Chương 242: Người sau màn
Vương Nhiên như phát điên, đang cố gắng hết sức phá vỡ cái kết giới đang cản đường này.
Khi nhận thấy có điều gì đó không ổn, anh liếc nhìn xung quanh và nhận thấy những người từ Cục Công an đã bát kịp phía sau.
Trong đó có 1 người rất khó đối phó, đã cách anh khoảng 100 mét.
Trong nháy mắt, sắc mặt của hắn thay đổi liên tục.
Nhìn vào Trần Hiểu Gia và Hùng Thiến Thiến đang được kết giới bảo vệ, hắn có vẻ do dự và khuôn mặt không cam tâm thì để xổng mất con mồi ngon ăn như thế, cuối cùng chỉ biết nghiến răng, thu lại sợi chỉ đen bay ra ngoài, chuẩn bị chạy vào khu rừng tẩu thoát.
Vương Nhiên nhấc chân
Vừa nhấc chân, lên nào, lên nào, mẹ bà chân bị quần què gì vậy nè ... Anh thấy chân mình như thể bị thứ gì đó trói chặt, giống như đang ở trong bùn vùng vẫy, khắp nơi đều bị cản lại.
Ngay khi cúi đầu xuống, anh mới phát hiện, không biết từ lúc nào, những mầm non cây con mềm trồi ra khỏi mặt đất và phát triển nhanh chóng tạo thành dây leo, giống như vô số sợi dây dài và dày buộc vào 2 chân anh. Khi anh vùng vẫy, một số dây leo bị đứt gãy, nhưng nhiều dây leo xanh hơn mọc ra khỏi đất.
Thậm chí dọc theo 2 chân của hắn bò lên trên.
...
Trong mắt của đội trưởng Lôi
Sau khi cô gái nhỏ trong kết giới vươn lòng bàn tay ra, chùm dây leo bỗng nhiên xuất hiện.
Điều khiến anh ngạc nhiên là cô gái nhỏ này tuy không mạnh nhưng dây leo do cô điều khiển lại vô cùng cứng rắn, sức mạnh của cô còn mạnh hơn người thức tỉnh cấp 4 bình thường rất nhiều, vậy mà vũng vẫy cũng không thể thoát được.
Anh lại nhìn thấy những sợi tơ đen xuất hiện phía sau tên sát nhân và những sợi tơ đen này đang cố gắng phá vỡ những sợi dây leo ở phía dưới
Những dây leo đó cũng không chịu thua kém, một bộ phận tiếp tục quấn chặt lấy hắn, một bộ phận khác như những con rắn nhỏ chống lại sợi tơ đen.
Đồng thời, ngày càng nhiều dây leo đang trồi lên khỏi mặt đất xung quanh.
Cho đến khi……
Vương Nhiên đã bị trói thành 1 cái bánh chưng.
Đội trưởng Lôi lúc này đã vội vàng chạy đến bên cạnh Vương Nhiên, nhìn tên sát nhân đang bị dây leo truyền độc tố vào bên trong, ý thức hắn giờ đây đã mơ hồ.
Sắc mặt ... bọn họ rất phức tạp
Cục cảnh sát bọn họ.
Ba vị cao thủ thức tỉnh cấp 5, được phái tới, hơn mười lăm tên tinh anh thức tỉnh cấp 4, cùng vô số tay súng bắn tỉa đã sớm bố trí vòng vây.
Đội hình như vậy, không phải là nói dóc, ngay cả cường giả thức tỉnh cấp 6 cũng đủ đối phó.
Vậy mà để cho tên sát nhân thoát được.
Các thành viên của Cục công an cũng thương vong rất nhiều.
Kết quả ngay khi bọn họ đang trong tâm trạng lo lắng, tình hình bỗng nhiên xoay chuyển.
Tên sát nhân quỷ dị và mạnh mẽ vừa được giải quyết bởi một cô bé đã mới thức tỉnh cấp 3.
