Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 239: Cục cảnh sát hành động

Chương 239: Cục cảnh sát hành động


Vương Nhiên ngủ li bì.
Khi tỉnh dậy, anh nhận ra mọi thứ trước mắt đã thay đổi.
Anh không còn là người bình thường tay trói gà không chặt, từng hành động của anh đều có thể phát ra lực lượng mạnh mẽ.
Anh mạnh mẽ đến mức chính bản thân anh cũng không thể nào tin được.
Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, anh đã hoàn toàn tái sinh thành con người khác.
Tất cả những gì anh cần làm là làm việc đơn giản cho người đàn ông bí ẩn.
Đúng rồi.
Theo quan điểm của Vương Nhiên, việc giết những người thức tỉnh thích hợp và thu thập linh hồn, không thể nào dễ dàng hơn.
Suy cho cùng, với thực lực mạnh mẽ như vậy, còn gì mà anh không thể làm được nữa.
...
Người đàn ông bí ẩn để lại một số thông tin trong tâm trí anh.
Vương Nhiên đã trở nên quen thuộc với sức mạnh của chính mình trong một thời gian ngắn, anh phát hiện ra, không chỉ sức mạnh, tốc độ và thể chất của mình đã trở nên mạnh mẽ hơn vô số lần.
Một số bộ phận của cơ thể có chút thay đổi và trở nên mạnh mẽ hơn.
Ngoài ra còn có một sức mạnh bí ẩn và mạnh mẽ được lưu lại trong cơ thể anh ta, nếu điều động cỗ sức mạnh này, anh có thể phát huy tất cả các loại phương pháp kỳ lạ và mạnh mẽ.
Điều khiến Vương Nhiên phấn khích hơn nữa đó là lời hứa của người đàn ông bí ẩn, mỗi khi mang về một phần linh hồn nào đó, anh sẽ được ban thêm sức mạnh.
...
Người bí ẩn yêu cầu linh hồn trẻ tuổi, là người thức tỉnh và đầy những cảm xúc tiêu cực, cho dù là oán giận hay tuyệt vọng.
Cảm xúc tiêu cực càng cao thì chất lượng linh hồn càng tốt.
Mục tiêu đầu tiên mà Vương Nhiên chọn là cặp đôi cẩu nam nữ mà anh ghét nhất.
Tên thức tỉnh đã bị anh tra tấn và giết chết.
Bạn gái mối tình đầu đã phản bội, bị anh tra tấn đến chết.
Nghĩ lại ánh mắt của 2 người vừa sợ hãi vừa hối hận nhìn về phía anh, nhớ lại cảnh bọn họ cầu xin anh như 1 con chó, Vương Nhiên lại cảm thấy thoải mái trong lòng.
Anh thậm chí còn trở nên phấn khởi hơn.
Sau khi thu thập 2 cái linh hồn, thậm chí có linh hồn của bạn gái bình thường của anh ở trong đó, đều bị người bí ẩn khen ngợi có phẩm chất cao.
Chính vì điều này, anh đã được người bí ẩn ban cho sức mạnh và trở nên mạnh mẽ hơn.
"Anh trước kia thật sự quá ngu ngốc. Có được lực lượng mạnh mẽ, nữ nhân, quyền lực thứ gì cũng có."
Trong những ngày vừa qua, Vương Nhiên điên cuồng bước vào việc thu thập và sàng lọc thông tin mục tiêu, đóng góp rất nhiều linh hồn chất lượng cho người bí ẩn. , sức mạnh của anh càng ngày càng tăng mạnh.
Lúc này, ở trong một căn phòng nào đó.
Chân Vương Nhiên giẫm lên sàn nhà nhuốm máu.
Xung quanh.
Cả tường và cửa sổ đều được phủ một lớp, giống như bức màn phong sơn mài.
Trước mặt, hai người thức tỉnh 1 nam, 1 nữ, ngã xuống đất với vẻ mặt đau đớn.
Người nam thức tỉnh vùng vẫy vài cái, đứng dậy, cầm lấy thanh kiếm ở bên cạnh, lao tới phía trước chém xuống.
“Ngươi tên chó chết này, xuống địa ngục đi!”
Nhưng.
Trước khi thanh kiếm của người nam thức tỉnh chém xuống, phía sau của Vương Nhiên quần áo rách ra, 1 sợi tơ màu đen nổi lên từ những bắp thịt trần ở lưng hắn.
Như một cây roi dài, nhanh như tia chớp lao về phía nam thức tỉnh.
Nam thức tỉnh bị sợi tơ đen quất bay đi, đập mạnh ở trên bức tường.
Điều kì lạ là dưới sự va chạm dữ dội như vậy, bức tường vẫn còn nguyên vẹn, lớp sơn mài và màn mực dường như ngăn cách căn phòng này với thế giới bên ngoài thành hai thế giới.
Càng ngày càng có nhiều sợi tơ đen nổi lên từ phía sau Vương Nhiên.
Vương Nhiên bước đến chỗ cô gái thức tỉnh và mỉm cười vài lần.
Trong mắt nam thức tỉnh như muốn giết người.
Sợi tơ đen trói nữ thức tỉnh và kéo lên không trung.
Những đường bay giống như một vũ điệu hỗn loạn của ma quỷ.
“Ma quỉ, ngươi là… ma quỉ!”
Xoẹt!
Bang!
Ba!
Phốc!
Tiếng la thảm thiết của nữ thức tỉnh
Máu tung tóe, mặt mũi nhăn nhó, tay chân bị trói ...
Ánh sáng đen bao trùm hết mọi thứ
Ba phút sau.
Vương Nhiên nhìn hai cái xác đã bị tra tấn không còn chút hình dạng, không khỏi bật cười vài tiếng, phát động lực lượng thần bí trong cơ thể phong ấn hai linh hồn còn chưa kịp tiêu tán.
Sau đó, dùng cả hai tay nắm lấy cằm và cổ, anh đột ngột đem đầu giật lấy và ném vào một chiếc túi vải thô mà anh mang theo bên mình.
Xuyên qua khe hở trong túi vải thô, có thể thấy mờ mịt bên trong có mấy cái đầu đang trừng mắt nhìn, nhuốm máu chết chóc.
...
...
Một nơi khác.
Cục Công an, một số đội trưởng bao gồm cả đội trưởng Lôi, vội vã đi đến cùng với thủ hạ.
Đã có một số thành viên đội an ninh ở đây để duy trì trật tự.
Vượt qua dây chắn, đội trưởng Lôi bước vào phòng và nhìn thấy ba người đàn ông đã chết nằm trên mặt đất.
Không có gì ngạc nhiên khi cả ba người chết đều mất đầu.
Nhưng khác biệt là ...
" Đội trưởng, thời gian chết của ba người này không quá bốn mươi phút."
"Rất tốt." Đội trưởng Lôi nhìn một người trong đội, " Hoàng Vũ, anh có phát hiện gì không?"
Người được nêu tên lên thực lực không có mạnh, chỉ có thức tỉnh cấp 3, nhưng những người khác ở đội trị an khác ở hiện trường đều nhìn anh với tràn đầy mong đợi.
Hoàng Vũ bước tới và ngồi xổm xuống.
Anh nhắm mắt và chuyển động mũi của mình.
Là người có năng lực về khứu giác, mũi của anh nhạy hơn chó cảnh sát rất nhiều, nếu không phải tên hung thủ quá kì dị, cũng không đến mức tới bây giờ vụ án cũng không có chút manh mối nào.
Nhưng lần này ...
Sau 1 lúc, Hoàng Vũ bỗng nhiên mở mắt ra, "Tôi ngửi được rồi! Đi theo tôi!"
Anh lần theo chút manh mối cuối cùng còn sót lại trên không trung, nhanh chóng chạy đi.
Các thành viên khác của đội trị an, ngoại trừ một số ít người còn lại xử lý hiện trường, còn lại đi theo sát phía sau.
Trong ánh mắt, lộ ra vui vẻ.
'Lần này, rốt cuộc tìm tới rồi sao! '
...
Một khu dân cư phức hợp cao cấp.
Hoàng Vũ dừng lại dưới một tòa nhà cao tầng nào đó, “Chắc chắn gần ở nơi này, nhưng tôi không thể tìm được vị trí chi tiết hơn.”
Đội trưởng Lôi xua tay, “ Đội thứ nhất và đội thứ hai, ngăn chặn tòa nhà xung quanh, Đội trưởng An, Đội trưởng Từ, chúng ta cùng đi lên nào? ”
Ba đội trưởng, cùng với một số người ưu tú, bước vào tòa nhà dân cư.
Mặc dù hầu hết các khu cao cấp này, phần lớn là người thức tỉnh có thân phận, bọn họ không thể nào cưỡng ép để điều tra.
Gõ cửa và hỏi ý kiến cũng không sao, hầu hết những người thức tỉnh cũng hiểu rõ được lợi và hại quan hệ.
Chỉ cần tên sát nhân còn ở trong tòa nhà này, bọn họ chắc chắn sẽ bắt được bên kia!
Hoàng Vũ cũng nằm trong đội tìm kiếm, mỗi khi leo lên một tầng, anh đều cẩn thận đánh hơi những mùi khác biệt ở xung quanh.
Bỗng nhiên, sắc mặt anh biến đổi, “Mùi máu tanh, mùi máu tanh thật sự nồng quá.”
Đối với Hoàng Vũ mà nói, mùi máu tanh nồng nặc này giống như một đống lửa trong đêm đen.
Nhưng kì lạ là, anh khá chắc chắn rằng trước đó, anh không hề ngửi thấy mùi máu nào trong không khí cả.
Chưa kịp suy nghĩ, mọi người đã vội vàng chạy theo hướng có mùi máu và lao tới với tốc độ nhanh nhất.
Ngay sau đó, đội trưởng Lôi cùng đám thành viên đã đến trước cửa một căn phòng.
Anh mạnh mẽ phá cửa mà vào.
Nhìn thấy hai thi thể không đầu nằm trên mặt đất trong phòng khách.
Đứng cạnh 2 cái xác, Vương Nhiên có vẻ hơi ngạc nhiên.
“Bắt lấy hắn!”
Hai thành viên đội an ninh cầm súng tiến về phía trước.
Ầm ầm ầm!
Khoảnh khắc tiếp theo,
Sợi chỉ đen lao ra nhanh như chớp, quất vào hai thành viên đội anh ninh.
Hai người bay ra như đạn đại bác, đâm vỡ bức tường và lăn sang một căn phòng khác.
“Bắn!”
Tạch tạch tạch.
Từng viên đạn bay ra ngoài.
Chỉ thấy những sợi chỉ đen ở phía sau Vương Nhiên, chặn lại viên đạn đang bay tới.
Hình dáng của hắn như một bóng ma, chớp nhoáng đã tới gần cửa sổ, tấm lưới chống trộm mỏng manh như đậu phụ dưới vết cắt của sợi tơ đen.
Cầm chiếc túi du lịch đã bị đạn bắn thủng mấy lỗ, Vương Nhiên không chút do dự nhảy ra khỏi cửa sổ
...
Đội trưởng Lôi vội vàng đi tới bên cửa sổ, nhưng anh vẫn chậm hơn một bước.
Anh vươn đầu nhìn về phía ngoài.
Đây là tầng thứ tám, với thức lực của hắn, rơi từ độ cao này xuống chắc chắn sẽ bị thương.
Nhưng trong tầm mắt của hắn, sợi tơ đen phía sau quấn lấy lưới chống trộm, tốc độ rơi chậm lại, từ tầng tám rơi xuống đất rất dễ dàng.
" May mắn đã có bố trí bên ngoài, hắn ta lần này không thể nào trốn thoát! '
Đội trưởng Lôi thở phào nhẹ nhõm.
Cục diện tốt đẹp như vậy không thể nào thất bại được.
...
Vương Nhiên nhìn các thành viên của Cục Công an đang vây xung quanh mình.
Ở tất cả các hướng đều có cận chiến và tầm xa.
Lúc đầu,
Khi nhìn thấy các thành viên đội bảo vệ, tim anh ấy bỗng nhiên đập nhanh, theo bản năng sợ hãi khiến anh đã nhảy ra khỏi cửa sổ và trốn thoát.
Nhưng bây giờ,
Cho đến khi hoàn toàn bị bao vây, hắn mới chợt nhớ tới
Hắn đã không còn là Vương Nhiên của ngày trước, hắn có sức mạnh vô song không ai có thể ngăn cản được.
Lúc nãy phản công theo bản năng trước đó đã khiến hai thành viên đội an ninh bị thương nặng.
Bây giờ, dù có nhiều hơn thì có làm sao nào ...
Vương Nhiên lạnh lùng nhìn đám chó săn chết tiệt của cục an ninh, chậm rãi đặt túi vải thô ở trong tay xuống.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất