Chương 218: Thiện xạ
Những mảnh vỡ của lưỡi kiếm, giống như những hạt mưa từng chút một rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh giòn giã, so với đại ca trước đây dùng ngón tay hất nhẹ lưỡi kiếm nghe càng thêm em tai hơn.
Nhưng, vẻ mặt của những người này không còn quá phấn khích, vui mừng mà là ... sốc.
Đường Vũ cầm trong tay một thanh trường kiếm làm bằng kim loại siêu phàm, lưỡi kiếm màu trắng bạc, có tia sáng nhàn nhạt lạnh lẽo, có thể nhìn thấy trên thân kiếm có mấy đường sọc phức tạp, dường như ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ mà kẻ sọc cũng dần dần biến mất trên lưỡi kiếm.
Thanh kiếm này chưa được đặt tên.
Là anh đã yêu cầu Kevin chế tạo riêng nó cho phù hợp khi anh sử dụng.
Cảm giác rất tốt và phù hợp với nghề nghiệp đặc biệt của anh, mãi đến thời điểm anh về lãnh địa lần này, Kevin mới hoàn thành bản thiết kế và làm ra nó.
Liền trước mắt thanh kiếm này thể hiện ra, anh rất hài lòng với thanh kiếm này.
Nhưng ngay lập tức, Đường Vũ nhìn thanh trảm ma kiếm đã thành một mảnh vụn rơi trên mặt đất, khóe miệng co giật.
Bà mẹ, tính giết hết đám này xong thu hồi lại những thanh kiếm này lại.
Rồi đem chúng bán rẻ lại như đồ second hand, với chất lượng của thanh trảm ma kiếm với giá từ 80% đến 90%.
Đến cùng anh đã làm gì?
Chẳng lẽ nhiều tiền quá rồi xem tiền như cỏ rác.
Trong lòng của Đường Vũ đau nhói, đành phải suy nghĩ về sau cần phải thu liễm 1 chút.
Khi nghĩ đến điều này, tay anh vẫn không có ngừng lại và thanh trường kiếm chưa có tên đâm về trước.
Rẹt.
Đường Vũ không có lưu lại, đâm về phía chỗ hiểm.
Người thức tỉnh trước mặt còn chưa kịp phản ứng đã bị đâm vào ngực, ngã xuống trên đất rồi chết.
Những người thức tỉnh khác, cho dù có ngu xuẩn cũng nhận ra Trần Hải Bình, nhưng cũng không ai dám xông tới bên người Đường Vũ.
Nếu hai cô gái có thể bị bắt lấy, có thể mang lại mạng sống cho họ, nhưng ... bọn họ phải đến gần mới bắt được.
Không ai bảo ai, cả nhóm chạy ra tứ phía.
Các thành viên của đội tuần tra xung quanh cũng bắt đầu hành động.
Bành Ba xông lên phía trước
Vết sẹo trên khuôn mặt, khiến anh ta trông đáng sợ hơn bất cứu người nào. Chỉ với một cái vẫy tay, vô số cát mịn bay về phía một số tên thức tỉnh. Những hạt cát cũng không có khả năng gây chết người, nhưng nó rơi vào trên thân những người thức tỉnh, ngay lập tức ngưng tụ lại với nhau, giống như một lớp thạch cao, đặt trên các khớp tay và chân của những người thức tỉnh.
Các động tác không có nhanh nhẹn.
Lâm Thanh Nhã tư thế mạnh mẽ, cầm hai con dao găm trên tay, trong vài giây có thể thu hoạch 1 sinh mạng.
Người anh hai tay cầm cây búa to lớn, gió rít lên khi vung nó, chỉ cần bị nện lên người một chút là sẽ bị thương nặng. Đám người thức tỉnh chạy trối chết tranh đi hướng của Đường Vũ và những người khác, cái thứ 2 mà họ muốn tránh nhất là Mã Gia Phong anh em nhà Thiết Chùy, người đã dùng búa đánh người ta.
Ngay cả đồng đội của đội tuần tra cũng tránh thật xa, rất sợ bị ngộ thương.
Đối mặt với cuộc tấn công chết người của các thành viên trong đội tuần tra, nhóm người thức tỉnh cũng liều mạng.
Từng người một rơi vào trạng thái điên cuồng, nhìn chằm chằm vào các thành viên của đội tuần tra với vẻ thù hận.
Họ không ngờ rằng đối với một số người thức tỉnh tầm thường, Thâm Lam thực sự điều động hầu hết các thành viên tuần tra, chỉ để bao vây và trấn áp họ, thậm chí không cho họ cơ hội, muốn đưa bọn hắn vào chỗ chết!
Nhưng những người này chưa bao giờ nghĩ đến việc, bọn hắn nhắm vào những người xem như dê béo kia, những dê béo kia cũng cầu khẩn van xin lại bị họ giết từng người một.
Chỉ trong thời gian ngắn, băng nhóm này gần như bị xóa sổ, chỉ còn lại tên đại ca của băng đảng đang cố gắng chống đỡ.
Tên đại ca cắn răng, không thèm né tránh nữa, lao nhanh lên phía trước, trả giá 1 cánh tay xông ra khỏi 2 tên thành viên đang vây quanh.
Cánh tay không bị thương kia ném một quả bom choáng, ánh sáng chói lòa đột nhiên lóe lên, khiến đội tuần tra không khỏi nheo mắt, lấy tay che lại để giảm bớt cảm giác chói mắt.
Tác động của bom choáng đối với người thức tỉnh khác xa với người bình thường. Những thành viên dội tuần tra rất nhanh mở mắt ra, có thể nhìn thấy bóng dáng tên đại kia đang chạy nhanh trên đường.
Đây là thị trấn, môi trường phức tạp, đại ca băng đảng có thực lực cấp 4, đối thủ một khi khoảng cách quá xa khó lòng mà đuổi kịp.
Trên sân thượng.
Trần Hải Bình trên tay cầm cây súng nhắm Barrett, thở chậm lại, nhìn chằm chằm vào ống ngắm, chậm rãi bóp cò.
Viên đạn xoay tròn, xuyên qua nhiều lớp hàng rào trong không khí, các thành viên tuần tra vẫn đang ở trên sân thượng nín thở và tròn xoe mắt nhìn.
Bang!
Kẻ cầm đầu băng nhóm lăn lộn, suýt chút nữa là viên đạn đã bắn trúng hắn.
Trong khi chạy nhanh, anh đã mượn những chiếc xe bỏ hoang, đống đổ nát và các chướng ngại vật khác, khiến việc nhắm mục tiêu của Trần Hải Bình ngày càng khó khăn hơn.
Sau khi bắn ba phát súng, đều bị đối phương tránh được.
Đây là một người thức tỉnh dày dặn kinh nghiệm, đây là lính đánh thuê đã trải qua những nguy hiểm trong tận thế.
Một số thành viên của tổ tuần tra đã đuổi kịp nhưng khoảng cách vẫn chưa được rút ngắn.
Trần Hải Bình cũng trở nên hơi lo lắng.
Đường Vũ không ngờ người bên kia lại chạy nhanh tới như vậy, quay đầu nhìn Tinh Linh, Tinh Nguyệt, dù sao hai cô gái này không phải loại chiến đấu, nhưng cấp bậc vẫn có. “Các cô có thể đuổi kịp không?”
Tinh Nguyệt gật đầu. , “Anh có thể cho tôi mượn khẩu súng đó không?” Cô chỉ vào khẩu súng bắn tỉa Barrett đã được Trần Hải Bình cải tiến qua.
“Cô biết sử dụng súng?”
“Không có biết.” Tinh Nguyệt nhìn anh một cách vô tội, như thể nói rằng cô không biết cách ngắm nhưng biết bắn nha. Đây là hai chuyện khác nhau.
Đường Vũ nâng trán, suy nghĩ một lúc, vì Tinh Nguyệt muốn chơi với súng nhắm, tủy cô ấy chơi thôi, dù sao thì ngay cả khi tên trùm băng đảng có bỏ trốn và ẩn náu, Tinh Linh và Tinh Nguyệt vẫn có thể tìm lại được người kia.
Tinh Nguyệt cầm lấy khẩu súng bắn tỉa và cầm nó một cách lúng túng.
Lúc này tên cầm đầu đã bỏ chạy nhưng bị một số thành viên trong đội tuần tra đuổi theo, để đảm bảo tốc độ, hắn thi thoảng nhảy qua hàng rào công trình và xuất hiện trong tầm nhìn của nhóm Đường Vũ. .
Khi bóng dáng của đối phương xuất hiện lần nữa, đôi mắt của Tinh Nguyệt sáng lên.
Cầm khẩu súng bắn tỉa trong tay, cô ấy thậm chí còn không nhìn vào ống ngắm, như thể họng súng nhắm vào không trung, cô ấy bắn 1 cách ngẫu nhiên.
Đường Vũ ánh mắt hơi ngưng tụ, hắn nhìn thấy trên không trung gợn sóng hình viên đạn.
Anh nhìn thấy đằng xa, tên trùm giang hồ ngồi xổm và lăn rất gọn gàng khi viên đạn được bắn ra.
Hành động mượt mà và trôi chảy, mà sau đó
Bành
Viên đạn súng bắn tỉa bắn từ phía sau xuyên qua cơ thể của hắn.
Đường Vũ trợn to mắt.
Đây chính là kĩ thuật bắn súng Phật giáo trong truyền thuyết sao
Rõ ràng là, chỉ cần tên kia không có làm ra động tác tránh né, chẳng có sự tình gì xảy ra!
Lúc này, anh nghe thấy tiếng thì thầm của Tinh Nguyệt, "Xin hãy phù hộ cho tôi, tôi nhất định sẽ bắn trúng, nhất định phải trúng ..."
