Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 222: Cửa thứ 3 kiểm tra

Chương 222: Cửa thứ 3 kiểm tra


"Hầu như tất cả những người sống sót trong hầm trú ẩn sẽ tham gia bài kiểm tra này, một bộ phận buổi sáng và một bộ phận buổi chiều. Chúng ta chính là bộ phận buổi sáng làm bài kiểm tra."
Trưởng nhóm thứ bảy nói, cuối cùng hỏi lại, "Như vậy tất cả đều tham gia lần này hay sao? ".
Đối mặt với sự cám dỗ của mức lương cao, không ai từ chối.
Thậm chí muốn kiểm tra liền.
Địa điểm thi cách trung tâm lao động không xa.
Khi nhóm làm việc tay chân thứ bảy đến đây dưới sự chỉ đạo của nhóm trưởng, rất nhiều người đang chờ đợi.
Người nào xử lí thủ tục bên trong cửa sổ để nhận công việc đã tạm thời được thay đổi thành hệ thống cửa sổ kiểm tra.
"Để tăng tốc độ hiệu quả và đảm bảo trật tự, bài kiểm tra này được chia thành các nhóm và tiến hành cùng lúc. Nhóm của chúng ta xếp hạng tương đối cao, chắc sẽ không phải chờ lâu", trưởng nhóm giải thích.
Họ không biết.
Tình thế lớn như vậy, mỗi một nhóm đều tiến hành làm kiểm tra, thay vì đăng tin tức mới ở trung tâm lao động rồi để những người sống sót tự mình tham gia, bởi vì Đường Vũ lo lắng tốc độ quá chậm, cũng lo lắng quá nhiều người sẽ bỏ qua tin tức tuyển dụng này sao?
Hiện tại hầu hết những người sống sót trong nơi trú ẩn đều có công việc riêng, một số người chăm chỉ, có thể lực, hàng ngày kiếm được nhiều tiền, chưa kể những người sống sót làm việc ở nhiều bộ phận có thu nhập cao hơn ...
Một số người khác lại cảm thấy khá phiền phức, hoặc cảm thấy khả năng được chọn cũng không cao, đủ loại suy nghĩ khác nhau, có thể khiến một số người sống sót không thực hiện bài kiểm tra.
Đường Vũ nhớ ông Kevin đã từng nói 'Với số lượng người hiện tại, có thể kiếm được 50 người.'
Điều này có nghĩa là bây giờ có gần hai nghìn người sống sót trong lãnh thổ, hơi khó để tìm được 50 người đủ tiêu chuẩn.
Dương Uy quan sát các cửa sổ kiểm tra cách đó không xa.
Một số người sống sót cúi đầu và rời đi, một số người sống sót lắc đầu cũng chẳng hề quan tâm đến thất bại lần này, một số người với vẻ mặt vui mừng bước lên tầng 2 dưới sự hướng dẫn của các nhân viên.
Nhóm người này không phải là quá ít.
Anh hơi khó hiểu, lúc này trong nhóm đã có người hỏi những người vừa thi xong.
"Này anh bạn có thể nói 1 chút nội dung bài kiểm tra vừa nãy cho tôi biết được không?
Nghe nói khảo nghiệm chia làm ba cấp bậc, cấp một là ta vừa mới tiến hành, chỉ sau khi thi đậu mới có thể lên lầu hai thi bài thứ 2 ... "
" Cấp thứ nhất có chút giống với bài kiểm tra mù màu nhưng khó hơn rất nhiều, trên bài kiểm tra vẽ số lượng hay hình vẽ. Không chỉ có 1 mẫu mà có rất nhiều họa tiết đan xen vào nhau, thực tế thì tôi cũng nhìn thấy hai mẫu, đáng tiếc kết quả này cũng không có vượt qua. "
Còn bài kiểm tra thứ 2 được cho là bài kiểm tra trí tưởng tượng không gian. Còn cấp độ thứ ba thì rất bí ẩn. Dù có hỏi thế nào cũng không thể nào có thông tin. Có vẻ như chỉ những người đã vượt qua hai cấp độ đầu tiên mới đủ điều kiện hiểu rõ nội dung cấp độ thứ 3. "
Nửa tiếng đồng hồ chờ đợi, cuối cùng cũng đến lượt nhóm của Dương Uy bước lên phía trước.
Hai mươi thành viên trong nhóm, cộng với trưởng nhóm, xếp hàng ngay ngắn trước một trong những cửa sổ để làm bài kiểm tra.
Dương Uy xếp hàng ở phía sau và xem những người ở phía trước lắc đầu thất vọng.
"Cũng không biết phải nhìn bao nhiêu mẫu hình vẽ mới có thể vượt qua bài kiểm tra. “Ai đó lẩm bẩm ấm ức.
” Thật khó để nói, tôi nghĩ rằng có rất nhiều bản sao của mẫu hình vẽ này. Có thể độ khó khác nhau và tiêu chuẩn vượt qua cũng không giống nhau. "
Những người này cùng một nhóm. Cho dù có thất bại, bọn họ cũng chưa rời đi trong lúc này, họ đứng cách đó không xa chờ những người khác kiểm tra.
Vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Một lúc sau, Dương Uy bước lên phía trước, vô cùng hồi hộp.
Sau cửa sổ. Nhân viên của đã đưa ra một bản vẽ kiểm tra. Khi anh ta nhìn thấy nó, quả thực nó giống như một bài kiểm tra mù màu. Toàn bộ bản vẽ này lớn hơn tờ giấy a3 và dày đặc những mảnh vỡ giống như gạch thủy tinh.
"Bạn từ bản vẽ ở phía trên. Sử dụng bút cảm biến để phác thảo họa tiết bạn nhìn thấy. "
Nhân viên công tác nói:" Đừng có hi vọng may mắn rồi vẽ tùy tiện vài mẫu. Dù đúng mẫu nhưng không vẽ ra quỹ đạo chính xác thì cũng không được tính điểm ... Được rồi, bắt đầu làm kiểm tra đi. ”
Dương Uy cố nén lo lắng trong lòng, bình tĩnh lại , nhìn bản vẽ kiểm tra.
"Uh, đây là một con ngựa? ngọn nến? Chân dung con gấu? Dép?"
Giọng nói anh ngày càng nhỏ.
Không phải là anh không phát hiện ra được gì, ngược lại, nó quá đơn giản thôi!
Cho dù những hoa văn này chồng lên nhau, anh cũng tìm được rất nhiều thứ trong nháy mắt, không khó như những gì người khác nói?
Tất cả những điều này chắc là sai, có lẽ anh đã nhầm lẫn?
Cô nhân viên liếc anh một cái, mặt không chút cảm xúc, "Dựa theo hình vẽ mà anh nhìn thấy, đúng vậy, dùng bút cảm ứng vẽ những đường hoa văn mà anh có thể nhìn thấy trên bản vẽ ..."
Dương Uy cầm bút lên, hơi do dự, cuối cùng chậm rãi phác thảo , cảm biến trên đầu bút đã được dán hình vẽ.
Sau khi vẽ xong một hình, anh dừng lại, muốn nhìn lại xem nó có khác với những gì anh đã thấy ban đầu hay không.
Một, hai, ba, bốn ...
Mỗi khi vẽ ra 1 hình, nhân viên phía sau cửa sổ cúi đầu đối chiếu với đáp án, vẻ mặt kinh ngạc.
Dương Uy cuối cùng dừng lại sau khi phác họa lạ 6 mẫu vẽ, không nhịn được hỏi: “Ừm… Những bức tôi vẽ đúng hay sai?”
Tưởng nhân viên sẽ từ chối trả lời rất lạnh lùng, kết quả.
Thấy nhân viên bên kia gật đầu lia lịa, “Uh, tất cả đều đúng, đáp án của anh có 6 cái phải không?”
Dương Uy sững sờ.
"Xí? Chờ chút, tôi vẫn chưa kết thúc, còn có chìa khóa, khăn giấy, bóng đèn ..."
Lo lắng rằng sáu câu trả lời sẽ không vượt qua được, Dương Uy liên tiếp nói ra những gì mình nhìn thấy. Dùng cây bút cảm ứng phác họa lại, tốc độ vẽ nhanh hơn nhiều.
Hết hình này đến hình khác, anh tiếp tục vẽ cho đến khi vẽ được mười ba mẫu, anh mới ngừng cây butt1 cảm ứng lại và cảm thấy yên tâm hơn.
“Tôi đậu chưa?”
“Qua rồi.” Nhân viên công tác hơi sững sờ rồi gật đầu.
Cùng nhóm với Dương Uy, ngoài anh ra, còn có một người sống sót khác đã vượt qua bài kiểm tra đầu tiên, nhưng so với anh, người kia chỉ đúng năm hình.
Khoảng cách có chút lớn, những người khác cũng không tin, trong mắt người khác anh sẽ xấu xí ... Cần phải nói rằng, Dương Uy từ trước đến nay không có cảm giác tồn tại, vậy mà sao kinh khủng như vậy.
Nhưng dù sao chỉ là cửa đầu tiên, chỉ sau khi vượt qua ba cấp độ, anh mới có thể ứng tuyển vào vị trí bí ẩn đó.
Dương Uy, người đạt được kết quả tốt ở cấp độ đầu tiên, trong lòng anh có chút hi vọng, đồng thời anh cũng không dám xem nhẹ nó, vì sợ rằng mình sẽ bị loại 1 cách tàn nhẫn ở hai cấp độ tiếp theo.
Cửa thứ hai nằm trên tầng hai của trung tâm lao động.
Những người sống sót đã đi qua đây dưới sự hướng dẫn của các nhân viên.
Dương Uy liếc mắt nhìn, trên đó không có bao nhiêu người sống sót, ở cấp độ đầu tiên đã sàng chọn ra rất nhiều, đến cấp hai, mấy người sống sót thất bại cũng đã rời đi, nhưng vẫn còn vài người ở chỗ này chờ, anh cũng không biết những người này thông qua chưa, hay vẫn ngồi chờ nơi này xem náo nhiệt.
Không có nhiều người tham gia bài kiểm tra lần này và anh ấy cũng không có đợi lâu đã đến lượt mình.
Bài kiểm tra cấp độ thứ hai này, khi tin tức lan truyền, kiểm tra khả năng tưởng tượng không gian.
Dương Uy ngồi vào bàn, như thể anh ấy đã tham gia một kỳ thi trước ngày tận thế, anh phải trả lời đúng số lượng câu hỏi trong vòng năm phút.
Biết rằng đây là cơ hội hiếm có được, Dương Uy rất tập trung và nghiêm túc, cẩn thận nhìn vào biểu đồ trên tờ giấy thi, viết câu trả lời của mình vào các dòng trống hoặc ô lựa chọn.
Cuối cùng, anh giao giấy thi, giám khảo xem lại đáp án và nhanh chóng tiết lộ kết quả.
"Đã xác nhận đúng chín câu hỏi, vượt qua, ừm, bài đánh giá cấp độ thứ ba sẽ không bắt đầu cho đến khi mọi người kiểm tra xong hai cấp độ đầu tiên. Bạn có thể đến phòng chờ bên cạnh để chờ ..."
Dương Uy đáp với vẻ lo lắng và căng thẳng. Nhưng giờ đây tâm trạng vô cùng vui mừng.
Người sống sót khác trong nhóm, cùng anh tiến đến lại không được may mắn như vậy, chỉ có thể nhìn anh đầy ước ao rồi thất vọng bước xuống lầu.
...
...
Khi Dương Uy vào phòng, anh thấy hơn 20 người sống sót bên trong.
Căn phòng rất rộng, ngoại trừ những dãy ghế được sắp xếp gọn gàng, chỉ có một vòi nước uống trong góc, hơn 20 người sống sót ngồi thưa thớt ở nhiều vị trí khác nhau trong phòng.
Anh mở cửa bước vào, một số người liếc nhìn anh một cách cảnh giác, trong khi những người khác nhắm mắt bình tĩnh lại, họ không quan tâm đến một người mới đến như anh.
Thời gian trôi qua từng phút.
Buổi trưa, một nhân viên mang đến một món ăn nhanh đơn giản, Dương Uy ăn nhanh như hổ đói, trong thời gian này, anh ta uống hai cốc nước ở vòi uống nước và đi vào nhà vệ sinh một lần.
Thời gian còn lại, anh hồi hộp chờ đợi.
Đang chờ bà kiểm tra thứ ba chưa có thông tin gì.
Lần lượt, ngày càng nhiều người sống sót vượt qua hai cấp độ đầu tiên đến căn phòng này.
“Này, các anh có biết bài kiểm tra cấp 3 là gì không?”
“Không biết a. Tôi hỏi thử những nhân viên đó, họ đều lắc đầu. Tôi không biết họ có thực sự biết hay không hay không thể nói, người anh em anh biết sao? "
" Nếu tôi biết tôi cũng sẽ không hỏi. Có vẻ như có rất nhiều người đã vượt qua hai cấp độ đầu tiên. Không biết có bao nhiêu người sẽ được tuyển dụng cho vị trí đó. Không biết tôi có hi vọng hay không nữa ... Nghe người ta nói rằng mức lương cao nhất có thể là hàng chục nguyên tinh, mức lương như thế tôi có thể thức dậy với nụ cười trên môi! "
Khi có nhiều người hơn vào phòng, bầu không khí trở nên ồn ào, có lẽ có 1 số người điều tra về đối thủ.
Thường xuyên hỏi về việc kết quả của những vòng thi trước.
Dương Uy dù chỉ ngồi trong góc nhưng cũng vểnh tai lên nghe ngóng.
Có vẻ như ... Cấp độ đầu tiên chỉ cần có 4 mẫu hình vẽ chính xác, trong khi cấp độ thứ hai yêu cầu trả lời đúng năm câu hỏi thì bạn có thể vượt qua.
Hầu hết mọi người ở đây đều chỉ vừa đủ điểm để qua.
Nhưng một số người đạt điểm rất cao, chẳng hạn như có người trả lời đúng mười hai câu hỏi ở cấp độ thứ hai, điều này khiến anh thở dài.
Cuối cùng, thời gian đã đến năm giờ chiều.
Đối với tất cả những người sống sót tham gia bài thi, hai cấp độ đầu tiên đã hoàn thành kiểm tra.
Dương Uy quan sát xung quanh và đi vào phòng, có khoảng hai trăm người sống sót.
Một vài nhân viên mở cửa và bước vào. "Bài kiểm tra thứ ba tiếp theo sẽ không được tiến hành ở đây. Tất cả các bạn đi theo tôi, chúng ta sẽ đi xe buýt qua đó."
"Nhưng trước đó, mọi người trong phòng này cần phải ký một thỏa thuận bảo mật, bất kể bạn nhìn thấy gì trong bài kiểm tra cấp độ thứ ba, đạt hay không đạt, bạn không được tiết lộ nội dung liên quan đến bài kiểm tra. "
Sau khi nói, những nhân viên này lấy từng tờ giấy in ra “ Thỏa thuận bảo mật ” , để những người sống sót ký tên và ấn dấu vân tay của họ.
"Thỏa thuận" không có hiệu lực pháp lý trong những ngày tận thế, tuy nhiên, thỏa thuận đã ký với nơi ẩn nấp sẽ không dám vi phạm miễn là người sống sót không phải là một kẻ ngốc. Sở dĩ chỉ làm cho cái hình thức, để cho những người khác biết tầm quan trọng của việc bảo mật.
Điều này được đề xuất bởi Trần Hải Bình, Đường Vũ cảm thấy nó rất cần thiết.
Dù gì, bài kiểm tra của cửa thứ 3 có liên quan đến một số bí ẩn về rune. Nó là tài sản trí tuệ quan trọng trong tận thế. Làm sao có thể dễ dàng cho người khác biết được.
Những người sống sót sắp tham gia cuộc kiểm tra đã không ngần ngại lần lượt ký tên.
Nhưng anh càng ngày càng tò mò hơn.
Bài kiểm tra sắp tới là gì? Làm cho nơi trú ẩn thận trọng như vậy?
Có vẻ như ... một số người tim đập thình thịch và nhảy dựng lên, cảm thấy rằng họ sắp tiếp xúc với một số bí mật của nơi trú ẩn. Nếu họ có thể vượt qua bài kiểm tra cuối cùng, có lẽ, họ cũng sẽ là một thành viên cốt lõi của nơi trú ẩn?
Cảm thấy rất phấn khích khi nghĩ về điều đó, ngay cả mức lương cao cũng không còn cảm thấy quá quan trọng nữa.
Nhưng, cũng có một ít người sau khi bấm vân tay thì mắt quay tròn không biết đang suy tính gì nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất