Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 225: Tham quan Lãnh thổ

Chương 225: Tham quan Lãnh thổ


Hơn 30 người sống sót bắt đầu được đào tạo trước khi làm việc, tất cả họ sẽ ở lại khu vực sản xuất này trong một thời gian dài.
Là khu vực xây dựng trọng điểm của lãnh thổ trong tương lai, Đường Vũ còn xây dựng một nhà ăn mới tại đây để đáp ứng nhu cầu hàng ngày của những người sống sót.
" Lãnh thổ đang dần dần mở rộng ra, có thể, trước tiên cần phải làm đường? Thuận tiện làm 1 số phương tiện giao thông để kinh doanh nữa? '
Nhưng, còn 1 số hạng mục cần phải ưu tiên trước, việc xây dựng khu kinh doanh và nhóm nhân viên đầu tiên điều chỉnh thử rune. đưa \ họ vào tiếp nhận công việc càng nhanh càng tốt.
Đây chính là lợi ích, phải thỏa mãn nhu cầu này trước.
Nhưng về sau, khi chế tạo các trang bị rune phức tạp hơn, sẽ cần những người học việc thành thạo rune và thậm chí cả những bậc thầy về rune.
Không khó để trở thành một người học việc thành thạo rune, 34 người này có lợi thế hơn người thường về cảm nhận rune và họ đã tiếp xúc lâu dài với ngành này, sớm muộn gì họ cũng có thể trở thành một người học việc thành thạo rune.
Nhưng chân chính bậc thầy về rune thực sự.
Như anh đã nói với những người đó, vẽ rune là một việc cực kỳ khó khăn.
Tài năng, sự chăm chỉ và nguồn lực là không thể thiếu.
Cũng giống như anh ... tốt, người chơi hệ có tiền, có thể trở thành một bậc thầy rune thực sự, từ một người mới làm quen với rune chỉ trong mười ngày.
"Ngay cả ba người tài năng cao cỡ nào cũng không thể trở thành bậc thầy rune thực sự nếu không có tài nguyên chống đỡ"
Vấn đề của người thức tỉnh đã hạn chế tài năng của họ lại.
Khi điều chỉnh thử rune và thực hiện một số công việc hỗ trợ, có thể sử dụng bút rune đơn giản với công suất hạn chế hoặc điều chỉnh công suất thông qua công tắc để đáp ứng yêu cầu công việc.
Thực sự muốn vẽ rune nhưng không thể nào. Cần sử dụng nguyên lực bên trong cơ thể của người thức tỉnh, ngay cả khi bạn đã trở thành người thức tỉnh, cần đạt được một mức độ kiểm soát nhất định đối với nguyên lực của chính mình mới có thể làm được điểm này.
Anh cũng nghĩ đến việc sàng chọn người thức tỉnh, đáng tiếc tiền lương chỉ có 0.5 mỗi ngày, đều không hấp dẫn người thức tỉnh, nếu tăng lương cũng không được, chỉ cần nghĩ đến việc tăng lương, nguyên tinh trong túi anh sẽ từ từ vơi đi, trừ khi trình độ về rune tăng lên.
" Tuyển người bình thường cũng tốt. Lúc trước anh đã dụ dỗ rồi, những người sống sót chỉ cần cố gắng học tập chăm chỉ. Đối với những người bình thường, đây có lẽ là hy vọng duy nhất của họ đổi đời."
Anh cũng hứa rằng anh sẽ tiến hành kiểm tra thường xuyên những người này và sẽ trao phần thưởng nhất định cho những người được xếp hạng trong top 3 trong quá trình học rune, chẳng hạn như nguyên tinh, chẳng hạn như kiến thức ...
Anh tin rằng hầu hết mọi người có thể hiểu rằng cơ hội để trở thành một bậc thầy về rune đều phụ thuộc vào bọn họ.
Kiểu cơ chế khen thưởng này, bao gồm cả cơ chế trừng phạt, Đường Vũ dự định sẽ phát huy trên diện rộng.
Tương tự như các nhân viên ở các bộ phận khác nhau ở trong nơi ẩn nấp, công việc rất ổn định, nhưng cũng chính vì quá ổn định và mức lương không hề thấp mà một số người trở nên lười biếng.
Anh đã lắng nghe phản ánh của Trần Hải Bình rất nhiều lần, nhưng một số nhân viên chủ yếu là người có thâm niên trong mái ấm và nghĩ về những tìm cảm cũ trước kia. Trần Hải Bình cũng không muốn gây khó dễ cho những người này.
Mặt khác, những người có chí hướng cầu tiến, tiền lương của họ không thể đáp ứng các nguồn lực khổng lồ cần thiết để trở thành người thức tỉnh.
"Để bộ thị chính thành lập ra cơ chế thưởng phạt cụ thể càng sớm càng tốt. Nhân tiện ... cũng có thể đào tạo ra một số nhân tài cho lãnh địa."
Tài năng rất quan trọng trước ngày tận thế.
Sau tận thế ... thậm chí còn quan trọng hơn.
Đang suy nghĩ miên man, Đường Vũ đã đến vườn dược liệu được trồng ở phía sau thung lũng.
Nhìn xung quanh, cây cối xanh tươi và chiếc cối xay gió đang quay chầm chậm.
Các mẫu chữ rune phức tạp trên cối xay gió, khi nó quay, một gợn sóng không thể nhìn thấy bằng mắt thường tỏa ra và rơi xuống nền đất màu mỡ, nuôi dưỡng những cây con đang lớn lên.
Đường Vũ quan sát sinh trưởng của những cây dược liệu này.
Nhờ trang trại mà những dược liệu này không cần phải chăm sóc cẩn thận, ngay cả những người không hiểu tính chất của thuốc cũng sẽ không thể tự tay trồng những dược liệu này, miễn là chúng không không bừa bãi.
Quá trình nhận biết, hái, chọn, chế biến,… làm ảnh hưởng đến tính chất của thuốc, không thể xử lý một cách tùy tiện.
Hắn ngồi xổm xuống, chọn một ít dược liệu cần dùng theo phương pháp tiêu chuẩn, cho vào hộp đan dược.
"Vẫn là thiếu nhân tai a!"
Đường Vũ ôm chặt đầu.
Bậc thầy về rune thiếu, đến người am hiểu về thuốc cũng thiếu.
Dù gì trong lãnh thổ cũng có 2 bậc thầy về rune, nhưng 1 người am hiểu về thuốc chả có 1 ai
Rãnh rỗi, Đường Vũ có thời gian sẽ học tập về dược.
Có thể không muộn hơn nhiều so với việc học rune, nhưng rune được dạy bởi Kevin, còn về y học, phải tự mình mày mò
May mắn, tài liệu học tập của anh là Phù Ngữ chi thư, anh cũng học được rất nhiều kiến thức, cuốn sách này có phải sách phổ thông dành cho người mới hay không cũng khó mà nói trước được.
Bây giờ, anh đối với kiến thức về y học cũng chưa nắm giữ hết được, khó mà đào tạo 1 bộ phận am hiểu y học được.
Tự mình nghiên cứu, tiến độ cũng rất chậm, vừa mong muốn có một loại thuốc có thể nhanh chóng chữa lành vết thương, không may thị trường rút ra bản công thức đó, xác suất cũng quá thấp, cho dù bỏ ra giá gấp mười lần để khóa chặt bản công thức này lại, mỗi lần làm mới, chỉ toàn ra bản công thức vô dụng không.
Chẳng hạn như trị rụng tóc, trị nấm da chân, tăng cường chức năng thận ... Không biết bàn chải thần kì gì đó, lãnh chúa Đường như anh cần sao! Nói xem thử!
Đúng là trò đùa đối với anh.
Nhưng khi tự mình nghiên cứu y học có thể chữa trị thương tích, Đường Vũ không thể bắt đầu, thậm chí không biết liệu dược liệu hiện có trong lãnh địa có thể đáp ứng yêu cầu phát triển hay không.
Y học thật sự học không dễ chút nào.
"Sẽ thật tuyệt vời nếu trong quan rượu có thể triệu hồi một Bậc thầy về Dược."
Lúc đầu, anh muốn có một nghề chiến đấu, nhưng bây giờ anh ấy muốn một nghề kiếm tiền vì chủ trương anh theo trường phái hòa bình.
Đường Vũ tuần tra lãnh địa.
Sau khi tập trung vào tiến độ xây dựng khu thương mại, anh đi thẳng đến trang trại thú biến dị.
Trang trại được xây dựng cách khu nghỉ dưỡng một khoảng nhất định.
Ngay khi vừa bước vào, anh thấy những ngọn tháp đen bao quanh trang trại.
Bên trong là hàng rào kim loại làm bằng vật liệu kim loại phi thường cao 20 mét, bên ngoài hàng rào dựng lên một vài cây cột pha lê cao ba mét.
Cây cột được thiết kế bởi Kevin, có thể phát ra một loại sóng đặc biệt nhất định để hạn chế hoạt động của các loài thú biến dị.
Tất nhiên, hiệu quả là có giới hạn.
Bên trong hệ thống kiến trúc , không có một kiến trúc nào như một trang trại, Đường Vũ đã rất vất vả tạo ra một trang trại như vậy để có thể ăn thịt thú biến dị tươi ngon.
Vừa bước vào, anh thấy Y Liên ôm một quả trứng to hơn quả bóng rổ trên tay, bước ra khỏi trang trại.
"Hôm nay Tiểu Hoàng đẻ trứng. Nếu đêm nay lãnh chúa muốn ăn, tôi lập tức làm ngay cho ngài."
Y Liên nghiêng đầu và mỉm cười.
Đường Vũ liếc nhìn quả trứng trong tay Y Liên, dường như to hơn quả trứng lần trước thì phải
Chất lượng tốt hơn a.
"Vậy thì hãy làm 1 ít trứng cà chua, trứng với mướp đắng, bánh trứng, và canh trứng. Nhân tiện, tôi nhớ rằng trái mướp trồng ở trang trại cách đây vài ngày có nảy sinh đột biến chút. Sau khi kiểm tra, có vẻ như hương vị tốt và ăn ngon hơn. Dùng loại mướp đắng đó đi "
"Được rồi, Lãnh Chúa, ngài nhớ về sớm 1 chút.."
Y Liên giữ quả trứng đột biến một cách cẩn thận, hình bóng cô ấy biến mất trong mắt.
Đường Vũ sờ sờ bụng, thật sự cảm thấy có chút đói bụng.
Vừa bước vào trang trại, Đường Vũ đã nhìn thấy một con Thôn Kim Thú giống như ngọn đồi, đang vo ve gặm một khối kim loại lớn.
Con Thôn Kim Thu này, do trí thông minh tương đối cao và không phải loại ăn thịt, nên Đường Vũ không nhốt nó trong lồng ... chủ yếu là anh không thể giam nó, vì vậy anh đã để cho con Thôn Kim Thú hoạt động tự do di chuyển trong phạm vi của trang trại.
Lúc này, các nhân viên của trang trại ở đằng xa đã ở trong phòng bảo vệ và cẩn thận quan sát vị đại gia thôn kim thú không thể trêu chọc này.
Nó là bá chủ của trang trại chăn nuôi này.
Nhưng mà, con thôn kim thú nhìn thấy Đường Vũ tới gần, thân hình mập mạp đột nhiên run rẩy, nó sợ hãi nhớ tới lần trước cái đít của mình mém bị nở hoa tùm lum rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất