương bắn ra!
Vương Hổ không đoán ra được, nhưng hắn hiểu rằng, thực lực của người này trước mắt, nếu mà tiếp tục, tất cả thành viên trong đội của hắn không thể nào sống sót, ngay cả bản thân hắn cũng sẽ không thể nào may mắn thoát khỏi a.
Dù sao đối phương đã đột phá tới tầng kia rồi
Vương Hổ vừa nghiến răng nghiến lợi, không biết từ trên thân lấy ra đến, lấy ra một lọ linh dược, bóc nắp lọ rồi uống cạn.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt hắn trở nên đỏ bừng, khí tức của hắn tăng vọt, đường nét của cơ thể hắn nở ra thành một vòng tròn.
Vừa bước chân trên mặt đất, toàn thân hóa thành một tia chớp màu đen, những nơi đi qua đều không thấy bóng người, chỉ có thể nhìn trên mắt đất không ngừng nứt ra.
Tốc độ này ...
Tạ Y hết sức kinh hãi
Thuốc kích thích hocmôn đều không có thể tăng tốc độ như vậy a, với tốc độ như vậy, hắn không thể vui vẻ chơi đùa như lúc trước nữa rồi.
Trong trường hợp đó,
Khẩu súng thần công của Tạ Y biến thành súng tấn công, một viên đạn con thoi bay ra ngoài.
Rầm!
Trời vừa hừng sáng, Vương Hủ cho dù cực nhanh cũng tránh được hầu hết các đòn tấn công, khi lao ra khỏi ngọn lửa, mái tóc của hắn đã cháy xém, may mà mái tóc vốn dĩ là màu đen, nếu không người ta tưởng hắn mới đi nhuộm tóc.
Tuy nhiên, không biết là do uống thuốc hay vì bị đánh vào đầu, Vương Hổ dần dần mất đi lý trí và lao lên với một tiếng gầm giận dữ.
Một số phát súng và pháo kích liên tục tấn công
Cuối cùng, Tạ Y lên gối 1 phát đưa Vương Hổ bay lên không trung, tiếng gầm của súng máy xoay sáu nòng vang lên.
Sau khi bị bắn vào mặt, Vương Hổ, trên thân bây giờ cũng như túi giẻ rách, rơi từ giữa không trung rơi xuống.
Sức sống của hắn bướng bỉnh không ngờ, hắn vẫn lưu lại 1 hơi thở..
Đôi mắt đỏ dần biến mất, hắn cố gắng liếc nhìn Tạ Y.
Lúc này mới phát hiện, quần áo của Tạ Y về cơ bản vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí cả kiểu tóc cũng không hề rối bù.
Tại sao một người đàn ông mạnh mẽ như vậy lại xuất hiện trong một nơi trú ẩn nhỏ bé như nơi ẩn nấp Thâm Lam?
Hắn không thể nào hiểu được
Tạ Y hắn rốt cục là ai
Khi chết, Vương Hổ hỏi ra những nghi ngờ của mình.
Tiếng súng dần ngừng ở phía xa, các thành viên của đội Hổ Báo bị Tạ Y đánh cho tàn phế , chỉ còn 1 ít thành viên không còn là đối thủ của đội tuần tra
Lúc này Tạ Y mới chậm rãi châm một điếu thuốc cho mình, vừa nghe Vương Hổ nghi ngờ, vòng khói từ trong miệng chậm rãi phun ra.
" Ta? Chỉ là 1 người bình thường làm theo lệnh của lãnh chúa mà thôi? "