Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 240: Ông trời cũng không bỏ rơi hắn

Chương 240: Ông trời cũng không bỏ rơi hắn


Trong không khí tràn ngập hơi thở giết người.
Giống như nước gặp hơi lạnh, lâu dần sẽ ngưng tụ lại.
Trong khu vực nhỏ, người đi đường lẻ tẻ đã lui ra ngoài, người bình thường đã lùi xa hơn, những người thức tỉnh dựa vào thực lực của mình, cũng không có cách quá xa.
Đội bảo vệ mặc đồng phục, từ xa có thể cảm nhận được nhiều luồng khí tức mạnh mẽ, người thức tỉnh bị vây ở giữa giống như một con cừu trắng nhỏ đang bị một bầy sói vây quanh.
Người phóng viên bán thời gian nhanh chóng chạy tòa nhà cao tầng, tìm một vị trí thích hợp cho mình, lấy ra chiếc máy ảnh có độ phân giải cao mua ở thị trường đồ cũ, hướng ống kính vào người thức tỉnh đang bị bao vây.
Khoảng cách tiêu cự máy ảnh kéo dài, cảnh trong ống kính trở nên lớn hơn, có thể nhìn thấy khuôn mặt của người thức tỉnh.
Khoảng chừng ngoài hai mươi tuổi, hắn đang bị bao vây, nhưng không thấy được chút hoảng sợ nào trên khuôn mặt, chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên, trông có chút ... kỳ quái.
Đội trưởng Lôi đang ở trong cầu thang, nắm lấy tay vịn và nhảy xuống từng tầng, rất nhanh chóng lao nhanh ra khỏi tòa nhà.
Anh nhìn thấy một nhóm thành viên đội an ninh đang cầm súng, chĩa thẳng vào Vương Nhiên rồi từ từ tiến đến bên đội trị an.
"Cẩn thận, đó không phải là người thức tỉnh cấp 4 bình thường, anh ta là một người có năng lực biến hình! Chú ý đến những sợi đen ở phía sau anh ta!"
“Hệ biến thân?” Đội trưởng Lôi và Vương Nhiên nhìn nhau, thấy môi của đối phương khẽ mấp máy.
Từ hình dạng miệng.
Anh nhìn thấy hai chữ, ngu dốt.
Vút vù vù.
Một sợi tơ đen từ sau lưng Vương Nhiên hiện ra, nhanh như tia chớp.
Đồng tử của các thành viên đội an ninh gần nhất hơi co lại, theo bản năng cơ thể chuyển động, ngón tay cong lên, muốn bóp vào cò súng.
Nhưng, vẫn quá chậm.
Những sợi chỉ đen giống như lưỡi liềm của tử thần đang vẫy gọi.
Trong nháy mắt, đã xuyên qua ngực trái của hai thành viên đội bảo vệ, trên sợi tơ bám lấy máu tươi rồi thu về.
Một số thành viên khác của đội bảo vệ, bên cạnh thân thể không có tử vong nhưng cũng bị thương nặng.
Da da da--
Súng trường khai hỏa, lần này, cơn mưa đạn càng ngày dày đặc hơn.
Sợi tơ màu đen chuyển động ở phía sau, làm cho thanh niên càng ngày quỉ dị hơn, lần này tên kia không có phản kháng.
Hắn vô cùng nhanh nhẹn, tận dụng xung quanh nhà cửa phức tạp, không ngừng lượn lờ ở xung quanh.
Mỗi khi có cơ hội, hắn có thể giáng một đòn chí mạng vào đội bảo vệ.
Đội trưởng Lôi hai mắt đỏ hoe.
"Thức tỉnh cấp 3, lùi lại, lui ra khỏi chiến trường! Thức tỉnh cấp 4, 3 người 1 nhóm, chặn lại đường trốn thoát của đối phương, đội trưởng An, đội trưởng Từ, chúng ta cùng nhau tiến lên!"
Bao gồm cả đội trưởng Lôi, ba đại đội trưởng với thức tỉnh cấp 5 nhanh chóng tới gần đối phương.
Tay súng ở xa ngăn cản phạm vi hoạt động của Vương Nhiên, các thành viên đội an ninh khác với thức tỉnh cấp 4 ở phía ngoài chậm rãi áp sát.
"Vù!"
Đội trưởng Lôi bộ thân hình lay động, tránh được một ít sợi tơ đen.
Anh tiếp đất bằng một chân, mượn lực xoay thân thể lại, dùng lực từ phần eo và thanh kiếm chém xuống..
Phụt.
Vài sợi chỉ đen rơi trên mặt đất và nhanh chóng biến thành tro tàn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Cách đó không xa, tương tự 1 bộ phận của cơ thể Vương Nhiên bị chém đứt, hắn ôm ngực ho ra máu.
"Cơ hội tốt, trước tiên đánh cho hắn tàn phế, sau đó đem hắn bắt sống!"
Đội trưởng Lôi trầm giọng nói.
Rõ ràng, đối phương là thành viên của 1 băng đảng đó, nhưng hắn chắc chắn không phải là kẻ đứng sau của những vụ án này thực sự.
Ít nhất, cho dù nam thanh niên trước mặt chỉ có thức tỉnh cấp 4 nhưng cũng làm cho anh có chút cảm giác nguy hiểm. Nhưng nếu như là anh, không thể làm như vậy được, âm thầm không 1 tiếng động nào có thể giết chết cao thủ cấp 5.
Bằng cách bắt sống được đối phương, có thể khám phá ra băng nhóm đứng đằng sau những vụ án này.
Anh và hai đội trưởng khác nhìn nhau giao tiếp bằng mắt.
Ngay sau đó, anh và đội trưởng An phối hợp với nhau để đối phó với những sợi tơ đen của Vương Nhiên đang nhảy múa xung quanh, còn đội trưởng Từ, người am hiểu về tốc độ, bay ra như một quả đạn pháo.
'Đầu tiên hãy chém hai chân đối thủ. '
Đội trưởng Lôi suy nghĩ nhanh chóng thay đổi, chỉ đợi Đội trưởng Từ thành công, liền tấn công dữ dội đối thủ đang trọng thương chỉ trong tích tắc.
Bằng cách này, có thể bắt sống hắn.
"Giam cầm"
Giọng nói khàn khàn bỗng nhiên vang lên.
Nó giống như một giọng nói đến từ một thung lũng u ám,
Âm vang ... âm vang ...
Mắt thường co thể nhìn thấy..
Khi giọng nói của Vương Nhiên vừa dứt, một chùm ánh sáng màu tím đen bao trùm lấy Đội trưởng Từ.
Đội trưởng Lôi và đội trưởng Từ ở vị trí đối diện.
Đứng ở chỗ này, anh có thể thấy rõ ràng ánh mắt kinh ngạc trên gương mặt Đội trưởng Từ, đang cố gắng giãy dụa có mạch máu thô bạo nhô ra, nhưng động tác cơ thể vẫn cứng đờ..
Trong khoảnh khắc kinh ngạc.
Sợi tơ đen đã xuyên qua thân thể Đội trưởng Từ, sau khi tia sáng màu tím đen tiêu tán, cả người ngã xuống đất.
"Lão Từ!"
Đội trưởng Lôi kêu lên, nhưng nhìn thấy Vương Nhiên quay lại, ánh mắt đem anh khóa chặt.
Môi, từ từ mở ra.
Một cảm giác chết chóc chợt ập đến, lông tơ của Đội trưởng Lôi dựng đứng, trong không khí mờ nhạt có một áp lực vô hình đang bao trùm lấy anh.
Giống như anh đang bị nhốt trong 1 chiếc hộp.
Loại sức mạnh này thật kỳ lạ ... và mạnh mẽ ...
Đội trưởng Lôii sợ hãi ... hoang mang ... bối rối ...
Không hiểu sao, anh lại nhớ đến những lời im lặng đầu tiên của đối phương.
Ngu dốt.
Một chùm ánh sáng màu đen tím bao trùm lấy anh, đúng như dự đoán, những sợi tơ đen bay về phía anh nhanh như tia chớp.
Anh có thể nhìn thấy rõ ràng và suy nghĩ của anh trôi chảy, nhưng cơ thể anh ta không thể nào di chuyển.
"Bùm!"
Toàn bộ vai của Vương Nhiên nổ tung, máu không ngừng tuôn ra, hắn khuỵu gối, nửa quỳ trên mặt đất.
Chùm ánh sáng màu đen tím tan biến, những sợi đen bay ra, giống như bị điên giật, quay trở về tốc độ nhanh hơn.
... Là tay bắn tỉa.
Làm tốt lắm.
Đội trưởng Lôi lập tức hiểu ra, không dám trì hoãn cơ hội tốt, liền vượt qua khoảng cách hơn mười mét ...
Lúc này
"Sương mù đen."
Giống như lúc trước, giọng nói khàn khàn lại vang lên.
Lần này, trong khoảnh khắc, một màn sương đen bao trùm lấy anh, mà anh không thể nhìn thấy ngón tay của mình ... Thậm chí, trong màn sương đen, Đội trưởng Lôi nhận thấy khả năng nhận thức của mình đã giảm mạnh, ngay cả tên sát nhân ở ngay trước mắt, anh không thể nào cảm nhận khí tức cho dù là nhỏ nhất.
Anh hét lên, cảnh báo những người khác, thu hẹp vòng vây lại.
Một lúc sau, màn sương đen biến mất, nhưng tên sát nhân bóng dáng cũng không thấy nữa.
...
...
Phew
Vương Nhiên điều khiển các cơ thể đang chuyển động cưỡng chế ngăn chặn máu tươi đang chảy ra.
Nhưng mặt của hắn trắng bóc như tờ giầy.
"Lần này có chút bất cẩn ... Chó chết ... Cục công an!"
Hắn che lấy cánh tay phải trống rỗng, nhanh chóng chạy trốn, cảnh tượng hai bên mắt không ngừng hiện lên.
"Hiện tại, ta không phải là đối thủ của cục cảnh sát. Ta cần phải tìm nơi ẩn náu, hồi phục vết thương càng nhanh càng tốt..."
"Mình nhớ rằng có một kỹ thuật bí mật được gọi là 'hấp thu sinh mệnh' có thể nhanh chóng phục hồi vết thương."
Bằng cách huy động sức mạnh được lưu lại trong cơ thể mà người bí ẩn ban cho, Vương Nhiên có thể thi triển một số kĩ thuật bí mật mạnh mẽ.
Mà kĩ năng hấp thu sinh mệnh là 1 trong số đó.
Nhưng loại bí thuật này có điều kiện trước tiên, cần phải tìm được mục tiêu cung cấp sinh mệnh cho hắn.
Hắn mất nhiều khá máu, sắc mặt tái nhợt, thể lực nhanh chóng suy giảm.
Vừa rồi hơi gấp gáp, chạy lung tung không có xác định phương hướng.
Hắn không biết mình đang ở đâu lúc này.
Vương Nhiên đi chậm lại và nhìn xung quanh.
Khu vực này không phải là khu trung tâm thành phố, dân cư thưa thớt, từ xa có thể nhìn thấy rất nhiều xe công trình, có vẻ như khu vực này đang phát triển.
Lúc này, đang ở trong giai đoạn nghỉ trưa và ngừng làm việc.
Hắn tìm kiếm mục tiêu ở xung quanh.
Đã có chỗ ẩn nấp thích hợp, giờ chỉ cần tìm mục tiêu để hấp thu sinh mệnh, nhưng có chút lo lắng gặp phải người thức tỉnh mạnh mẽ, lâu lâu quay đầu nhìn xung quanh, sợ bên cục cảnh sát đuổi theo phía sau.
Vừa đi, hắn vừa nhìn quanh.
Khi tầm mắt rơi xuống dưới một gốc cây nào đó, hai mắt hắn sáng lên
Ở đó, hai cô gái tuổi teen.
Một trong số họ, từ trong lòng bàn tay xanh nhạt mọc ra, đây là người thức tỉnh thuộc hệ mộc, sinh mệnh vô cùng tràn đầy sức sống
Vương Nhiên phấn khởi vô cùng
Haha, ông trời cũng không bỏ rơi hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất