Chương 164: Cuộc đua trong miệng gấu
Trong đội, người yếu nhất cũng đạt thức tỉnh cấp 3
Đường Vũ đã sớm chú ý tới mặc dù con rối mặc giáp nặng có sức phòng thủ cao, áo giáp đen của nó thậm chí còn mạnh hơn cả ma thú thức tỉnh cấp 3, nhưng tốc độ của nó chỉ có thể so sánh với ma thú thức tỉnh cấp 2.
Đây là chìa khóa mấu chốt cho kế hoạch chiến lược của anh.
Cẩu thả... Có một sự không chính xác cho việc không rút lui đối với anh!
Cả nhóm vù 1 cái , thoát khỏi đòn tấn công của con rối ở bên cạnh lướt qua.
Mặc dù những con rối mặc giáp nặng nề cũng nhận thức được điều đó, nhưng chúng đã lao tới, không dễ dàng quay đầu lại, bất thình lình đám người Đường Vũ đã vượt qua những con rối một khoảng cách khá xa.
Những người thức tỉnh ở phía sau, 2 mắt cũng tỏa sáng.
" Nhanh, theo sát chân những người đó!"
Họ cũng chớp lấy thời cơ và dùng hết tất cả tốc độ lao tới, nhưng mà lúc này, nhiều con rối mặc giáp hạng nặng đã quay đầu thành công, đạp chân vào phiến đá cứng ngắc và lao tới.
bùm!
Búng!
Phốc Phốc!
Đường Vũ không quay đầu nhìn lại, cũng biết chuyện gì đang diễn ra.
Đây chính là thực tế, thế giới ngày tận thế rất tàn khốc, ở trong tự nhiên có thể gặp được nguy hiểm chết người bất kẻ lúc nào. Tại ở bên trong khu bí cảnh này, mối nguy hiểm rình rập mọi người càng nguy hiểm hơn rất nhiều. Nhiều người thức tỉnh trước khi tiến vào nơi này, đã chuẩn bị sẵn tinh thần. Mà cái này mới chỉ là bắt đầu, vẫn như cũ không có ít người đã nằm xuống.
" Thật đáng tiếc, những cu li chất lượng cao đó ... À, không tôi đang nói những tài năng chất lượng cao. Tôi thể nào biết được sẽ còn bao nhiêu người còn sống thoát ra khỏi nơi này. Đây cũng chính là 1 quá trình để sàng lọc. Nếu họ có thể sống sót và rời khỏi bí cảnh này, họ chính là những nhân tài cao cấp. "
Đi ngang qua con rối mặc giáp nặng nề từ bên hông của đại điện, anh nhìn thấy một lối vào khác của lối đi, anh không biết ngôi mộ còn bao xa trước khi mới có thể đi đến cuối cùng.
Hầu hết những kẻ có tiền là vậy, ngại người ta không biết mình giàu có, cho nên ngay tại lối đi này bỏ rất nhiều thời gian ra để chế tạo.
" Ông chủ, đoạn đường đi này có chút gì đó không đúng."
Ánh mắt của Hôi Nhận, nhìn qua 4 phía.
Đoạn đường này có phần khác với đoạn đường kia vừa đi. Mới vừa rồi rõ ràng là 1 con đường thẳng, ở 2 bên lối đi trừ vài kí tự rune ở bên ngoài, chắc chắn không có vật gì khác nữa, vậy mà bây giờ ...
Khi anh đi vòng quanh một góc, sự chuyên nghiệp về nghề nghiệp của Hôi Nhận khiến anh tinh ý nhận ra rằng có một số dấu vết đã qua xử lý trên những bức tường đá ở hai bên lối đi.
Không phải bọn họ khoét một mảng tường đá lớn rồi lấp bằng ván gỗ cái loại gia công thô kia, giống như ở chỗ đó vốn đã thiết lập cái bẫy.
Nghe vậy, Đường Vũ ném ra một vài con rối cơ bản — trong cuộc đột kích vữa rồi, những con rối cơ bản vì không theo kịp tốc độ nên đã bị vứt bỏ, nếu như theo thời gian anh dự đoán, những con rối chắc giờ này đã bị đám rối mặc giáp đem hủy đi.
Con rối đã làm nên tội tình gì mà làm khó chúng như vậy.
Sau khi quả bóng nhỏ triển khai, con rối cơ bản tiếp đất, thân hình mũm mĩm bước về phía trước với đôi chân ngắn.
Bỗng nhiên
Kétttttt.
Đường Vũ tinh thần tập trung, như thể vừa chạm vào 1 loại cơ quan nào d8í, trên tường đá hai bên lối đi đột nhiên lộ ra hàng loạt lỗ hổng, vô số mũi tên bắn ra từ trong lỗ hổng.
Những con rối cơ bản bị bắn như tổ ong bắp cày cùng 1 lúc, các mũi tên xuyên thấu hoàn toàn từ bên này sang bên kia cơ thể con rối, lực cản dường như không hề giảm đi một chút nào, loại này sức mạnh nếu bị bắn trúng, ngay cả đột phá thức tỉnh cấp 6, cơ thể của người thức tỉnh cũng vô cùng cường đại, vẫn như cũ nhận lấy uy hiếp.
Đường Vũ lòng đau như cắt, sớm biết như thế anh chỉ ném 1 con rối thôi, chả biết làm sao thuận tay ném nhiều đến như thế.
Lãng phí thật đáng xấu hổ.
Cái lỗ mở ra, cùng lúc cơn mưa mũi tên bắn ra, Hôi Nhận phóng ra, đã đến mép lỗ, lấy ra một công cụ không xác định từ trong túi quần của mình, nhét nó vào lỗ và chơi đùa nó thêm vài lần nữa.
" Chà, loại cơ quan này liên kết lại với nhau, tôi để trong đó 1 vài nút điểm trong lỗ đó, tôi đoán chẳng giữ được bao lâu nữa đâu, chúng ta nhanh chóng đi đi qua thôi."
Y Liên ngưng tụ hai lá chắn băng để bảo vệ hai bên đội, đề phỏng xảy ra sự cố bất ngờ, 1 đoàn người nhanh chóng đi qua.
Trên đường đi, đủ loại cơ quan cạm bẫy tầng tầng lớp lớp xuất hiện.
Ví dụ như khi đang đi trên đường, mặt đất sụp đổ phía dưới đó đầy gai độc hoặc hai bức tường đá từ trước và sau đổ xuống, chắn ngang lối đi, bỗng nhiên khói độc từ bên trong bốc lên.
Những cái bẫy tương tự cũng không phải là mối đe dọa đối với Đường Vũ và những người khác, nhưng chúng thật sự rất phiền phức và anh không rõ chủ nhân ngôi mộ này đang suy nghĩ gì.
Một số bẫy này chỉ dùng một lần và một số có thể lặp lại sử dụng tiếp. Ý tưởng thiết kế khá tiên tiến, nhưng anh không biết có bao nhiêu người thức tỉnh theo sau có bao nhiêu người có thể vượt qua những cạm bẫy này. Những người khác anh không quan tâm, nhưng nếu lính đánh thuê ở Lâm Đông hoàn toàn chết hết, anh rất đau lòng
Cái này chẳng phải anh làm quảng cáo tuyên truyền nơi ẩn nấp chẳng phải vô ích rồi sao.
Bông nhiên, anh nhìn thấy chữ rune được khắc trên vách đá.
" Chỉ có nhà thám hiểm dũng cảm nhất, mới có thể lấy được kho báu của ta, tiếp tục tiến lên nào."
Đường Vũ: "???"
Ngươi không thể viết câu nào ý nghĩa hơn 1 chút sao.
Chẳng phải những con rối, những cạm bẫy này chỉ để lọc ra nhà thám hiểm dũng cảm nhất? Chém gió ghê vậy ông!
Cho dù như vậy, Đường Vũ cũng không có buông tha những kí tự rune này, lần này thời gian có hạn, hắn không có lưu lại dấu tích, trực tiếp cho phép đám cu li bắt đầu công việc, hiệu quả sẽ tăng lên rất nhiều, cũng không mất bao nhiêu thời gian. Phiến đá có chứa Ngôn ngữ Rune đã không bị hủy hoại.
Quả nhiên cao thủ làm việc, hiệu quả công việc khác hẳn, chất lượng cũng được cải thiện rất nhiều, sau khi đào rỗng phiến đá này trông đẹp hơn hẳn, trông gọn gàng, ngăn nắp tạo cảm giác thoải mái cho người nhìn.
" Có nên khắc chữ không? Thôi... quên đi, lãng phí thời gian quá nhiều."
Anh không dừng lại, lao thẳng ra khỏi đường hầm, nhưng Đường Vũ 1 lần nữa dừng lại bước chân.
Trước mặt anh là 1 cái đại điện, giống hệt như cái trước đó nhóm anh đã trải qua.
Có nghĩa trước mặt là.........
Đường Vũ nhìn xung quanh và thấy hàng trăm con rối bọc thép dày cộm, vẫn còn ở trạng thái tượng đá, được sắp xếp ngay ngắn trong đại sảnh.
Nếu là bình thường, anh sẽ tiến hành thói quen thu hút từng con rối và từ từ tiêu diệt những con rối này.
Nhưng mà, phía sau có tiếng bước chân, hàng chục người thức tỉnh đang dồn hết sức chạy nhanh đến nơi này, đây là nhóm thứ hai trong đường đua Hùng khẩu, lúc này đã đuổi kịp nhóm đầu tiên của Đường Vũ.
Ai bảo bọn hắn là nhóm đầu tiên, cũng có rất nhiều người thức tỉnh cấp 3, so sánh với nhóm người thức tỉnh phía sau cũng không nhanh bao nhiêu.
Chỉ là, những con rối mang giáp nặng có tốc độ công kích cấp 2, mà người thức tỉnh không thể duy trì tốc độ thức tỉnh cấp 2 hoài, nhưng tốc độ của con rối vẫn duy trì ổn định, như vậy người thức tỉnh cấp 2 cũng sẽ không chịu được lâu rất nhanh sẽ bị đuổi kịp.
Phía sau nhóm thứ 2, bọn họ căn bản là thức tỉnh cấp 3. Thỉnh thoảng, có rất ít thức tỉnh cấp hai am hiểu về tốc độ, còn bị bạn đồng hành 1 đường mang theo.
Mà phía sau, sẽ không có nhóm thứ ba, hoặc nhóm thứ ba, chính là những con rối mang giáp nặng nề
Đường Vũ đã nghe thấy âm thanh của con rối mang giáp nặng nề giẫm đạp lao tới.
Ước chừng, phải có gần 1 nửa con rối hướng bên này đuổi theo.
Muốn tiêu diệt những con rối còn chưa có khôi phục, e rằng thời gian sẽ không kịp.