Chương 194: Vương Châu đột phá
Trong hai ngày qua, nơi trú ẩn Thâm Lam rất sôi động, lần lượt người thức tỉnh từ nơi khác đến.
Các thành viên của đội tuần tra mặc đồng phục chiến đấu màu đen nằm rải rác trong mọi ngóc ngách của nơi trú ẩn, ánh mắt cảnh giác và họ nhìn chằm chằm vào từng người thức tỉnh, đặc biệt là những kẻ có thực lực cường đại, những người này cần chú ý nhiều hơn.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ ngày đêm bị La Triết thao luyện, vắt kiệt tiềm lực của mọi người, thực lực của các thành viên trong đội tuần tra đã tiến bộ vượt bậc, rất nhiều người thức tỉnh đã đột phá đến cấp ba, hiệu quả chiến đấu của họ thậm chí còn cao hơn đối thủ cùng cấp. Ít nhất là cao hơn một cấp.
Ngoài vũ khí lạnh đeo trên lưng, họ còn đeo theo một cây súng dài trên lưng. Đây là một khẩu súng trường rune tiêu chuẩn mới được chế tạo bởi bộ nghiên cứu. Với sức mạnh xuyên thủng trứ danh, cho dù gặp phải ma thú cấp 6 cũng chẳng sợ, dựa vào trang bị và phối hợp thành thạo, các thành viên của đội tuần tra cũng có khả năng hạ gục các cao thủ ở cấp độ này.
Lối vào khu nghỉ mát, nơi văn phòng đăng kí dưới sự quản lí của bộ thị chính. Một số nhân viên thậm chí còn bận rộn hơn và không có cơ hội để nghỉ ngơi. Tuy nhiên, nhưng có người lại phát hiện bản thân người chịu trách nhiệm Vương Châu không thấy ở nơi nào.
Chẳng lẽ tên quản lí lại lười biếng rồi?
Xung quanh các thành viên đội tuần tra đứng canh gác trong đầu hiện ra tên bánh bèo Vương Châu, cảm thấy khả năng này cũng không nhỏ.
" Mấy người nghĩ xem tên Vương Châu đó thật sự sẽ không lười biếng đúng không?"
" A?" Nhân viên đăng kí bận rộn nhanh chóng nhìn lên, " Lão vương..... Ý ta nói là anh Vương vừa mới thấy sắc mặt đỏ lên, trông có vẻ rất khó chịu, noi cài gì về đột phá đó. "
"Đột phá? ! !"
. . . . . .
. . . . . .
Vương Châu sắc mặt đỏ lên, liền giống như anh là người quý danh đương thời được mọi người chú ý tới.
Loại tình hình này thật xấu hổ.
Mà hiện tại anh làm chính xác điều đó.
Là một người bình thường đang cố gắng đột phá và trở thành người thức tỉnh chuột thí nghiệm số 1, giám đốc Đường đã cung cấp cho anh rất nhiều tư liệu, đương nhiên là không hề miễn phí.
Vương Châu nhớ rõ những lời đó.
" Nếu ngươi có thể đột phá trong vòng ba ngày, toàn bộ dược liệu sẽ được hoàn toàn thanh toán. Nếu ngươi đột phá trong vòng năm ngày, cần phải trả giá 10% chi phí. Nếu là trong vòng một tuần, thanh toán 20% chi phí. Sau khi vượt quá một tháng, mọi chi phí sẽ do ngươi thanh toán. "
Trả toàn bộ........
Khi nghĩ đến chai chất lỏng rèn luyện cơ thể mà anh đã sử dụng. Cũng như một số nguyên liệu phụ trợ, còn nghĩ đến giá cả của nhũng dược liệu chính thức trao đổi nội bộ bên trong nơi ẩn nấp, giá cả so với những người thám giả có chút rẻ hơn. Nhưng chúng cũng là cái giá trên trời đối với anh.
"Dựa vào tiền lương của mình nếu thanh toán hết toàn bộ chi phí, nó sẽ là ..."
Với kiến thức toán học kém cỏi của mình, anh không thể nghĩ ra sẽ mất vài tháng hay nhiều năm. Nhưng mà Vương Châu hiểu 1 điều, khi mà anh mang theo trên lưng 1 số nợ khổng lồ, khi những người khác đang ăn cá luộc, gà Kung Pao, sườn nướng muối ớt, mì chua cay, bún thái, bít tết, ... thì anh chỉ có thể ăn ngấu nghiến với rau.
Trên thực tế, rau và cháo cũng tốt ...Nửa tháng trước anh cũng chưa từng ăn miếng rau quả nào, nhưng tổn thương thường không phải từ việc anh khổ như thế nào, mà là những người khác tốt như thế nào. Ngược lại, nó là dễ dàng đâm vào trái tim.
Vương Chu than khóc thảm thiếp, nhanh chóng vứt bỏ những ý nghĩ xấu ở trong lòng.
Đã ba ngày trôi qua kể từ thời hạn đầu tiên, bây giờ thời hạn thứ 2 cũng sắp đến.
Để không phải mang theo gánh nặng nợ nần, Vương Châu mỗi khi rảnh rỗi đều đến trại huấn luyện, thậm chí còn có bụng vừa vặn, giờ chỉ cần nhìn thấy vòng tròn đen mà đưa cho mục tiêu một vật tương tự thì không khỏi 1 đấm đánh xuống, đi trên đường cả người đều ngơ ngẩn, đây là hậu quả của việc ở lâu trong phòng trọng lực.
Nghĩ lại những chuyện đã xảy ra mấy ngày nay, trong con ngươi của hắn vẫn hiện lên vẻ sợ hãi.
Anh vẫn nhớ Tăng Hư đã nói rằng muốn trở nên mạnh mẽ hơn, anh cần phải đứng dậy 100 lần, gập bụng, squat 100 lần, kéo xà ... Tuy nhiên, anh đã làm được hơn cả trăm lần! Nghĩ đến khi anh ngồi xổm xuống theo quán tính làm cho hai chân không tự chủ được phát lực, lại làm cho cả người đứng lên.
Chưa gì đã biến thành tên ngu ngốc rồi!
"May mắn anh cũng sắp đột phá. Những ngày ác mộng sẽ trôi qua. Khi anh sẽ đột phá, mình sẽ tìm giám đốc Đường giành công đòi 1 bữa ăn thịnh soạn mới được ..."
"Bây giờ chỉ còn bước cuối cùng đó chính là đột phá bình cảnh."
Anh sử dùng chất lỏng luyện thân thể, vật liệu phụ trợ, đồng thời thực hiện một phương pháp tu luyện mà Giám đốc Đường giao cho anh, từng chút từng chút ép chết tiềm lực của mình, cho đến sáng nay, lại uống 1 chai đan dược mới có thể cải thiện cơ thể, tiềm năng của cơ thể rốt cục bị ép ra hết.
Vương Châu 1 đường chạy nhanh, xông thẳng vào trại huấn luyện, tung đòn như vũ bão vào bao cát đặc chủng.
Bang bang bang bang ——
Bao cát rung chuyển dữ dội và âm thanh truyền ra xa.
Những người khác vẫn đang huấn luyện ở tần 1 không thể không nhìn sang.
" Lão Vương, sao vậy? "
" Chẳng lẽ bị người ta cho cái nón xanh lên đầu đến nơi này trút giận? Nhưng cái này cũng không đúng nha, bị đội nón xanh điều kiện tiên quyết phải có người yêu nha, mà lão vương thì không có ai. "
Vương Châu cảm thấy năng lượng dâng trào đây là anh sử dụng nhiều loại thuốc cùng 1 lúc, cho nên bây giờ nó mới bùng phát.
Nhưng cái bình cảnh không thể đột phá được.
Đây là cảm giác của bản năng, anh có thể cảm nhận rõ ràng, chỉ thiếu 1 chút nữa thôi anh có thể đến được 1 thế giới mới, nhưng nó gần ngay trước mắt như thế vô luận làm như thế nào cũng không thể nào tiếp cận được.
Anh vẫn cần thêm áp lực.
Nghĩ như vậy, Vương Châu đột nhiên từ trong người lấy ra hai viên bi nhỏ ném ra ngoài.
Con rối cơ bản có hai đầu tròn đáp xuống đất, đây là trang bị dùng để bảo vệ an toàn dành cho người phụ trách.
Mà hiện tại. . . . . .
Vương Châu ra lệnh 2 con rối bỏ vũ khí trong tay. " Lại đấy, tấn công ta! "
2 con rối giẫm lên nền nhà cứng và dày, 2 tay rung lên đấm mạnh về phía Vương Châu.
Những người khác xung quanh có chút kinh ngạc.
Không hiểu Vương Châu đang làm gì? Chẳng lẽ hắn có máu M trong người?
Chỉ có một vài người thức tỉnh đi tới nơi huấn luyện nói ra chân tướng, "Vương Châu có lẽ sắp đột phá rồi. Từ người thường, đột phá trở thành người thức tỉnh!"
. . . . . . . . . . . .
Nơi trú ẩn không lớn, Vương Châu lại là nhân vật có tiếng, hầu hết những người sống sót vừa mới đến Thâm Lam, người thứ nhất tiếp xúc đầu tiên chính Vương Châu, trưởng phòng đăng ký.
Nhiều người đã đổ xô đến trại huấn luyện, muốn tận mắt chứng kiến điều kì tích này ... Doanh thu của nơi huấn luyện lập tức tăng lên mấy lần.
Thậm chí, một số lính đánh thuê ở Lâm Đông, thấy đông người tụ tập ở đây cũng phát huy tâm lý quần chúng nhiều chuyện đi theo nơi này.
Tuy nhiên, khi họ lắng nghe cuộc trò chuyện của những người thức tỉnh Thâm Lam, vẻ mặt của bọn họ mù mờ.
