Chương 190: Các ngươi hiểu lầm chúng ta
Nhưng mà 5 giây trôi qua, 10 giây trôi qua.
Người bên kia nhìn tập sách, nhưng vẻ mặt không chút nào thay đổi.
Chẳng lẽ nghe không hiểu? Cũng không phải vậy nhà, nơi ẩn nấp Thâm Lam dù gì cũng là nơi ẩn nấp nhỏ cũng không phải bộ lạc chẳng hiểu biết gì.
Anh còn tính nói thêm chút gì nữa.
Trung đoàn phó của Hồn Hỏa bước lên phía trước và nói với giọng lớn: " Hãy xem qua hàng hóa của chúng tôi. Hồn Hỏa chúng tôi là một trong những lực lượng tốt nhất lính đánh thuê ở Hoành Thành, cũng không giống như nhóm lính đánh thuê Bão táp kia. Chúng tôi luôn mang theo những hàng hóa có giá trị cao."
Bên này bọn hắn chuyên nghiệp hơn, có đội phụ trách giao dịch, trực tiếp chuyển danh sách hàng hóa đưa cho người phụ trách Thâm Lam, cũng không cần phải nhìn mà so sánh, liền hàng hóa đều được sắp xếp vô cùng trật tự đem từng cái nói ra.
Vũ khí nóng, vũ khí lạnh, thậm chí một số vật phẩm bị cấm của quân đội Hoành Thành cũng được quân đoàn lính đánh thuê Hồn Hỏa vận chuyện đến đây.
Sắc mặt ria mép vô cùng khó coi những người khác cũng như thế.
Vốn tưởng rằng nếu là cạnh tranh sòng phẳng thì họ sẽ không thể nào thua trong tay đối phương, nhưng hiện tại xem ra hàng hóa của hai bên dù là chất lượng hay số lượng bên nhóm Hồn Hỏa đều quăng bọn họ ra khỏi mấy con phố.
Bọn họ đã thua toàn diện.
Ria mép vô cùng chán nản khi nghĩ đến.
Hai bên đều nói xong
Người phụ trách Thâm Lam đưa tay nâng gọng kính lên, cuối cùng mở miệng nói: " Liền chỉ có những thứ này thôi sao? Không còn có cái khác nữa à?"
" Cái gì? "
Có người nào đó choáng váng.
Phó đoàn trưởng Hồn Hỏa lộ ra vẻ mặt không vui, " Những hàng hóa ở đây cũng không có ít đi, Thâm Lam các ngươi cũng không thể nào ăn hết đi."
Người phụ trách lắc đầu, " Không, về số lượng các anh thật sự hàng hóa rất nhiều, nhưng rất tiếc, chúng tôi không có nhu cầu đối với hầu hết hàng hóa trong đó."
" Không có nhu cầu, điều này không có khả năng! Những trang bị này, vũ khí này mặc dù không bằng trang bị rune của Lâm Đông, nhưng chúng cũng có những tính năng độc đáo. Chúng tôi bán hàng hóa ở Lâm Đông số lượng tương đối nhiều vậy mà các ngươi nói không có nhu cầu, có cần giải thích 1 chút hay không! "
Giọng nói của người đàn ông lông mày rậm càng lúc càng lớn ngay cả vẫn còn ngân nga trong không khí.
Quan chức bộ phận hậu cần cũng chỉ là người bình thường, màng nhĩ tuy có chút khó chịu nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ thờ ơ ... Có vẻ như sau khi tiếp xúc với Y Liên nhiều hơn, bọn họ đã dần dần hình thành tính tình lạnh nhạt mà cư xử, biểu hiện rất bình tĩnh.
Khi người đàn ông mạnh mẽ với đôi lông mày rậm nói xong, nàng mới chậm rãi nói: " Tôi nghĩ các anh hiểm lầm đối với nơi ẩn nấp Thâm Lam chúng tôi thì phải." ..
"Hiểu lầm? ? ?"
" Không bằng như vậy, tôi sẽ dẫn cho các bạn đi xem vũ khí và thiết bị mà chúng tôi bán, sau đó các bạn có thể tự đưa ra quyết định."
. . . . . .
. . . . . .
Vài phút sau, họ bước vào khu biệt thự và đến một tòa nhà ba tầng.
Trên đường đi, bọn họ đối với nơi ẩn nấp Thâm Lam hiểu biết càng nhiều.
Một khu vực nông nghiệp rộng lớn dưới sườn núi trồng đầy hoa màu lương thực và trên sườn đồi bọn họ có thể nhìn thấy một số biệt thự và điền trang.
Hương hoa tràn ngập, gió mát thổi qua, những vì sao treo lơ lửng trên đầu, xung quanh không có nghe thấy tiếng gầm thét của ma thú.
Nơi này giống như 1 cõi thiên đường.
Nhưng nó không thể xua tan những nghi ngờ trong lòng họ.
"Tới rồi."
Cửa hàng bách hóa Thâm Lam cũng là một trong số ít nơi trú ẩn sáng đèn suốt 24 giờ, quan chức bộ phận hậu cần giơ chân bước vào khu vực thiết bị.
Ria mép và những người khác bước vào trong đó, thứ đầu tiên họ nhìn thấy là đủ loại súng.
" Đây chỉ là một khẩu súng bình thường, chống lại con người thì không sao, còn chống lại ma thú, nó cũng không giống như những khẩu súng đặc thù của chúng ta a."
"Đừng có lo lắng, siêu thị của chúng tôi rất lớn, các bạn hãy quan sát trước đi sau đó rồi nói chuyện. "
Một nhóm người theo sát phía sau, siêu thị quả thực rất lớn, có rất nhiều khách hàng ở bên trong, không khí náo nhiệt ở đây cũng không kém gì quán bar.
