Chương 208: Tổ kiến đen
Nơi này đã được giới nghiêm, nhưng Đường Vũ dù sao cũng là địa chủ tương lai, sau khi chứng minh được thân phận của mình, binh lính tuần tra thả đi qua.
Anh định bước vào nơi này, nhưng lại nghe thấy tiếng hét của anh họ mình.
Vừa quay đầu liền nhìn thấy Đường Dục chạy nhanh tới đây, nhìn thấy Đường Vũ, còn có sau lưng mảnh đất hoang đã được giới nghiêm, như là vừa nhìn thấy ma, "Ngươi, ngươi ... thật sự không phải mua mảnh đất này phải không? "
Đường Vũ nâng trán, hỏi ngược lại," Anh Dục, sao anh lại ở nơi này? Ba mẹ em bên đó thì ... "
" Bên kia em đừng có lo lắng, anh đã giao nhiệm vụ này lại cho Hiểu Gia rồi. "
Cho nên anh vì đùn đẩy trách nhiệm này cho người khác rồi mới đuổi theo sao!.
. . . . . .
Mấy người đi vào khu đất hoang bên trong, 1 ít binh lính theo sau.
Có thể thấy, kế hoạch đã được thực hiện ở đây, nhưng dự án chỉ vừa mới bắt đầu và buộc phải dừng lại.
Đường Dục đã muốn tiếp nhận thằng em họ của anh là chó nhà giàu thật sự, chỉ là.....
"Em đã mua nơi này, thiệt thòi quá. Anh mà biết điều này sớm, chắc chắn sẽ ngăn cản em lập tức."
Đường Vũ biết rằng anh họ là người trong cuộc, đối với nơi này khẳng định sẽ biết rất nhiều, lặng lẽ nhìn anh họ chờ lời giải thích.
"Em có biết tai nạn xảy ra ở nơi này bao lâu rồi không? Đã một tuần rồi!"
"Vào ngày xảy ra tai nạn, rất nhiều ma thú chạy ra khỏi hầm mộ, kết quả là một số công nhân xây dựng đã chết ... Tất nhiên , đối với người sở hữu nơi này mà nói cái chết của hàng chục người không phải là vấn đề lớn. Mặc dù có hơi tàn nhẫn nhưng đó là sự thật. "
Anh thở dài và tiếp tục nói.
" Những con ma thú này thực lực cũng không mạnh rất nhanh có người đã giải quyết, nhưng nguồn gốc những con ma thú ở trong hầm mộ vị kia cao tầng cũng bó tay. Cuối cùng, thậm chí còn kinh động đến quân đội, em nên biết rằng bất kỳ ngọn nguồn nào nguy hiểm đến nơi ẩn nấp sẽ bị quân đội trước tiên đem xóa sổ. Mà ngọn nguồn những con ma thú đến nay đều không thể làm được gì. "
"Bởi vì như vậy, bất động sản nơi này chỉ có thể gác lại. Vũ, tuy rằng em đã mua mảnh đất này, nhưng nếu vẫn chưa giải quyết được ngọn nguồn vấn đề, dù không ngại rủi ro cũng muốn phát triển , Chính phủ ở Lạc Hà cũng sẽ không đồng ý. Đối với các chính phủ mà nói, sự an toàn của toàn bộ nơi trú ẩn luôn được đặt lên hàng đầu, đối với sự phát triển của khu vực này liền có khả năng gặp nguy hiểm sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền. Ban đầu, anh nghe nói có người tính toán mua mảnh đất này, nhưng anh thật không ngờ em thật sự mua nó. ”
Hắn lắc đầu,
“Bây giờ, anh chỉ có thể hy vọng rằng phía chính phủ sẽ giải quyết ngọn nguồn của mối nguy hiểm này càng sớm càng tốt.
Khi nói chuyện, bọn họ đã tới go đất nhỏ.
Nơi này đề phòng càng thêm chặt chẽ, thậm chí rất nhiều súng máy hạng nặng và súng phun lửa đã được dựng lên trước gò đất, họng sugn1 đen ngòm chĩa thẳng về phía trước.
Đường Vũ ánh mắt rơi vào trước gò đất, trên cái hố còn lớn hơn cả khung thành bóng đá.
"Đây có phải là hầm mộ phải không?"
"Cửa hang không lớn lắm. Để tìm hiểu tình hình ở dưới lòng đất, cửa hang đã được mở rộng. Chỉ là hầm mộ này sâu hơn nhiều so với dự kiến."
Ở đây,
Đường Vũ cuối cùng cũng nhìn thấy Winnie, Tiểu Lật và một số người liên lạc do bên đối phương cử đến.
Ngoại trừ ba anh em nhà Tạp Môn ở lại biệt thự chịu trách nhiệm cho sự an toàn của cha và mẹ anh, những người theo dõi khác đều đã ở đây rồi.
“Đây là loại ma thú gì vậy?” Đường Vũ hỏi.
Bỗng nhiên, ở sâu trong hang động, nơi có đèn pha chiếu rọi xuống, một mảnh thủy triều đen kịt lan tràn về phía cửa hang với tốc độ cực nhanh.
"Kiến triều đã xuất hiện, chuẩn bị chiến đấu! Lặp lại một lần nữa, chuẩn bị chiến đấu!"
Tại cửa hang, người chỉ huy cao giọng, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào bầy kiến "Số lượng kiến đen lại tăng lên. ”
Đường Vũ chăm chú nhìn.
Mảnh thủy triều đen kịt này đúng là do vô số con kiến đen tạo thành.
Chỉ là hình dáng của con kiến đen không quá to, cỡ đầu đũa và khí tức rất yếu, ngay cả con ma thú yếu nhất mà anh từng thấy cũng có thể bị người thường đối phó. Tuy nhiên, làn sóng kiến đen này bao gồm vô số kiến đen tạo thành , chỉ cần nhìn 1 chút khiến cho người ta run lên.
Những người lính canh cửa hang đã ném quả bom lửa vào đàn kiến đen.
Ngọn lửa bùng cháy dữ dội, ben trong truyền đến khét lẹt, lúc này vài con kiến đen to cỡ ba lô từ trong đống lửa lao đầu về phía trước.
Súng máy ở cửa động lập tức khai hỏa, tiếng sung vang lên, liền bắn chết đám kiến đen tinh nhuệ này.
Đám kiến đen thậm chí còn không thể tới gần cửa hang và bị quét sạch, tuy nhiên, từ ánh mắt của những người lính này, Đường Vũ lại nhìn thấy nỗi buồn.
Đội trưởng canh giữ ở đây cũng không giấu giếm, ánh mắt như muốn nhìn xuyên qua hang động nhưng lại thở dài nói: "Đám kiến đen này không phải là mối đe dọa lớn đối với chúng ta, nhưng lũ kiến đen đã xây dựng một cái đế quốc ở khu vực này trong lòng đất, bốn hướng xung quanh đã thông suốt, còn có kiến chúa liên tục sinh ra những con kiến đen. Chừng nào chúng ta không thể tìm thấy kiến chúa và giải quyết được ngọn nguồn của đàn kiến đen, thì khu vực này sẽ không bao giờ có thể giải trừ giới nghiêm. "
" Súng lửa, khí độc cũng vô dụng, cho dù tình hình xấu đi, bên trên sẽ không loại trừ khả năng sử dụng vũ khí độc dị ... "
Đường Vũ nghe ra chút ý tứ.
Một khi tình hình xấu đi, các quan chức Lạc Hà sẽ không còn kiêng nể gì nữa, khu vực này có thể bị phá hủy hoàn toàn vào lúc đó, chứ đừng nói gì tới việc phát triển.
Tuy nhiên, Đường Vũ cũng không quan tâm, thậm chí dựa lời nói của đối phương, anh cảm thấy chuyện này có vẻ không rắc rối như vậy.
"Vì vậy, chỉ cần kiến chúa được giải quyết thì không còn vấn đề gì nữa đúng không."
"Đúng là như vậy, nhưng toàn bộ tổ kiến đen giống như một mê cung khổng lồ. Tìm được kiến chúa không dễ chút nào", đội trưởng chua xót nói.
Đường Vũ gật đầu, đi vào trong sơn động.
Những người theo dõi như Y Liên không nói một lời, bọn họ theo sát phía sau.
Anh họ nghiến răng ken két theo sát.
Đội trưởng sửng sốt, "Chờ đã, các người đang đi vào—"
Anh ta muốn ngăn cản, nhưng thấy không có lý do gì để ngăn lại ... Đội trưởng cũng đã nghe nói thực lực của những người này, lại trả giá cao mua lại mảnh đất này. Nếu không điều tra rõ ràng, đổi lại người khác ai cũng không cam lòng.
Anh ta do dự, ra lệnh cho những người khác canh giữ cửa hang, cũng mang theo bộ phận người thức tỉnh tinh nhuệ, vội vã đi theo.
. . . . . .
. . . . . .
U ám và ẩm ướt.
Ngoài ra còn có một số mùi khó chịu.
Ánh đèn rọi quét qua.
Khi càng vào sâu, con đường trở nên gồ ghề và khó khăn.
"Hang động này hẹp. Một khi gặp phải kiến đen, nguy hiểm sẽ lớn hơn nhiều so với bên ngoài, cần chú ý cảnh giác xung quanh. "
Đường Vũ và những người khác đi ở phía trước.
Đội trưởng dẫn đầu người thức tỉnh khi đi về phía trước, trong khi nói về một số biện pháp phòng ngừa, anh cũng khắc dấu trên tuyến đường mà anh ta đã đi qua, để không có bị lạc trong hang động.
Lại là một cái chi nhánh mở rộng, Đường Vũ lắc đầu, “Xem ra chúng ta tiếp tục bước đi sẽ không có kết quả.”
Đội trưởng nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, trong lòng nhẹ nhõm một hơi, chuẩn bị quay trở về đi.
Bất ngờ thay, Đường Vũ tiếp tục nói, “Tinh Nguyệt, hãy tìm ra vị trí của kiến chúa.”
“Vâng, đội trưởng, tôi đã đợi anh nói điều này nãy giờ.”
Tinh Nguyệt lấy ra một cái cô vừa nhặt được và đặt nó vào túi nhựa trong suốt. Trong túi chính là hàng mẫu kiến đen, 1 trận chơi đùa qua, trong tay cô có một viên tinh thạch giống như vũ khí cùng với một cái móc khóa lớn, phát ra tiếng động nhẹ.
Nàng híp mắt, mái tóc tung bay, sau 1 lúc rốt cục mở miệng, “Tìm được rồi!”
Đại đội trưởng: ". . . . . ."
Cô tìm ra được vị trí kiến chúa sao?
Vì sao tôi cảm giác có chút giống mấy tên lừa gạt vậy!