Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 163: Tên ngốc dẫn quái

Chương 163: Tên ngốc dẫn quái


Trong đoạn đường này, Đường Vũ đang bóp chết tế bào não của chính mình, phân tích tình huống ở trong bí cảnh.
Sau nhiều lần suy nghĩ và suy đoán, cuối cùng anh vẫn ... không thu hoạch được gì.
Lúc này, anh thấy một nhóm người đang vội vã chạy qua tôi.
" Chuyện gì thế này? Muốn nhanh chóng đi đầu thai sao?"
Đường Vũ không thể hiểu nổi, đi như thế không lo lắng phía trước xảy ra nguy hiểm sao? Anh đều phải ném những con rối ra phía trước dò đường.
…………
Thanh niên thấp bé vui mừng khi thấy mình vượt qua thành công.
Tốc độ của bọn họ rất nhanh, chỉ mất 1 lúc liền đã chạy ra khỏi hành lang, có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình trong đại điện.
“ Đây là… tay cầm, cây gai dầu, dùng được không?”
Thanh niên thấp bé mở to mắt thốt ra mấy câu tiếng Trung dở khóc dở cười . ..
Trước mặt anh, trong đại sảnh này dày đặc những tác phẩm điêu khắc bằng đá xám, những bức điêu khắc bằng đá này mặc áo giáp và cầm vũ khí, rất giống với những chiến binh đất nung mà anh đã từng nghe nói.
Là con trai của một thủ lĩnh phương thế lực nào đó, thanh niên thấp bé cũng có những ước mơ của riêng mình, anh đặc biệt mong muốn sau khi chết đi sẽ xây dựng những chiến binh và ngựa đất nung như Tần Thủy Hoàng để làm tang lễ cho mình, vì thế anh còn có lòng hiểu biết rất nhiều văn hóa của Trung Hoa, mặc dù cho đến nay anh vẫn không thể nhận ra một vài tiếng Trung, nhưng điều đó không cản trở quyết tâm thực hiện ước mơ của anh.
Trước đây, anh biết hoàn cảnh của mình và xây một ngôi mộ với hàng nghìn bức tượng gốm là phi thực tế, nhưng chỉ cần có hàng chục bức tượng gốm làm tang lễ, chàng trai thấp bé cảm thấy rất hài lòng.
Tuy nhiên, giờ tận thế sắp đến, anh đã trở thành người thức tỉnh, thế lực của bọn hắn cũng ngày càng lớn mạnh, nói không chừng trong tương lai, họ sẽ có cơ hội chế tạo một chiến binh đất nung thực sự.
Chàng trai thấp bé nghĩ vậy liền mở to mắt, ánh mắt từ từ quét qua những tác phẩm điêu khắc tượng đá này, muốn ghi nhớ thật sâu cảnh tượng này trong đầu, để sau này rút kinh nghiệm khi xây dựng các chiến binh và ngựa đất nung.
Anh không khỏi bước tới, muốn nhìn rõ hơn.
1 tiếng răng rắc vang lên.
Người thanh niên thấp bé sợ hãi đến mức lùi lại hai bước, nhưng nhìn thấy hai tượng đá gần anh với những vết nứt lan rộng trên chúng.
“ Cái này sắp vỡ rồi sao?”
Thiếu niên thấp bé trong lòng cảm thấy có chút tiếc nuối.
Đây cũng là 1 ngôi mộ a, bày bố thật là tốt, anh còn chưa có hoàn thành ghi nhớ lại đâu.
Ngày càng có nhiều vết nứt trên những bức tượng đá, cuối cùng nổ 1 tiếng, những viên đá vỡ ra và nằm rải rác trên mặt đất. Nhưng mà, theo như suy nghĩ của thanh niên thấp bé hoàn toàn là khác biệt, những tượng đá này không vỡ vụn hoàn toàn, chỉ là lớp bên ngoài bị vỡ ra, lộ ra tướng mạo thật sự của tượng đá.
Đây không phải là tượng đá, mà là 1 con rối trong bộ giáp đen nặng nề.
Con rối áo giáp nặng nề cao bằng người thường, hai tay cầm kiếm, lúc này hai mắt đội mũ giáp của con rối sáng lên, kiếm chậm rãi nhấc lên ...
Xem ra vừa mới khôi phục lại cho nên động tác không được lưu loát cho lắm
Tuy nhiên, chàng trai thấp bé đã phải khiếp sợ, chẳng phải những chiến binh đất nung đặc biệt hồi sinh này chỉ xuất hiện trong phim thôi sao!
" Bắn! Nhanh, bắn!"
Nhóm quân phiệt thức tỉnh ở hàng đầu, lập tức chĩa họng súng vào con rối mặc giáp nặng và bóp cò.
Tạch tạch tạch
Làn mưa đạn bay vụt đến.
Nhưng mà, hoàn toàn bắn không thủng giáp nặng, chỉ thấy 2 bộ giáp nặng của con rối, nhiều nhất bên trên bộ giáp nặng chỉ lưu lại 1 vết lõm nhỏ xíu.
Tia lửa bay khắp nơi, vô số viên đạn bị văng ra khắp xung quanh
Răng rắc ...
Răng rắc ...
Răng rắc ...
" Các ngươi, có nghe thấy tiếng động gì không." Trong lòng thanh niên thấp bé có một linh cảm chẳng lành.
Anh nhìn thấy nhiều viên đạn lạc bắn ra xung quanh đã bắn trúng các tác phẩm điêu khắc bằng đá khác, những tượng đá sau khi bị trúng đạn, các vết nứt xuất hiện trên chúng.
“ Cái WTF!”
Mười mấy tay súng bắn lâu như thế, cũng chỉ đem 2 con khôi lỗi mặc giáp nặng bắn cho mấp mô, nhưng căn bản chả có tí thương tổn gì hết.
Nhưng hiện nay, càng ngày càng có nhiều tượng đá bị phá vỡ, lớp đá trên các con rối từ từ rơi ra, từng con rối mặc giáp nặng từ từ sống lại.
Khi Đường Vũ đi tới lối vào của thông đạo, liền nhìn thấy hàng trăm cặp mắt đỏ bừng từ từ sáng lên.
Nhìn đám người mặc quân phục sặc sỡ, đối mặt với những con rối mặc giáp nặng nề kia, vậy mà dùng súng tấn công bọn nó, đạn lạc bay tứ tung, anh liền minh bạch tình huống như thế nào.
Đây chỉ đơn giản là một sự xấu hổ trong lịch sử của việc hấp dẫn quái.
Những con rối bọc thép hạng nặng này rõ ràng khi ở gần một phạm vi nhất định, chúng mới được kích hoạt. Nếu chỉ là 1 ít con rối được dẫn ra, cũng chả có gì khó khi giải quyết từng con 1. Nhưng mà, do 1 thằng ngu dẫn đội, sử dụng súng vào những con rối đó giờ đây đã kinh động nguyên 1 bầy con rối, mấy trăm đầu con rối từ từ tỉnh lại. Ngay cả Đường Vũ nhìn thấy cảnh này cũng toát hết mồ hôi hột.
Ngay sau khi những con rối này dần dần tỉnh lại, chúng nó tìm thấy nhóm người đã đánh thức bọn nó sau 1 giấc ngủ dài.
Đạn bắn không có si nhê gì, thanh niên thấp lùn cũng vô cùng hoảng loạn, nhưng vẫn còn may mắn anh cũng không phải là tên ngốc hết thuốc chữa, anh lập tức hét lên " Tất cả dùng vũ khí lạnh, tấn công vào những khớp nối của con rối. "
Một nhóm người thức tỉnh tinh nhuệ rút ra vũ khí, vung đao chém qua, tiếng gió gào thét.
Một số con rối bị chém ra khoảng trống lớn ở chân, nhưng những con rối đó không hề chậm chạp, vung thanh kiếm nặng nề, cùng nhóm người thức tỉnh chém giết.
Mà ở phía xa, càng nhiều con rối mang giáp nặng nề đang tiến về phía trước, tốc độ càng ngày càng nhanh, ngược lại như đang chạy, giống như một chiếc xe bán tải đang lao vào phía trước!
Một người thức tỉnh cố gắng ngăn cản nhưng bị va chạm đến nỗi nôn ra máu.
Đường Vũ ánh mắt ngưng tụ, vết máu phun ra ở trên phiến đá chậm rãi hòa tan vào trong đó, nhanh chóng biến mất không thấy tăm hơi vết máu tồn tại.
Ngôi mộ này cũng không thể có chức năng tự làm sạch đi đúng không?
Chắc chắn có điều gì đó kì lạ ở trong chuyện này.
Thanh niên thấp bé và những người khác áp lực càng lúc càng lớn, trong miệng nói thầm rất nhiều tiếng chim khiến Đường Vũ không hiểu được.
“ Ông chủ, chúng tôi không thể chống cự được nữa”
" Rút lui , rút lui!” Một nhóm người rút lui về phía lối vào của lối đi, những người còn lại trong thông đạo nghe được tiếng súng tăng tốc tiến lên quan sát tình huống. Nhóm người thức tỉnh sau khi chứng kiến cảnh tượng này cũng kinh ngạc.
Nếu tình huống không có gì nguy hiểm, nếu mà không chịu đựng được nữa có thể cho bọn này vào hố.
Nhìn xem các ngươi đều đang làm gì, người ta lão đại đi đầu tiên thăm dò, chuyện gì cũng không có xảy ra, còn các ngươi vượt qua người ta khoảng 1 phút đồng hồ, chưa gì đã lật thuyền trong mương ở trong những cái bẫy.
Con rối mặc giáp nặng nề lao lên với một luồng khí thế mạnh mẽ, ngay lập tức có rất nhiều người thức tỉnh quay đầu bỏ chạy.
Đường Vũ suy nghĩ
Với đội hình mà anh ấy bố trí, cộng với số lượng lớn con rối nén cất trong ba lô, thật muốn đánh lên, cũng chả thu được lợi ích gì từ mấy trăm con rối này. "
Câu hỏi là...... vậy tại sao phải đánh?
Đầu óc trẻ con chả có tí gì tiền đồ, lãng phí hết tài năng... À, chỉ có rút lui chiến lược là thích hợp nhất với tình hình hiện tại.
Anh liếc nhìn những người đã thức tỉnh quay lưng bỏ chạy, trong lòng âm thầm lắc đầu.
Lối đi này nối với quảng trường, nhưng phía sau lại có một ngõ cụt, mặc dù còn ba lối đi khác để đi qua, nhưng ai biết được liệu có những tình huống tương tự ở những lối đi miệng thú kia hay không.
Đường Vũ đôi mắt híp lại.
Ban đầu, các con rối được phân bổ đều ở trong đại điện, cho dù đi như thế nào, cũng sẽ tiến vào phạm vi kích hoạt của con rối, mà bây giờ, nhóm con rối đó chỉ hướng về phía thanh niên thấp lùn kia mà tấn công, bên trong đại điện đã bỏ trống 1 bộ phận
Đây chính là 1 cơ hội
" Đi qua bên đó, nhanh chóng tiến lên!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất