Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 195: Địa hình thay đổi

Chương 195: Địa hình thay đổi


"Đột phá..."
Trên chiến xa Phù Du, Đường Vũ lẩm bẩm nói.
Anh vừa nhận được tin nhắn từ La Triết trong lãnh địa. Vương Châu đã đột phá trở thành người thức tỉnh đồng thời có thể luyện hóa linh hồn lực chỉ có chút khác biệt so với người thức tỉnh bình thường hấp thu chậm hơn.
Có lẽ sau này tư chất dưới cấp D, cấp E có thể được thêm vào?
Suy nghĩ của Đường Vũ chuyển hướng, "Nếu những nơi trú ẩn lớn khác không tìm ra cách để người bình thường đột phá, thì Vương Châu đột phá có phải là trường hợp đầu tiên hay không?"
Có lẽ một vài năm sau, nhân loại phải gian nan chiến thắng ma thú, như được ghi lại trong các thế hệ sau này.
"Lịch tận thế, vào ngày 18 tháng 2, Vương Châu, một người sống sót ở nơi ẩn nấp Thâm Lam, đã trở thành trường hợp đầu tiên đột phá từ một người bình thường trở thành một người thức tỉnh, hoàn thành quá trình nhảy vọt về sinh mệnh và mở ra một chương mới cho quá trình tiến hóa của loài người ...? "
Tổng cộng có năm chiếc chiến xa phù du trong đoàn xe, lơ lửng cách mặt đất chừng mười mét, bay nhanh về phái trước.
Khung cảnh bên ngoài cửa sổ lướt đi nhanh chóng, giống như bong bóng nước biến mất trước khi nó có thời gian để mình nhìn vào nó.
Phù du chiến xa là xe bán tự động, hầu hết chỉ cần một lệnh đơn giản là xe có thể tự chạy.
Phía sau xe.
Y Liên, mặc bộ đồ cao cấp của pháp sư băng giá, nằm trên kính cửa sổ xe hơi có độ bền cao, lặng lẽ nhìn ra ngoài không có chớp mắt.
Chắc là nàng chưa bao giờ đi xa nhà nên cũng chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng như vậy.
Đường Vũ nghĩ như vậy.
"Lãnh chúa, phía trước có một nhóm lớn ma thú phản ứng năng lượng, cường độ nói chung là từ thức tỉnh cấp 1 đến thức tỉnh cấp 3, chúng ta trốn tránh hay là giết chết?"
Giọng nói thô bạo của Tạ Y phát ra từ thiết bị liên lạc được tích hợp trong xe chiến xa.
Đường Vũ suy nghĩ một chút nói: " Chỉ có từ cấp 1 đến cấp 3 sao? Vậy thì xử lí đi, đừng có lãng phí thời gian."
Xe của Tạ Y ghi lại đến hình ảnh truyền qua cho anh và nhìn thấy một đàn chim đông nghịt đang bay ở trên trời y như 1 đám mây đen trời sắp mưa vậy.
Giọng nói vừa rơi xuống.
Một chiến xa Phù Du đi đầu đoàn xe, với hai khẩu súng máy gắn trên đầu xe, quay tròn 1 cách điên cuồng.
Đường Vũ cân nhắc vũ khí được trang bị trên chiến xa chỉ là một khẩu đại bác có hình dạng thu nhỏ, vì vậy anh đã yêu cầu Kevin thiết kế một khẩu súng máy có thể gắn bên ngoài thân xe.
Khẩu súng máy quay tròn, tạo ra một âm thanh vo ve, một loạt đạn kim loại bắn ra khỏi nòng súng.
Trong nháy mắt, đám mây đen bị xé nát.
Vô số chấm đen nhỏ rơi xuống như mưa.
Một số chiến xa khác ở phía trước cũng lần lượt nổ súng, xé nát đoàn quái thú đang bay này làm đôi. Vài cỗ chiến xa phù du lướt qua rồi biến mất trên bầu trời trong nháy mắt.
Tình huống như vậy sẽ xảy ra, hầu như cứ sau mười đến hai mươi phút sẽ gặp 1 lần.
Đôi khi sẽ gặp 1 đàn ma thú, đôi khi gặp con quái thú biến dị cường đại biết bay.
Bay giữa không trung nguy hiểm hơn rất nhiều so với bay trên mặt đất, rất may là toàn đội đã sử dụng hết chiến thuật chiến đấu đỉnh cao có thể đánh thì đánh và nếu không thể vượt qua dùng phương châm cao nhất chuồn là thượng sách, sẽ chẳng có gì nguy hiểm trên đường đi.....
Đây chỉ là độ cao thấp mới có mười mét, nếu là ở độ cao trăm mét, ngàn mét, anh cũng không thể nào tưởng tượng nổi, hắn vẫn còn không có muốn thăm dò, rốt cục anh cũng không muốn tìm đường chết nha.
Phù du chiến xa cũng không có khả năng bay ở trên cao.
. . . . . . . . . . . .
Thời gian trên đường đi có chút nhàm chán, cho dù trên xe là một cô gái dễ thương ... khụ, phải nói sức chiến đấu của cô gái dễ thương còn mạnh hơn anh.
Đường Vũ chỉ đang nhìn vào bản đồ vào trong hệ thống chiến xa phù du này, đây là bản đồ của đế quốc phải tốn rất nhiều mới có được, trong đó tự nhiên là chi tiết nhất.
" Chúng ta đã đi qua Hồ Thành, Thân Thành, Hoành Thành...."
Chỉ trong vài phút, tuyến đường trong tỉnh đã đi được hơn 1 nửa, Đường Vũ rất hài lòng, tốc độ cũng tương đương với anh ước tính, ánh mắt rơi vào phía trước lộ trình định sẵn bỗng nhiên nhíu mày , "Làm sao trong khu vực này lại không có nơi ẩn nấp lớn?"
Bản đồ do Học viện Khoa học Lâm Đông cung cấp, tình hình trong khu vực có độ chính xác rất cao, Đường Vũ lấy ra thông tin từ nhẫn không gian ra, lật qua từng tờ giấy, khiến bên trong chiếc xe có chút lộn xộn.
"Tìm được rồi."
"Đường Vũ nhìn từng dòng trên trang giấy." Du thành ban đầu là một thành phố cấp hai và cấp ba với dân số lớn hơn một chút so với Lâm Thành. Thế nhưng không có tại đó xây dựng 1 nơi ẩn núp tại đó, bù lại cùng các thành phố lân cận liên kết hình thành 1 cái nơi ẩn nấp lớn. "
"Lý do: Khu vực Du thành không thích hợp cho con người sinh sống?"
Ở trên cũng không nói chi tiết rõ ràng, khiến cho Đường Vũ cảm thấy rất là khó hiểu. Khu vực Du thành được đánh dấu trên bản đồ tương tự như khu vực Lâm Đông. Mặc dù có những khu vực nguy hiểm năm sao, phạm vi của những khu vực đó chỉ là 1 góc nhỏ mà thôi. Không thể nào lại đánh dấu trên đây nguyên cả 1 khu vực không thích hợp để ở lại.
Tất nhiên, có rất nhiều khu vực mà con người chưa thể khám phá và chưa biết mức độ nguy hiểm, chính những khu vực này đã ngăn chặn sự liên lạc giữa con người.
Du Thành dù sao cũng quá rộng lớn, Đường Vũ cũng không rảnh đi đường vòng, cả đội xe tiếp tục tiến về phía trước.
Anh đang định thu dọn một lượng lớn tài liệu vừa lấy ra, quay đầu lại liền thấy những giấy tờ này đã được gấp lại đặt ngay ngắn bên cạnh chỗ ngồi.
Đường Vũ giật mình, "Cảm ơn ... cảm ơn."
Y Liên mỉm cười, ngay lập tức dựa vào cửa sổ một lần nữa.
Trên đường đi, cả hai lấy ra một ít lương khô và giải quyết đồ ăn trong xe một cách đơn giản.
Lúc này, Đường Vũ sửng sốt, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Với tốc độ của chiến xa Phù Du, anh không thể nhìn rõ cảnh vật ngoài cửa sổ, tuy nhiên màu vàng đất của sông núi và màu xanh tươi tốt của thảm thực vật ngay bên ngoài, trong nháy mắt vẫn là màu vàng nâu.
Đoàn xe giảm tốc độ.
Đường Vũ cau mày nhìn rõ ràng.
Mặt đất khô cằn, vết nứt khắp nơi, cát bụi nâu vàng bay tứ tung, mờ ảo bao phủ bầu trời.
Sau khi tận thế, sức sống của thảm thực vật vô cùng mạnh mẽ, ngay cả trong khe nứt của tòa nhà cũng có thể sinh trưởng cực cao, nhưng ở đây, hắn có thể không nhìn thấy một chút xanh tươi.
Đó gần như là 1 cảnh tượng im lặng chết chóc, chỉ có sự chuyển động của gió và cát, những bóng dáng rải rác của một vài con ma thú đang di chuyển trên bề mặt cát.
"Đây ... địa hình đã hoàn toàn thay đổi!"
Đường Vũ không thể nào tin được, anh đã từng nghe qua, Du Thành vẫn là 1 thành phố du lịch nổi tiếng, nước non xinh đẹp, cây cối dạt dào, nhưng mà bây giờ cũng chỉ còn là 1 mảnh hoang vu.
Anh chạm ngón tay vào bảng điều khiển của chiếc chiến xa phù du và mở ra hệ thống dò xét.
Sau 1 lát thu thập số liệu, làm cho anh vô cùng kinh ngạc và cũng có chút giật mình.
Nhiệt độ bên ngoài cao tới sáu mươi độ.
Không khí đều ở bên ngoài méo mó, ngay cả khi bạn đang ngồi trên chiến xa phù du, cách biệt với bên ngoài, nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, vẫn có cảm giác nóng nực bao trùm trong lòng.
"Chẳng trách Du thành đều muốn rời đi, cho dù môi trường nguy hiểm cũng không cao nhưng con người cũng không thể tồn tại lâu..."
Cho dù người thức tỉnh có thể chịu đựng trong thời gian ngắn, nhưng không ai muốn sống ở một nơi như vậy.
Chiến xa vẫn như cũ bay với tốc độ cao, mọi thứ ở thế giới bên ngoài không có gì thay đổi, chỉ còn lại một chút màu nâu vàng trong thế giới.
Bùm!
Xa xa, một ngọn núi lửa phun trào.
Cột lửa dày đặc lao lên bầu trời, đám mây tro núi lửa đen kịt quét về phía xung quanh.
Đá vụn trộn với lửa từ trên trời rơi xuống, cả bầu trời chìm trong bóng tối, như thể ngày tận thế đã đến.
Đây chính là sức mạnh cường đại của tự nhiên, cả Đường Vũ và những người theo dõi khác đều nhìn nó từ xa với vẻ kinh nể.
Đường Vũ không nhớ nổi xung quanh Du thành có núi lửa hay không, theo lý thuyết thì sẽ không có chuyện đó, nhưng nghĩ rằng khu vực xung quanh Du thành đã thay đổi rất nhiều, cho dù có thêm vài ngọn núi lửa nữa cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Bọn họ cách núi lửa khá xa, tro núi lửa thỉnh thoảng rơi xuống, hoặc khối magma giống thiên thạch, không thể gây ra mối đe dọa cho họ.
Tuy nhiên, Đường Vũ hiểu rằng điều này chỉ là do anh ta ở rất xa, nếu anh ở trong miệng núi lửa, thì e rằng ngay cả những sức mạnh thức tỉnh đại viên mãn ở Giai đoạn Thức tỉnh cũng sẽ thịt nát xương tan ở trong tích tắc.
Anh nhìn chằm chằm cảnh núi lửa phun trào hồi lâu, tất cả đều là để thỏa mãn mong muốn được tận mắt chứng kiến ​​núi lửa phun trào trước ngày tận thế.
Nhưng bỗng nhiên, con ngươi của anh co rút lại.
Ngọn lửa đỏ rực đang bốc lên, khói đen cuồn cuộn, trong miệng núi lửa tràn đầy năng lượng, anh thực sự nhìn thấy một bóng người đang đi lang thang ở trong đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất