Chương 219: Vấn đề sản xuất trang bị
Đi về phía nam lãnh thổ, bởi vì khu vực này cách xa các nơi trú ẩn lớn, 1 lượng lớn các nơi trú ẩn nhỏ được phân bố trong khu vực này.
Từ Lâm Đông đi đến nơi này cũng khá xa. May mắn, ma thú ở khu vực này không có tập trung lại với nhau, lâu lâu, có một số lượng lớn ma thú xâm phạm nơi ẩn nấp. Chỉ có thể dùng bẫy và vũ khí tiến hành phòng vệ phản kích lại.
Mọi người đã quen với kiểu sống này.
Nơi trú ẩn nhỏ yếu chỉ đang kéo dài sống sót, hàng ngày đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn, miễn cưỡng sống qua ngày. Dần dần, một số nơi trú ẩn nhỏ và yếu đã bị thôn tính hoặc chủ động gia nhập các mái ấm khác mạnh hơn và tìm kiếm sự bảo hộ.
Nơi trú ẩn lớn nhất được thành lập trên một thị trấn nhỏ, xung quanh thị trấn đã đổ bê tông thành 1 bức tường đất cao ba mét, bức tường đất này tuy nhìn có vẻ hơi bức bối nhưng cũng là thể hiện phần nào của sức mạnh.
Có hơn 20.000 người sống sót trong nơi trú ẩn này, nó lớn hơn nhiều so với một nơi trú ẩn nhỏ và có thể được gọi là một nơi trú ẩn cỡ trung bình.
Trong số những người sống sót trong khu vực này, nơi ẩn núp Lẫm Sơn, nhất định hoàn toàn xứng đáng bá chủ.
Đó cũng là nơi mà những người sống sót khao khát nhất. Thật đáng tiếc ... Trừ khi bạn là một thanh niên cường tráng, nếu không, muốn trở thành thành viên nơi ẩn nấp Lẫm Sơn là điều không dễ dàng. Tất nhiên, hầu hết những người thức tỉnh rất dễ dàng gia nhập và có vị trí tốt ở trong nơi trú ẩn, nếu bỏ qua quyền lợi trong tay đi đến 1 địa phương khác, chắc chắn những người đó sẽ không chấp nhận.
Lẫm Sơn nơi ẩn nấp, phủ thành chủ ... Các ngôi nhà biệt thự được sắp xếp liên kết lại với nhau, chúng đã trải qua một số cải tạo và trang trí, chúng đã được gắn bảng hiệu phủ thành chủ.
Người nắm quyền ở đây không thích người khác gọi mình là giám đốc, mà phải gọi là thành chủ.
Ông cảm thấy cách gọi này tương đối khí thế hơn.
Lúc này, thành chủ nơi ẩn nấp Lẫm Sơn đang đứng trong phủ thành chủ nhưng vẻ mặt có chút ảm đạm.
“Hừ, muốn tôi từ bỏ sự nghiệp to lớn của mình và đi đến nơi trú ẩn Lâm Đông sao, chuyện đó không có khả năng rồi?”
Ông nói sau đó đem lá thư xé ở trong tay rồi quăng vào thùng rác.
Bên trong nôi dung bức thư có lẽ là để cảm ơn ông đã giải cứu những người sống sót, phía Lâm Đông hứa cho ông một chức vụ cục trưởng và một số khẩu phần vật tư quan trọng, điều kiện là ông phải hợp tác với quân đội do bên Lâm Đông cử đến hộ tống những người sống sót này về nơi ẩn nấp Lâm Đông
Đây là một lời hỏi thăm, nhưng mặt khác nó cũng mang một giọng điệu không thể nào cự tuyệt.
Lâm Đông hi vọng sẽ gom lại những người sống sót từ những nơi trú ẩn khác.
Các điều kiện đã hứa với cục trưởng là phần thưởng và giao dịch.
Chính vì có hơn 20.000 người sống sót trong nơi trú ẩn của ông, Lâm Đông chú trọng đến điều đó hơn nên ông mới được chực vụ cục trưởng như thế, ngay cả khi anh không ở trong một bộ phận quan trọng, ông cũng có đủ chất béo và quyền lực. .
Nhưng đối với làm thành chủ nơi ẩn nấp Lẫm Sơn, quyền lực nhỏ bé kia làm sao có thể so sánh với hắn bây giờ, trong tay khống chế tất cả mọi thứ, không ai dám làm trái ngược hắn.
Đây là thành phố của ông, đất nước của ông.
Một người đàn ông trung niên với một nụ cười quyến rũ trên khuôn mặt của, cân nhắc hỏi, "Mấy ngày nữa quân đội tới đây, nếu từ chối bọn họ? Có thể sẽ khiến bên phía Lâm Đông không hài lòng thì sao?"
Lẫm Sơn thành chủ suy tư 1 chút, 1 hồi nói, “ Không cần từ chối, cứ cố kéo dài thời gian đi.”
“Kéo dài thời gian?”
“Ngươi nhìn cái này 1 chút đi.” Lẫm Sơn thành chủ cười nhạo và ném một lá thư mời cho người quản lý trung niên.
Người quản lý trung niên mở ra và xem xét kỹ hơn. "Đây là thư mời đến từ nơi ẩn nấp Thâm Lam? Đây không phải là nơi trú ẩn rất nổi tiếng gần đây sao. Giống như bỗng dưng nổi tiếng, bên kia thực sự đã lên kế hoạch xây một khu thương mại lớn và mời chúng ta tham gia? "
" Tôi nhớ rằng không có nhiều người sống sót trong Thâm Lam, vậy mà tốn nhiều nhân lực và vật tư xây dựng công trình như vậy, đây không phải là Lâm Đông nơi ẩn nấp , cho dù là khu thương mại được xây dựng, có bao nhiêu người sẽ tiến đến nơi ẩn nấp Thâm Lam mà buôn bán, hơn nữa nếu có nhiều người ở khu vực đó rất dễ dàng thu hút ma thú đến. Thâm Lam không sợ làn sóng ma thú quét sạch sao. Sợ đầu óc bên kia cũng không bị gì a "
Người quản lí trung niên lắc đầu, nhưng sau đó hỏi lại," Thư mời của Thâm Lam liên quan gì đến Lâm Đông ? "
" Ngốc quá! " Thành chủ thành phố Lẫm Sơn chắp tay đứng lại bên cửa sổ. " Lâm Đông muốn thâu tóm lại nơi ẩn nấp cũng không chỉ nhằm vào chúng ta, Thâm Lam ở trong vùng này cũng như thế, mà danh tiếng của Thâm Lam đang lên, thậm chí đang lúc trọng yếu như thế, các khu thương mại quy mô lớn đang được xây dựng ..."
Ông lắc đầu tỏ vẻ khinh thường. " Với Thâm Lam biểu hiện như thế, chỉ sợ sẽ từ chối quân đội, quân đội chắc chắn không có khả năng làm ngơ. Chúng ta chỉ cố gắng kéo dài thời gian xem màn kịch hay phía trước là được. "
Từ tận đáy lòng hắn không có nói ra, nếu như quân đội có chút kiêng dè ảnh hưởng mà không có áp dụng thủ đoạn cứng rắn, thì hắn sẽ có tự tin từ chối quân đội.
Nếu Thâm Lam bị quân đội nhanh chóng chiếm lấy, ông chỉ đành phải từ bỏ mà thôi.
'May mắn có 1 nơi trú ẩn phổ biến như Thâm Lam làm chim đầu đàn, nếu không vấn đề đau đầu này, chính là tôi. '
Tuy nhiên, thành chúa thành phố Lẫm Sơn không biết rằng Đường Vũ đã không nhận được thư mới nào từ quân đội thù về nơi ẩn nấp!
Lục Kiến Quân vẫn còn đang đau đầu, không biết đối với Thâm Lam thái độ như thế nào
Quản lí trung niên bên cạnh vội vàng tỏ vẻ nịnh nọt, đối với những lời nịnh nọt như thế, thành chủ Lẫm Sơn rất thỏa mãn.
Lúc này, người quản lí trung niên như nhớ ra điều gì đó, trong giọng nói có chút lo lắng, "Thành chủ đại nhân, tôi nghe nói gần đây có một số nơi trú ẩn nhỏ đã bị làn sóng ma thú tấn công. Tất cả những người sống sót, kể cả người đã thức tỉnh, đều không có ai sống sót. Chúng ta nơi này ... Ý tôi là nên để các trinh sát cẩn thận chú ý đến chuyển động của ma thú. "
Anh muốn nói rằng nơi này không lớn hơn một nơi trú ẩn lớn, liệu nó có nguy hiểm không, nhưng anh nhanh chóng thay đổi quyết định .
Là tâm phúc của thành chủ thành phố và là cấp cao nơi ẩn núp, quản lí người trung niên và thành chủ thành phố có cùng ý tưởng, không muốn từ bỏ quyền lực trong tay, cho dù Lâm Đông quả thực an toàn hơn nhiều. .
Thành chủ của thành phố Lẫm Sơn cau mày:
"Này còn cần ngươi nói sao, Làn sóng ma thú chỉ là một sự kiện xác suất nhỏ. Cho dù có xảy ra, chúng ta còn có tường thành, quân đoàn thức tỉnh 300 người, chỉ là 1 chút ma thú còn phải sợ sao! "
......
......
Hai ngày sau
Đường Vũ biết được tiến độ thi công ở Lạc Hà cực kỳ nhanh chóng.
Bản thân thể hiện ra lực lượng của mình, các cấp cao ở Lạc Hà cũng có ý giao hảo, nhiều thiết bị xây dựng được quyền cho thuê, ở đó, những người sống sót là thứ không thể nào thiếu.
Người ta nói rằng nhiệm vụ của Tạ Y tại trung tâm lao động, bao gồm 1.000 công nhân, nhanh chóng bị cướp, rất nhiều người trong số họ đã được bổ sung sau đó.
Không chỉ vậy, Tạ Y còn đăng nhiệm vụ trong hiệp hội lính đánh thuê, chiêu mộ mười người thức tỉnh hệ Thổ và tám người thức tỉnh hệ Kim, tuy những người này có năng lực cụ thể khác nhau nhưng đều giúp ích cho việc xây dựng và cải thiện rất nhiều hiệu quả kỹ thuật.
Cho dù đó là thiết bị hay tài năng, Lạc Hà có nhiều hơn lãnh địa
Đường Vũ cảm thấy khi võ quán, cửa hàng, bất động sản Lạc Hà được xây dựng xong, e rằng khu thương mại bên này không thể xây xong trong vài ngày được
Điều này làm anh có chút xấu hổ ...
"Nhưng không sao, sau khi công trình xây dựng ở phía Lạc Hà gần như hoàn thành, kế hoạch buôn bán có thể được bắt đầu ..."
Ba mẹ có thể sống ở trong khu nhà biệt thự mới.
Anh vốn định đưa cha mẹ trở về lãnh địa, nhưng cha mẹ bên đó có thân nhân bằng hữu, có cuộc sống riêng của mình, nếu đem cha mẹ trở về thì cũng phải mang theo người thân, họ hàng thân thích ... Như vậy có chút lộn xộn 1 chút
Tất nhiên, anh có thể chọn mang theo 1 ít người, nếu như bất đắc dĩ, Đường Vũ sẽ làm như vậy
Nhưng hiện tại, tiểu lãnh địa đã thành lập ở Lạc Hà, nhiều người theo dõi vẫn ở đó, an ninh cũng đủ bảo đảm, anh chỉ cần thỉnh thoảng đi qua thăm bằng truyền tống trận là đủ.
"Chỉ là sau khi hoàn thành cửa hàng mua sắm Lạc Hà và Khu thương mại Lãnh thổ, số lượng thiết bị bán ra chắc chắn sẽ rất nhiều. Như thế, số lượng hàng trong kho chắc chắn sẽ bị thiếu hụt. Hơn nữa, với tốc độ sản xuất của xưởng, muốn cung cấp một lượng lớn trang thiết bị cũng có chút phiền phức. ”
Đường Vũ cau mày khi nghĩ đến điều này.