Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 224: Cho bạn mục tiêu nhỏ

Chương 224: Cho bạn mục tiêu nhỏ


Ong ong.
Một tấm bảng kim loại màu đen khổng lồ từ phía trên dần dần hạ xuống.
Tất cả những người sống sót tham gia bài kiểm tra đều nín thở và chăm chú nhìn.
Tất cả nhìn thấy trên tấm bảng kim loại kia, màu xanh ...
Hình vẽ muôn màu muôn sắc.
Họ cũng không thể biết đó là hình vẽ kiểu gì, như có vô số đường đan xen vào nhau, dường như chỉ có những nét vẽ vô cùng đơn giản.
Không cách nào nói rõ.
Với sự xuất hiện của hình vẽ trong giây lát, dường như nhiệt độ trong phòng giảm xuống mấy độ, có người không khỏi ớn lạnh, nhưng họ ngạc nhiên nhận ra rằng chỉ cần dời tầm mắt qua chỗ khác, nhiệt độ sẽ trở lại bình thường, mà dời ánh mắt lên bảng hình vẽ, ngay lập tức có thể cảm nhận được sự ớn lạnh xung quanh bản thân.
Điều này...... không thể nào tin được
Quả không hổ danh là nơi ẩn nấp
Ngay cả bài kiểm tra cũng cao cấp như vậy!
Một số người thán phục.
Mà có người không chút do dự nào, bắt đầu dùng bút vẽ lên giấy.
Khoảnh khắc Dương Uy nhìn thấy chữ rune màu xanh lam, anh cảm thấy như mình đang ở trong băng tuyết.
Thế giới chỉ có 1 màu trắng
Tuyết rơi, các tảng băng ngưng tụ từng khúc, biến thành một bộ áo giáp dày.
Trước khi anh còn suy nghĩ thêm, bàn tay cầm bút chì đã di chuyển, như thể có một sự thôi thúc muốn đem bộ giáp kia vẽ hoàn hảo từ đầu tới cuối.
Kỹ năng vẽ của anh rất bình thường, những bức tranh anh vẽ tốt nhất có thể người khác nhận ra được.
Nhưng lần này quá trình vẽ không có bị gián đoạn, chưa cần 10 phút, một bộ áo giáp uy phong mãnh liệt đã được vẽ trên giấy.
Dương Uy ngây người cho đến khi anh ngừng vẽ, sau đó anh mới bừng tỉnh lại...
Đây là bức tranh mình vẽ hay sao?
Anh không thể nào tin được, nhưng anh đã hiểu ra vì sao quản gia Trần lại nói rằng khi các bạn xem đề thi thì sẽ hiểu mình cần vẽ những gì.
'Mình nhìn thấy là 1 bộ áo giáp băng, vậy những người khác thấy sẽ là hình gì? '
Anh không biết chữ rune này là một loại rune áo giáp băng, chỉ là những chữ rune này đã được xử lí đặc biệt, nên bọn họ có thể cảm nhận được hàm ý phía trên chữ rune, lại không thể nào lĩnh hội được ý nghĩa chữ rune bằng cách quan sát trực tiếp.
Có người nhìn thấy băng tuyết, có người nhìn thấy bông tuyết rơi, có người nhìn thấy các khối băng đang ngưng tụ...
Nhưng rất ít người có thể thực sự nhìn thấy bộ giáp này, nhiều người cảm thấy vẫn chưa rõ ràng, thậm chí còn cho rằng mình đã nhìn thấy ảo ảnh.
Có người trên giấy vẽ ra bông tuyết, vẽ ra núi băng, có người nhìn thẳng vào hình vẽ bí ẩn mà ngây ngẩn 1 hồi.
Họ không cảm thấy gì khác ngoài việc trời hơi lạnh.
Đến cùng nên vẽ gì đây?
Một số người tự hỏi rằng họ tự tin tài năng hội họa của mình và muốn sao chép 'đề thi', nhưng họ nhanh chóng nhận ra rằng dù họ có cố gắng như thế nào thì những bức vẽ vẫn khác xa khi so sánh hình vẽ ở phía trên bảng.
Này người xanh xao gầy yếu, nhất thời nghe âm thanh người khác vẽ tranh xoàn xoạt cũng không dám nhìn xun quanh, tâm tư như sắp sụp đổ.
Mẹ nó, cuối cùng bài kiểm tra đến cùng muốn vẽ hình gì!
...
Trên lầu
Đường Vũ và Kevin đang theo dõi và quan sát những người này tham gia làm kiểm tra.
Mặc dù không thấy rõ những người này vẽ cái gì, nhưng có thể phán đoán từ lúc vẽ và độ lưu loát của vẽ tranh, có thể phán đoán ra người nào đối với chữ rune khả năng cảm nhận mạnh yếu, nhìn 1 chút là biết ngay.
... Có thể ngoài một số người không cảm nhận được gì, nhưng đang cố vẽ nguệch ngoạc trên giấy thi.
Rất nhanh bài kiểm tra của những người này đã bị thu lấy, đưa đến cho Đường Vũ và Kevin.
Là hai bậc thầy về rune ở trong lãnh địa, việc đánh giá, tự nhiên chỉ có hai người bọn họ mới có thể làm được.
Chính xác mà nói, Kevin là người chấm thi, còn Đường Vũ thì 1 bên quan sát học tập.
Kevin xem rất nhanh, đủ tiêu chuẩn và không đủ tiêu chuẩn, nhìn qua thôi cũng biết.
Nếu có thể vẽ bức tranh liên quan đến chữ rune, tất cả đều vượt qua. Phần lớn hình là bông tuyết rơi, băng ngưng kết, nhưng có 2, 3 bức hình vẽ trông rất chân thật làm Đường Vũ chú ý tới.
Có lẽ là khắc chữ rune lên áo giáp, sau đó kích thích hiệu ứng chữ rune, hiệu ứng đặc biệt được hiển thị, có phải như vậy không?
Đường Vũ lẩm bẩm.
Anh cũng đã thực hiện các kiểm tra tương tự trước đây,
Có vẻ như các bức tranh anh vẽ không được chân thật như vậy...
Ảo giác, chắc chắn mình gặp phải ảo giác.
Anh là một người đàn ông đã đặt tất cả tài năng của mình vào rune, làm sao anh có thể không giỏi hơn những người sống sót tham gia kiểm tra lần này.
Hơn nữa, cảm nhận về rune chỉ là một phần nhỏ thể hiện ra tài năng, nó không có đại diện gì nhiều cho điều đó
Sau khi chấm điểm xong, kết quả có chút vượt qua dự kiến của Đường Vũ và Kevin
Chỉ có 34 người đủ tiêu chuẩn.
Kevin không nghĩ ra , "Tôi đã đặt tiêu chuẩn rất thấp, nhưng làm sao lại có ít người vượt qua như vây? Ngoại trừ hai hoặc ba người kia, những người khác cảm nhận về rune thực sự rất tệ!"
Số người không đạt như mong muốn, Đường Vũ chỉ có thể đành tiếp nhận sự thật này.
Anh cũng có chút suy đoán
Kevin lúc đầu dựa theo kinh nghiệm của ông ở thế giới trước kia, có thể sàng lọc ra 50 người, đó là xác suất gần đúng mà ông có thể tính ra.
Nhưng con người trên trái đất này có một chút khác biệt so với thế giới của họ.
Đó không phải là sự khác biệt về cấu trúc cơ thể, cho dù anh cũng chưa nghiên cứu đến vấn đề này. ...
Kevin và những người khác luôn có nguyên lực trong thế giới của họ. Ngay cả những người bình thường không thể thức tỉnh vẫn luôn nhận được sự nuôi dưỡng của nguyên lực. Trên trái đất, Đường Vũ không dám kết luận rằng trước đây không có nguyên lực, nhưng kể cả có đi chăng nữa, nồng độ nguyên lực cũng cực kì thấp.
Một khi nồng độ tăng cao, một số người có tố chất tốt sẽ tự nhiên thức tỉnh, thế giới cũng sẽ không yên bình như vậy
...
...
Những người không vượt qua bài kiểm tra đã rời đi, trên mặt những người đó không giấu nổi vẻ thất vọng, cũng may bên bộ phận quản lí thành phố thông báo cho họ, xưởng sẽ tuyển 1 nhóm công nhân bình thường, ai đã vượt qua 2 vòng thi trước. Nếu như bọn họ nhận lời mời sẽ ưu tiên trước trúng tuyển
Mà khoảng 34 người sống sót đã vượt qua bài kiểm tra và thành công cho vị trí vận hành thử rune trong lòng vui sướng như điên.
Đường Vũ bước xuống lầu, đi đến trước mặt những người này và nở nụ cười, "Chúc mừng tất cả các bạn đã vượt qua bài kiểm tra. Tôi tin rằng có ai đó đã đoán ra công việc mình chuẩn bị làm, đúng thế, có liên quan đến rune, tiền lương hàng ngày là 0.5 nguyên tinh, nhưng cái này mới chỉ là bắt đầu. Chỉ cần các bạn làm việc chăm chỉ, lương mỗi ngày của bạn sẽ lên tới hàng chục Nguyên Tinh trong tương lai là điều có thể xảy ra. "
"Bây giờ, các bạn có câu hỏi gì không?"
Do dự, cuối cùng cũng có hỏi vấn đề chính mình chưa biết, "Xin lỗi, giám đốc Đường, nội dung công việc của chúng tôi cụ thể là gì? Chẳng lẽ chúng tôi phải vẽ rune? Vừa rồi chúng tôi cũng đã thử. Không có thể nào vẽ được như thế, nó khác xa so với những gì được hiển thị ở trên bảng. "
Câu hỏi này, những người khác cũng muốn biết, tất cả đều háo hức nhìn giám đốc Đường.
Đường Vũ cười khúc khích, "Rune không dễ vẽ như vậy. Muốn thành công thì ít nhất phải là người thức tỉnh, cộng với kiến thức chuyên môn về rune ..."
"Nhưng các bạn không cần phải thất vọng. So với những người khác, bạn đã rất may mắn khi được tiếp cận với kiến thức về rune. Nếu bạn đủ tài năng và làm việc chăm chỉ, tài nguyên của nơi ẩn nấp cũng sẽ cung cấp cho các ban. "
Đường Vũ nói, nhặt một cây bút rune và viết lên trên lớp da thú.
Trong một khoảnh khắc, một chữ rune sắc nét cơ bản đã thành hình.
"Ví dụ, bạn có thể đặt một mục tiêu nhỏ trước và vẽ một chữ rune cơ bản. Khi bạn có thể làm được điều này, mấy chục Nguyên Tinh sẽ không còn là một giấc mơ."
Âm thanh lọt vào tai của 34 người sống sót.
Họ thẫn thờ nhìn vào dòng chữ rune sắc bén, ngọn lửa bùng cháy trong tim họ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất