Chương 124: Thời gian thu lưới đã tới
Ở 1 nơi khác.
Giao tranh ác liệt cũng đang nổ ra.
Các thành viên của đội tuần tra lẫn với các thành viên của Quân đoàn đệ nhất, nổ súng cũng không thể nào nổ, chỉ thỉnh thoảng ngẫu nhiên bắn 1 vài phát bắn lén, một trận chiến vũ khí lạnh khốc liệt nổ ra giữa hai bên.
Rõ ràng chỉ có các thành viên của Quân đoàn đệ nhất gặp bất lợi.
Ban đầu, người đàn ông đáng sợ kia đã giết rất nhiều người bên phe của họ, nhưng chẳng biết vì lí do gì, người đàn ông đó nhanh chóng đã rời đi.
Vốn dĩ họ đã yên tâm, những người thức tỉnh còn lại mặc đồng phục chiến đấu màu đen có sức mạnh kém hơn họ rất nhiều so với người đàn ông kia chưa kể những thành viên của quân đoàn đệ nhất sẽ liên tục tiếp viện cho bọn họ.
Trước trận chiến, bọn họ đã nghĩ đến viễn cảnh như thế,
Thành viên bình thường của quân đoàn đệ nhất, có được thực lực thức tỉnh cấp 2.
Hắn tìm tới đối thủ của mình, chỉ có thực lực thức tỉnh cấp 1, hắn cười toe toét, giơ mã tấu lên chém xuống.
Mà đối phương bên kia giơ lên thanh trường kiếm, vậy mà không tránh né.
Muốn cùng với ta so tài à.
Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Mã tấu và trường kiếm va chạm cùng 1 chỗ, nhưng mà cũng không có giống như những gì hắn tưởng tượng, trực tiếp đem vũ khí của đối phương đánh bay, mà cũng không có nghe thấy âm thanh va chạm của sắt thép.
Thay vào đó vũ khí của hắn bị chém đứt.
Bị chém đứt......
Cuối cùng hắn chỉ còn lại ý niệm này ở trong đầu.
…………
Dương Uy mang theo các thành viên phi ưng, nhanh chóng chạy tới địa điểm mục tiêu.
Bỗng nhiên, hắn bước chân dừng lại
Vẻ mặt hắn trở nên ngưng trọng
Ánh mắt anh rơi xuống sườn đồi cách đó không xa, một người đàn ông mặc đồ đen, đội mũ rộng vành.
Người đàn ông này khí tức yếu ớt, cảm giác bên trên chỉ là người mới vừa thức tỉnh.
Nhưng Dương Uy không dám coi thường hắn, trong suốt hành trình, hắn đã quan sát xung quanh, nhưng hắn nhớ rõ ràng, trước 1 giây lúc đó, rõ ràng không có 1 bóng người.
Bỗng nhiên, sự cảnh giác của hắn tăng lên tới đỉnh điểm.
Các thành viên khác của đội phi ưng không có nghĩ nhiều như vậy.
Có người lao tới, chuẩn bị đem nam thanh niên dọn qua chỗ khác.
Đột nhiên, 1 ánh kiếm sáng chói lóe ra.
Hai thành viên của nhóm phi ưng vẫn giữ tư thế tiến lên phía trước, nhưng 2 khỏa đầu lâu bắn lên cao, máu bắn tung tóe.
“ Tất cả cẩn thận, sử dụng phương án C để đối phó với siêu ma thú!” Dương Uy hét lên.
Một vài người thức tỉnh ở hàng sau nhanh chóng lấy ra một khẩu súng bắn tỉa, đây là người thức tỉnh sử dụng thành thạo súng, họ cũng sử dụng đạn phá giáp chuyên môn để đối phó với những con ma thú cường đại
Đạn bắn ra dội vào sườn đồi tạo thành những lỗ nhỏ.
Hình bóng của Không biến mất.
" Ở bên kia!"
" Ư ... a! "
" Không đúng, không đúng, hắn ở bên trái!"
" Phía sau, ngay phía sau ngươi kìa!"
Tất cả các thành viên của nhóm Phi Ưng đều hoảng loạn.
Kế hoạch này đúng là thứ bọn họ dùng để đối phó với siêu ác thú, nhưng dù sao đây cũng là cưởng giả nhân loại cũng không giống ma thú a.
Bất kể ma thú có nhanh đến đâu, chúng sẽ không sử dụng hoàn cảnh môi trường xung quanh, chứ đừng nói đến việc sử dụng các thành viên trong nhóm của bọn họ làm tấm chắn.
Những xạ thủ bắn tỉa đó hoàn toàn vô dụng.
Các thành viên cầm vũ khí lạnh trong tay, mỗi khi nhìn thấy bóng dáng của Không, trong nháy mắt đều biến mất.
Đừng nói đến giải pháp C, ngay cả giải pháp Z ++ cũng vô dụng!
Dương uy sắc mặt nghiêm nghị và hít một hơi thật sâu.
Một trận gió lốc vây lấy hắn, kỳ quái chính là y phục trên người, không có phồng lên.
Đây là khả năng đặc biệt của hắn đó chính là điều khiển gió.
Trong con ngươi của hắn, hình bóng của Không thoáng hiện, ngay cả ánh mắt của hắn cũng không theo kịp tốc độ như vậy.
Bỗng nhiên
1 kiếm của Không xuyên qua thành viên nhóm phi ưng và bóng dáng anh dừng lại ngay sau lưng người nọ.
Dương Uy 2 tay vươn ra, sắc mặt đỏ bừng.
" Phong áp !! "
Cơn gió dữ dội hướng về phía Không đè xuống.
Để đảm bảo 1 lần trúng đích, Dương Uy đã tung ra đòn tấn công bừa bãi.
Các thành viên của Nhóm Đại phi ưng vẫn còn bên trong phạm vi, cho dù không có ở vị trí trung tâm, bọn hắn bị những cơn gió quét bay, trên thân tràn ngập chi chít vết thương.
Đất bị nâng lên từng lớp, cây cối đổ rạp.
Cát bụi bị những cơn gió cuốn vào, trong lúc nhất thời, dường như cả thế giới cũng bị lu mờ bởi nó.
Vẻ mặt của Không cũng có chút ngưng trọng.
Hắn từ phía sau lại lấy ra một thanh trường kiếm, hai thanh kiếm giao nhau, một bức tường khí vô hình bốc lên, gió cuồng phong xung quanh lúc này bị chặn lại.
Gió hú lên, ngoại trừ mặt đất mà Không đang đứng, các lớp đất xung quanh đều bị gọt đi
Không cầm 2 thanh kiếm giao nhau, trường kiếm hướng phía trước nhô ra
Hô~
Cuồng phong cuồng bạo hướng về phía trên thanh trường kiếm vọt tới, tạo thành một cơn lốc, quấn quanh thanh trường kiếm.
Kiềm chế
Lại bị Không 1 lần nữa vung ra
Cơn lốc càng lúc càng lớn, chỉ trong vòng chưa đầy một hơi thở, nó đã tạo thành một cơn lốc xoáy và quét về phía Dương Uy.
Chính là do bộc phát đại chiêu, thân thể của hắn đã bị cạn kiệt năng lượng, Dương Duy vốn không có sức phản kháng, trực tiếp bị lốc xoáy cuốn lên trời.
Bao gồm các thành viên nhóm phi ưng xung quanh.
Thấy vậy, Không bước lên sóng không khí và hóa thành ánh điện, lao thẳng vào không trung.
Một lát sau, xung quanh là các thành viên của nhóm phi ưng với các bộ phận thân thể bị cắt rời.
…………
Bên kia, Lâm Vi tập trung phần lớn lực lượng, trực tiếp lao tới.
Với tốc độ của họ, chỉ cần một lát là có thể lao tới trước cửa khu du lịch.
Lực lượng này cực kỳ hùng hậu, đặc biệt trong đó còn có Ám Kiêu, đội trưởng hộ vệ, còn có đội trưởng quân đoàn đệ nhất, liền xem điều động người theo đuổi chặn đường cũng chỉ có thua.
Đường Vũ không thể để mất một lực lượng cốt cán như vậy những người đi theo mình.
Bất quá……
Trên bản đồ lãnh thổ, ở rìa càng ngày càng xuất hiện nhiều chấm đỏ, chỉ 1 lát sau không thấy động tĩnh gì nữa.
So sánh các chấm nhỏ trên ống kính trinh sát phía dưới, Đường Vũ phát hiện phần lớn lực lượng của đối phương đã tiến vào phạm vi của lãnh thổ.
Quả cầu pha lê lơ lửng trước mặt, hình ảnh liên tục thay đổi, dò xét qua 1 lần trong đội ngũ của địch
Bỗng nhiên 2 mắt hắn tỏa sáng
Trên màn hình, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt uy nghiêm xuất hiện.
" Nghĩ không ra, Lâm Vi cũng ở đây, thời gian không có sai biệt lắm, chuẩn bị thu lưới."
Đối mặt với kẻ xâm phạm như Lâm Vi, Đường Vũ vẫn không có quan tâm, điều mà anh lo lắng là không thể nào hốt trọn 1 mẻ.
Lãnh thổ hoàn toàn không e ngại Lâm Vĩ công kích, , nhưng đội tuần tra luôn ra ngoài tìm kiếm tài nguyên, thời gian đánh dấu của ống kính phát hiện cũng có hạn, 1 khi trong tay của lâm vi dưới trướng còn đầy đủ lực lượng, liền rất có thể ở bên ngoài các thành viên đội tuần tra sẽ gặp nguy hiểm
Tương tự, nếu không đạt được kết quả tương ứng sau khi các quân bài đã lộ ra, rất có thể Lâm Vi sẽ tấn công trực diện, chuyển sang quấy rối, khiến anh khó lòng phòng bị hơn.
Thậm chí, nó có thể gây trở ngại nghiêm trọng đến sự phát triển của lãnh thổ.
Đây là điều mà hắn không có muốn nhìn thấy
Vốn dĩ kế hoạch của hắn là đợi đối phương tiến vào lãnh địa rồi mới bắt đầu tấn công, chỉ là lệnh của đối phương có vẻ rất thận trọng, cho nên Đường Vũ chỉ có thể thay đổi chiến lược ...
Nếu ít người, hắn sẽ cử cao thủ ăn thịt từng chút một, còn có nhiều người thì hắn có thể mở quân át chủ bài của mình, lúc đó dù không tiêu diệt được hết địch nhưng ít nhất cũng có thể đem đối thủ đánh cho tàn phế.
Trong mọi trường hợp, hắn đều không thua lỗ.
Nhưng không ngờ Lâm Vi lại ở trong đội này, như vậy sẽ càng tốt hơn nữa
…………
Từ Ngạn Thành ở giữa đội ngũ, khu nghĩ dưỡng ở xa xa đã ở trong tầm mắt.
Theo như những gì hắn có thể nhìn thấy, hắn không thấy bất kỳ người nào sống sót, tất cả dường như đang co đầu rút cổ trong khu nghỉ dưỡng.
Đột nhiên, một vài cụm ánh sáng đỏ rực rỡ ở phía xa phóng lên cao trên bầu trời, giống như thiên thạch, chúng chuẩn bị lao xuống đội của bọn họ.
Đây là cái gì? Không lẽ là quân át chủ bài của nơi ẩn nấp Thâm Lam?
Hắn suy nghĩ
Tốc độ của những viên thiên thạch này không nhanh, nhưng đội ngũ của bọn họ quá dày đặc, cho dù tản mát ra tất cả thành viên, bọn họ cũng tránh không kịp.
" Để nó cho tôi. "
Phó tư lệnh quân đoàn 1 bên cạnh vượt qua đám người đi ra
Tay cầm 1 cây trường thương, cả người bay lên.
Giữa không trung, trường thương quét ngang qua tảng thiên thạch đó.
" A--"
Tiếng la thảm thiết truyền đến.