Miệng Đường Vũ co giật.
Bắn súng còn cầu nguyện? Khả năng của khẩu súng này có thể liên quan đến đặc điểm nghề nghiệp của Tinh Nguyệt. Đây là một kỹ thuật sử dụng súng Phật giáo thực sự.
……
……
Nhà kho.
Đường Vũ bước đến khu vực chứa trang bị và đổ ra những trang bị có vết máu lốm đốm trong nhẫn không gian.
Những trang bị này, ngoại trừ thanh trường kiếm tiêu chuẩn bị hắn đập nát, những thứ khác đều từ chỗ khác thu hoạch.
Trường kiếm tiêu chuẩn thông thường, mười lăm thanh chiến đao, hai thanh chiến đao loại 1 cường hóa, chín bộ chiến phục tiêu chuẩn, ba khẩu súng hỏa mai ... Tổng cộng đến xem, có thể tưởng tượng nhóm người này chỉ trong vài ngày đã cướp bóc bao nhiêu đội thám hiểm.
Điều này còn nhiều hơn những gì Trần Hải Bình đã đề cập.
"Tính ra, những trang bị này, từ khi bị bán, đến khi bị cướp, rồi bị lấy lại, dường như đã kiếm được hàng trăm nguyên tinh..."
Đường Vũ lắc đầu.
Nghĩ đến ông trùm băng đảng lúc hấp hối, nghĩ mãi vẫn không ra, vì sao nơi ẩn nấp lại đưa bọn hắn vào chỗ chết.
Xét ở mức độ lợi ích trực tiếp, những gì nhóm này làm không liên quan gì đến nơi trú ẩn, thậm chí lần này anh còn thu hồi được một lô thiết bị.
Nhưng hắn là lãnh chúa Đường, anh mắt hạn hẹp sao? Dĩ nhiên là không!
Đối với anh ta, bán trang bị rune để kiếm nguyên tinh chỉ là một trong những mục tiêu của anh, mà quan trọng hơn, là thu hút những người thức tỉnh đến lãnh thổ.
Nếu anh chỉ muốn kiếm tiền, chỉ cần anh mở một cửa hàng trang bị ở Lâm Đông, doanh thu chắc chắn sẽ tăng lên, nhưng anh sẽ để mất cơ hội thu hút người thức tỉnh ở Lâm Đông vào lãnh địa.
Lãnh thổ hiện tại vẫn còn thiếu người, nhưng hắn cũng không có nghiêm khắc đối với người bình thường.
Nếu những người sống sót được xem là tài nguyên bình thường, thì những người thức tỉnh là tài nguyên chất lượng cao, có thể tuần hoàn trồng rau hẹ theo chu kì.
Về phương diện kiếm nguyên tinh, ngay cả một người thức tỉnh bình thường cũng không thể kiếm được vài đơn vị nguyên tinh một ngày, nếu là một trăm, một ngàn, mười ngàn? Đến lúc đó, những người thức tỉnh này sẽ có trong tay một lượng tài sản khổng lồ, chỉ cần những người thức tỉnh này được vẫn ở lâu trong lãnh địa, anh có thể thu thập những của cải này vào tay mình bất cứ lúc nào bằng nhiều cách khác nhau.
Đây chỉ là một phương pháp sử dụng người thức tỉnh.
Những người khác, thông qua công hội nhà thám hiểm nhận nhiệm vụ và thuê những người này thay anh đi tìm tất cả các loại khoáng chất quý hiếm và được liệu. Nếu như không có người thức tỉnh chỉ dựa vào anh và 1 số người theo dõi, cho dù họ có mạnh đến đâu, hiệu quả tìm kiếm của họ cũng rất thấp.
Một số người thức tỉnh với khả năng đặc biệt còn đáng quý hơn.
Ví dụ, khả năng điều khiển đất có thể giúp ích rất nhiều trong việc xây dựng các tòa nhà.
Ví dụ khác như người có khả năng về loại tẩm bổ sinh mệnh hệ mộc, có thể đẩy nhanh quá trình sinh trưởng của các loại thảo mộc, đặc biệt là một số loại thảo mộc quý hiếm sau ngày tận thế, chúng có chu kỳ sinh trưởng dài. Dù đất ở nông trường có hiệu quả tăng tốc độ, vẫn như cũ thời gian vẫn dài, mà những người thức tỉnh như thế có thể giúp cho thảo dược sinh trưởng nhanh hơn.
Nhóm người kia cũng không xung đột đến lợi ích của anh, nhưng tương đương ngăn cản con đường làm giàu của anh trong tương lai.
"Chà, cũng không đúng. Nếu không tiêu diệt nhóm này thì sẽ không thể lấy lại những trang bị rune này, tương đương với việc mất đi hàng trăm nguyên tinh. Đây có lẽ là xung đột lợi ích."
Đường Vũ sờ sờ cằm.
Nhóm người này chết cũng đáng.