Ngay cả người phụ trách dẫn đường cũng có chút bối rối.
Có vẻ như ... chưa bao giờ siêu thị trang thiết bị lại có nhiều khách như vậy nhỉ?
. . . . . .
. . . . . .
Một số lính đánh thuê hùng mạnh ở Lâm Đông lao nhanh qua màn đêm, sau nhiều lần trải qua trắc trở, cuối cùng cũng đến được nơi ẩn nấp Thâm Lam.
Sau khi trải qua 1 chút tìm hiểu, bọn họ liền đi thẳng đến cửa hàng Thâm Lam.
Không it người cầm trên tay đồ uống, ùng ục uống từng ngụm lớn.
Một số người vừa đi dạo vừa gặm bánh mì trong siêu thị, phong cách siêu thị bỗng trở nên kì lạ.
Ai bảo bọn họ cả ngày mệt nhọc, thần kinh căng thẳng, sự thư thái, mệt mỏi này dâng trào như thủy triều, cơ thể bất giác toát ra một tín hiệu gọi là “đói khát”… theo đúng nghĩa đen.
Hầu hết mọi người lần đầu tiên đến 1 khu sinh hoạt khác, mua rất nhiều đồ ăn thức uống và trông rất vui vẻ, không biết nó có ngon không, hay thiết bị ở đây khiến họ được mở rộng tầm mắt.
Nhiều như vậy lính đánh thuê dũng mãnh Lâm Đông tiến vào, những người thám hiểm sinh sống ở Thâm Lam càng ngạc nhiên hơn.
Bọn họ hiểu rằng trong tương lai sự cạnh tranh sẽ càng ngày trở nên khốc liệt hơn, một số nhà thám hiểm là những người đầu tiên được thăng cấp lên hai sao vẫn có chút đắc chí nhưng bây giờ im lặng xuống.
Cứ như thể mọi người đều là tôm cá nhỏ vậy, sau một hồi vất vả cuối cùng cũng trở thành những chú cá cỡ vừa, sẵn sàng thể hiện tài nghệ của mình trong trường bầy cá, kết quả 1 đàn cá mập hùng dũng tiến vào chỉ vì những món đạo cụ mà đến.
Một số người muốn thiết lập một phòng tuyến đối ngoại thống nhất, nhưng không có sự thống nhất giữa các mạo hiểm giả, huống chi là đợt đầu tiên của Lâm Đông, đều là cao thủ trong lòng bọn họ, muốn ôm bắp đùi bọn họ đi.
" Trảm Long đội trưởng, để tôi nói cho anh biết cái này, loại súng lục có tên Swift Revolver này rất là tuyệt vời. Nghe nói cầm loại súng lục này có thể tăng tốc độ lên bản thân mình, đặc biệt là tốc độ rút súng nhanh như chớp. ! Loại đạn súng lục này được chế tạo rất lợi hại, lực xuyên thấu cũng rất tốt. Nếu thay nó bằng một viên đạn rune cấp cao hơn, kia thì đừng có nói nữa, ma thú bình thường cấp 4, cấp 5 cũng không thể ngăn cản được. "
"Thanh kiếm tiêu chuẩn ... Ồ, hay còn gọi là thanh Trảm Ma Kiếm mà Lâm Đông hay gọi. Chắc cũng không cần tôi giới thiệu về nó nữa đâu, nhưng tôi muốn nói với anh rằng thanh Trảm ma kiếm đó chỉ là vũ khí cơ bản nhất trong nơi ẩn nấp Thâm Lam này mà thôi, mà cây kiếm này có thể được cường hóa cấp 1 hay cường hóa cấp 2, hơn nữa tôi còn nghe nói........" Người nói chuyện lập tức hạ thấp giọng.
" Tôi nghe người ta nói rằng ở Thâm Lam còn có nhiều thanh kiếm cao cấp hơn đó là Truy phong trường kiếm, và chiến đao Phá vân. Nhưng mà, những vũ khí này anh phải là người mạo hiểm cấp 3 hay nhóm mạo hiểm phải đạt cấp 3 mới đổi được. Những vũ khí đó chưa có ai từng thấy sức mạnh chân chính , có lẽ chỉ có thành viên của đội tuần tra mới có thể tận mắt chứng kiến sức mạnh của nó. "
Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những cảnh tương tự trong khu vực thiết bị.
Những người này mạo hiểm muốn ôm đùi, những gì mình biết có thể trả lời hết thảy, nhất thời trở thành nhân viên bán hàng tạm thời, có thể nói trách nhiệm hơn nhiều so với nhân viên của siêu thị.
Dù sao họ cũng đã tận mắt nhìn thấy rất nhiều trang bị, giải thích cặn kẽ hơn rất nhiều so với những người chỉ là nhân viên bình thường.
Ria Mép, Hỏa Hồn và những người khác, nhìn chằm chằm vào cảnh này, miệng khẽ mở.
Đạn súng lục có thể xuyên qua con ma thú cấp 4, cấp 5?
Những thanh kiếm rune của Lâm Đông chỉ là hàng hóa cấp thấp nhất ở đây?
Ngươi con mẹ nó không phải đang diễn tuồng trêu chọc ta à?
Đặc biệt là những người thức tỉnh nói chuyện, khoe khoang những thiết bị này lên trời, cảm giác như ... siêu thị mướn tới những tên cò mồi chăn dắt khách?
Bọn họ cũng khen những tên cò mồi này cũng làm rất tốt nhiệm vụ của bọn họ.
Những thủ thuật nhỏ như thế làm sao có thể đánh lừa được bọn họ!