“ Người bình thường sẽ trở thành người thức tỉnh, chẳng lẽ chỉ cần uống một bình thuốc thức tỉnh sao?”
“ Điều đó chắc chắn rồi và anh cần phải có đủ tư chất mới có thể thức tỉnh.”
“Đương nhiên, ta biết đó là điều kiện trước tiên, vv, nhưng Vương Châu là người không thức tỉnh được? " Ánh mắt lính đánh thuê đến từ Lâm Đông hiện lên vẻ khó tin, "Người bình thường tư chất cùi bắp nhất làm thế nào có thể trở thành 1 người thức tỉnh được."
" Vì cái gì không có khả năng?"
Người nói đó chính là Triệu Minh 1 thành viên của đội tuần tra, hiện nơi này tụ tập nhiều người thức tỉnh các thành viên đội tuần tra cần trọng điểm quan tâm.
Anh ôm hai tay, nhìn chằm chằm Vương Châu ở nơi xa, "Đây có hai con rối, mỗi con rối cũng không thể nào kém người thức tỉnh bình thường bao nhiêu mà Vương Châu có thể chống đỡ lâu như thế, luận sức mạnh có thể nói đã vượt qua 1 số người thức tỉnh."
Những lời anh vừa nói ra, trong lòng có chút chột dạ, nhớ tới những ngày tháng khảo hạch lúc trước, đối mặt với con rối, thiếu chút nữa bị đánh cho nằm bò ở trên mặt đất rồi.
Nhìn Vương Châu hiện tại mặc dù gặp bất lợi, chỉ có thể đau khổ chống đỡ nhưng so với ban đầu anh biểu diễn vẫn còn bắt mắt hơn không biết là bao nhiêu.
Lính đánh thuê Lâm Đông lâm vào trầm tư, "Đúng vậy, người kia không có khí tức gì của người thức tỉnh nhưng làm sao có thể đạt được sức mạnh và tốc độ như vậy? Điều này không có khoa học khi chưa có thức tỉnh!"
“Đương nhiên là do Giám đốc Đường.” Triệu Minh thản nhiên nói, “ Các ngươi ở trong công hội mạo hiểm giả lẽ ra phải thấy chất lỏng rèn luyện thân thể đi. Loại thuốc này có thể luyện hóa cơ thể và sức mạnh. Mà bình thuốc này chính là giám đốc Đường đã phát minh ra. "
“Giám đốc Đường vẫn là 1 dược sĩ sao?” Lính đánh thuê của Lâm Đông giương cằm suy nghĩ một lúc, cảm thấy có chút gì đó không đúng nói " giám đốc Đường không phải là chuyên gia về rune sao? tôi còn gặp anh ta cùng Viện trưởng Tôn ở Lâm Đông tiến hành trao đổi mà, nghe nói ngay cả viện trưởng đều đối với giám đốc Đường bội phục không thôi, nếu biết thân phận của giám đốc Đường thì tôi đã đến Thâm Lam từ lâu."
Lúc này, Vương Châu bị 2 con rối áp chế hết lần này tới lần khác.
Vốn dĩ tầng 1 cũng không có nhiều không gian để chiến đấu, anh chỉ ném con rối này ma không dùng não để suy nghĩ, vì không muốn hủy hoại xung quanh thiết bị rèn luyện, hoạt động của anh ngày càng ngắn lại, anh bị trúng vài đòn từ con rối, mặt bắt đầu sưng lên như đầu heo.
Vương Châu nghiến răng, khóe mắt quét qua, sau lưng đã là một bức tường.
Không còn đường nào để lui.
Nhưng mà, hắn cũng muốn mặt mũi, vừa rồi khí thế còn mạnh mẽ như thế mà bây giờ kêu con rối dừng lại, chắc xấu hổ chết mất.
Anh muốn chính diện đối đầu luôn.
Con rối oanh kích bằng một cú đấm uy lực, Vương Châu lần này không thể chạy thoát, hai tay đưa về phái trước, bị đánh cho lui lại mấy bước va vào bức tường.
1 con rối khác đánh úp ánh mắt Vương Châu trừng lớn.
Oanh!
1 đấm trúng trên mặt anh, đầu đau như búa bổ, máu tươi trong mũi văng ra.
Vương Châu chưa kịp la lên, bỗng nhiên, phảng phất cảm thấy bình cảnh đã vượt qua.
Mỗi tế bảo nhảy lên vì vui sướng, ngay lập tức mọi thứ ở xung quanh trở nên khác biệt.
Ngay cả cú đấm trúng ngay mặt cảm giác không còn d8au nữa.
1 hơi thở của người thức tỉnh từ trên người anh lan ra ngoài.
Xung quanh những người thức tỉnh, bất kì ai nghe nói Vương Châu chuẩn bị đột phá hay là người không biết tình huống rõ ràng thích làm quần chúng nhiều chuyện, đều quay đầu lại nhìn chằm chằm Vương Châu với vẻ mặt không thể nào hiểu được.