Chương 191: Nơi thử nghiệm vũ khí
Ria mép tin rằng những người lính đánh thuê này từ Lâm Đông cũng không thể nào tin chuyện này được.
Tuy nhiên, ngay sau đó, người đàn ông như mũi ưng nói: "Ồ, ngoài việc sử dụng điểm trong Hội Mạo hiểm, còn có phương pháp nào thanh toán hay không?".
Ria mép: "???"
Làm sao dễ tin người như vậy! Dù sao bạn cũng là 1 người thức tỉnh cấp 5 đấy!
Trí tuệ của 1 cao thủ đâu rồi? Còn sự kiêu ngạo của cao thủ đâu mất rồi?
" Không sai, nghe nói nếu tham gia tuần tra sẽ được cấp một bộ trang bị tiêu chuẩn hoàn chỉnh. Nếu muốn mua trang bị cấp cao hơn, thành viên đội tuần tra cũng sẽ được giảm giá."
" Ngoài ra, có thể có một số mạo hiểm giả sẽ bán trang bị đã đổi với giá cao, nhưng bây giờ ngay cả mạo hiểm giả cấp hai cũng rất hiếm và số lượng trang bị và vật phẩm đổi ra cũng có hạn. Hầu hết mọi người thậm chí vẫn chưa thảo mãn đoàn đội của bọn họ, Đối với bên ngoài bán ra, tôi e rằng sẽ có ít người làm như vậy. "
Trảm Long Trần Sinh thở dài với vẻ thất vọng, anh ta gọi đến nhân viên công tác, " Cho dù thế nào đi nữa, trước lấy cho tôi 3 thanh Trảm Ma Kiếm ..., năm thanh đao tiêu chuẩn, tám bộ đồng phục chiến đấu và tám khẩu súng tiêu chuẩn. Đây là Nguyên tinh ..."
Anh mở chiếc ba lô ra để lộ những viên pha lê trắng sáng bên trong, rồi đưa toàn bộ chiếc ba lô ra cho nhân viên đếm mà không mảy may nhíu mày.
Lộ ra phi thường giả tạo.
Ria mép nhịn không được bước lên phía trước, "Người anh em, anh đã thử nghiệm hết những vũ khí này chưa?"
Trần Sinh lắc đầu.
Ria mép nâng âm điệu lên, giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, " Anh chưa thử qua vũ khí sao liền mua rồi? Còn mua nhiều như vậy! Không sợ ở đây bán hàng giả sao?"
"Tại sao lại là giả?"
"Những vũ khí này đều bị chém gió lên tới tận chân trời, thì làm sao có thể là thật được!"
"Nếu là giả, vậy tôi đến nơi này để làm gì?"
Trần Sinh bình tĩnh.
Ria Mép thở gấp.
Hai người căn bản không ở cùng 1 cái tần số.
Sau 1 lúc, Ria mép ngừng tốn nước bọt nói những lời vô ích này, anh không hề nói nữa.
Bỗng nhiên, anh liền hểu ra điều gì đó, vì thực lực của Thâm Lam rất mạnh, anh không thể tin rằng người đàn ông mũi ưng trước mặt mình chính là cò mồi.
Chắc chắn là như vậy.
Có thể nghĩ tới những người khác trong khu trang bị cũng không thiếu cao thủ như vị Trần Sinh này, chẳng lẽ ... ngay cả cò mồi hiện tại cường đại như vậy sao?
Vây anh đi làm ăn kinh doanh để làm gì? Dứt khoát đổi nghề làm cò mồi có sướng hay không!
Trong lúc nhất thời, anh có chút dao động.
Đứng tại chỗ, chìm đắm trong suy nghĩ.
Lúc này, quan chức của bộ hậu cần bước tới và đưa ra đề xuất, " Một khu thử nghiệm vũ khí mới đã được mở phía sau siêu thị. Các bạn cũng có thể đến xem xét để biết sự thật."
Gợi ý này đánh trúng nội tâm của Ria Mép, hai mắt anh sáng ngời, sờ sờ râu ria xồm xoàm, " Được, vậy chúng ta đi xem!"
Một vài người trong số họ đi về phía tầng ba của khu vực thiết bị dưới sự hướng dẫn của các nhân viên.
Trần Sinh và những người khác cũng theo phía sau.
Người thám hiểm nơi ẩn nấp Thâm Lam đang định ôm bắp đùi Trần Sinh trong đầu cũng đầy hoang mang. Khi nào thì khu vực trang bị lại mở ra một khu vực thử nghiệm mới?
Như vậy hắn sẽ rơi vào bị động, ngay cả giải thích cũng làm không được thì con như thế nào ôm bắp đùi?
Nhà thám hiểm cũng nhún vai vẫn bước nhanh đuổi theo sau.
. . . . . .
. . . . . .
Trên tầng ba, nơi này phi thường trống trải, chỉ có một vài giá vũ khí trên đó để rất nhiều loại vũ khí khác nhau.
Nào là vũ khí lạnh, vũ khí nóng cũng có.
Đại khái nơi đây được chia thành hai khu vực, một là nơi tập bắn, hai là không gian rộng rãi để khách hàng thể hiện thử nghiệm vũ khí của mình, sàn và tường kim loại màu xám bạc trông rất nổi và cũng không dễ dàng gì mà bị phá hủy.
Khi Ria mép và những người khác đến nơi đây, đã có rất nhiều người thức tỉnh ở nơi này.
Họ cầm một số vũ khí cấp cao trong tay, một số thì thận trọng, một số thì dùng sức múa may quay cuồng như thể họ đã có được món đồ chơi yêu thích nhất.
" Bởi vì ở đây chỉ có một mẫu vũ khí đều chỉ có 1 kiện. Nếu vũ khí bạn định thử đã được sử dụng, bạn cần đăng ký và xếp hàng chờ đợi. Tôi không biết anh cần thử mẫu vũ khí nào?"
Ria mép định mở miệng, nhưng lại thôi.
Mẫu nào?
Ban đầu anh còn rất nghi ngờ về những trang bị này,
Anh thậm chí cũng không cẩn thận tìm hiểu kĩ càng, rốt cuộc trang bị có những mẫu nào, 1 cái anh cũng trả lời không được.
Nếu muốn nói của người ta là hàng giả, bạn phải biết rõ ràng chuyện gì đã xảy ra.
Bây giờ thật xấu hổ.
Trần Sinh thì khác, anh đã biết rất nhiều trang bị ở nơi này, lập tức bước tới, "Có hay không chiến đao Phá vân được dùng thử? Nếu không, các loại hình kiểu chiến đao cũng được."
" Phá vân chiến đao đã được người khác sử dụng thử rồi, nhưng vừa rồi, bộ phận trang bị đã gửi một phần trang bị mới có tên là Liệt diễm chiến đao. Không biết ngài có muốn thử nó ngay bây giờ hay không?"
" Liệt Diễm chiến đao sao... " Trần Sinh suy nghĩ 1 chút, sau đó đồng ý.
Anh ta là 1 người giỏi dùng đao, thanh đao tiêu chuẩn mà anh ta vừa mới mua đã rất hài lòng rồi, nó là một vũ khí cùng cấp với thanh Trảm Ma Kiếm, tuy nhiên có người nói rằng đó chỉ là trang bị cấp thấp nhất ở nơi này, Trần Sinh đối với vũ khí ở Thâm Lam càng mong đợi nhiều hơn.
Nhân viên không mang theo vũ khí mà dẫn Trân Sinh đến giá vũ khí nơi đặt thanh đao lửa. Dù sao thì những trang bị này đều được sử dụng bởi những người thức tỉnh cấp cao. Bản thân trọng lượng cũng không có nhẹ, vì nhân viên công tác chỉ là người bình thường cho nên không cầm nổi những trang bị này.
"Đây chính là Liệt Diễm chiến đao. Hiện tại ngài có thể dùng thử, nhưng thời gian thử cũng không được quá mười phút."
Trần Sinh cố gắng cầm thanh đao lên, phi thường rất tiện tay.
Lưỡi kiếm sáng chói, lấp lánh ánh sáng, được khắc hoa văn màu đỏ, huyền bí và lộng lẫy.
Hắn giơ tay lên, lưỡi đao nhẹ nhàng chém ra, không trung bị tách ra, để lại một vết trắng.
Đây chỉ là hắn tiện tay vung đao lên, hắn vẫn chưa dùng toàn lực của mình.
Trần Sinh gật đầu, từ trong ánh mắt của hắn, tự nhiên có thể thấy được loại liệt diễm chiến đao này rất sắc bén, hơn hẳn cây trảm ma kiếm một bậc.
Nhưng anh muốn thử nghiệm thêm 1 chút.
Anh đến 1 góc ở tầng ba, nơi có rất nhiều nguyên liệu ma thú chất thành đống ở trên đó, rất rời rạc, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi khét lẹt.
Những tài liệu này đều cho khách hàng thử nghiệm vũ khí, Trần Sinh cầm trên lòng bàn tay 1 khối nhỏ tài liệu và dùng tay bóp chặt.
"Đây là lân phiến được lấy từ cơ thể cấp 5 của con ma thú đi. "
Trần Sinh chắc chắn.
Ria mép ánh mắt cứng lại.
Loại vảy này, anh đã thấy nó trên một loại ma thú giống như con tê tê. Sức mạnh của con ma thú đó ước chừng khoảng cấp 5 cho đến cấp 8. Chúng nó biết đào đất, rất nhiều tổn thất đã gây ra bởi những cuộc tấn công của con ma thú này.
Đây thực sự là vảy của một con ma thú cấp cao.
Với tâm lý không biết phải làm sao, họ chờ đợi động thái tiếp theo của người đàn ông mũi ưng.
Chỉ thấy,
Trần Sinh cầm cái vảy ngang ngực, buông ra, cái vảy tự nhiên rơi xuống. Lúc này ...
Trần Sinh hành động, tay phải cầm thanh đao chém xéo lên trên, giống như một tia điện xẹt qua, xé rách không khí, có tiếng xèo xèo xé toạc không trung.
Hô ~
Bịch.
Lưỡi đao chém xuống, Trần Sinh dường như không di chuyển một chút nào, nhưng mà chiếc vảy to bằng bàn tay đã biến thành hai nửa và rơi xuống đất.
Vết cắt phẳng và mịn.
Ria mép, nhóm Hồn Hỏa và những người khác cũng là cao thủ, họ có thể nhìn thấy rõ động tác của Trần Sinh, ngay lúc đó, cái khối vảy đó giống như một khúc gỗ gãy, dễ dàng bị cắt ra.
Làm sao khủng bố đến vậy.
. . . . . .
Trần Sinh không nhìn cái vảy trên mặt đất, mắt nhắm chặt và lông mày khẽ cau lại.
' Không, cảm giác hình như thiếu cái gì đó, tôi đã không phát huy sức mạnh mà thanh đao này nên có! '
Hắn đứng tại chỗ như bức tượng, mấy phút sau bỗng nhiên mở to hai mắt.
Liệt Diễm chiến đao giơ lên ngang ngực, 2 tay nắm chặt.
Phong thái của anh ta càng nghiêm túc và tập trung hơn, không sử dụng bất kỳ vật liệu nào, anh ta nhắm thẳng vào không khí và chém xuống.
Dấu vết màu trắng lưu lại trong không khí, âm thanh xuyên thủng màng nhĩ.
Mọi người có mặt đều không quan tâm, nhưng ánh mắt đều chăm chú vào thanh đao trong tay Trần Sinh, không có cách nào dời ánh mắt qua chỗ khác.
Trên thanh đao.
Ngọn lửa màu cam bốc lên, đem khuôn mặt mỗi người phản chiếu đỏ rực lên.
Nó như thể một thứ ánh sáng đỏ rực với đôi mắt như thiêu đốt phát ra từ lưỡi đao
Không khí bị nó làm cho biến dạng, một làn sóng cực nóng cuộn lại.
Không chỉ Ria mép và những người khác, mà ngay cả những người thức tỉnh khác có mặt tại nơi thử nghiệm vũ khí cũng bị sốc và nhìn lại!