Trong một thời gian ngắn, đội trưởng Lôi, người đã trải qua nhiều trận chiến đẫm máu. Lúc này cũng có chút nghi ngờ về cuộc sống trước đây của mình
Có phải hay không bọn họ quá yếu?
...
Bên trong khu biệt thự sang trọng mới được sửa sang.
Đường Vũ đã buồn ngủ, rèm cửa dày cộm trong phòng cản bớt ánh sáng mặt trời, tạo thành môi trường rất thích hợp để ngủ trưa.
Anh khẽ nhướng mày và lẩm bẩm: "Hình như mình vừa nhìn thấy chấm đỏ nào phải không? Chà, chắc chỉ là ảo giác thôi. Vẫn là nên tiếp tục ngủ thôi, sắp tới mình không thể luyện tập quá nhiều, ảnh hưởng không nhỏ. Đột phá bình cảnh cũng nên từ từ lại, cảm thấy cơ thể giờ đây bị móc sạch hết ... "
Anh lăn qua lăn lại, đổi sang vị trí của 1 con gấu lười, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
...
Cục công an..
Nói một cách thẳng thắn, rất nhiều phần thưởng đã được hứa hẹn, chẳng hạn như giải thưởng 'Người vì chính nghĩa', 'Giải thưởng công dân xuất sắc của Lạc Hà' và các phần thưởng tương ứng khác, v.v.
Cuối cùng thì họ cũng đã mang về được tên sát nhân nhờ công lao của Trần Hiểu Gia,
Các nhân viên trong đội, bao gồm cả Đại úy Lôi, vô cùng phấn khởi.
Bên ngoài phòng thẩm vấn, nhiều thành viên Cục công an chăm chú theo dõi.
Bên trong, những người phụ trách thẩm vấn không hề tỏ ra thương xót, để cạy miệng Vương Nhiên và để có được thông tin chân thực nhất, họ đã sử dụng một số thủ đoạn đặc biệt.
"Tên."
"... Vương Nhiên."
"giới tính."
"……Nam "
Thời gian trôi qua, họ nhận được rất nhiều thông tin từ Vương Nhiên.
"Những vụ án vừa qua, đều do 1 người bí ẩn tên K bảo ngươi làm hay sao?"
Tay và chân của Vương Nhiên bị còng bằng vật liệu đặc biệt, cơ thể dường như không có nhiều vết thương.
Nhưng ánh mắt của hắn vô thần, không biết hắn đã trải qua phương pháp gì.
Anh nghe thấy câu hỏi của người thẩm vấn, phải mất vài giây trước khi anh trả lời với một giọng khàn khàn, "... Vâng."
"Cứ điểm của các ngươi ở nơi nào?"
"... Không có cứ điểm."
"Ngươi thu thập những cái đầu từ những nạn nhân bị giết, làm sao giao cho người bí ẩn tên K?"
"... Mỗi ngày, người bí ẩn K sẽ sử dụng thủ đoạn đặc biệt để thông báo cho chúng ta về một nơi đặc thù, ở nơi đó, sẽ nhìn thấy người bí ẩn tên K, liền đem vật phẩm giao cho hắn."
Vương Nhiên như một con rối, hỏi 1 câu, đáp 1 câu, dừng lại.
Nhân viên thẩm vẩn có chút chau mày.
Họ biết rất rõ Vương Nhiên không có nói dối, nhưng họ không thể hỏi được thông tin quan trọng nhất.
"Thực lực của anh là do tên K truyền hay sao? Chỉ trong mấy ngày, anh đã có được thực lực mạnh mẽ như bây giờ sao?"
"……Đúng."
"Mục đích của việc bạn cố ý giết những người thức tỉnh và thu thập đầu của họ để làm gì?"
"... Để thu thập linh"
...
Bên ngoài phòng thẩm vấn, những người của Cục cảnh sát vô cùng khó coi.
Có người đấm xuống bàn gỗ, " Con mẹ thằng này, hỏi nãy giờ, những thông tin quan trọng đếch biết cái gì, tên này chỉ là mấy tên đi làm việc vặt!"
Đội trưởng Lôi suy nghĩ thêm, với vẻ mặt ngưng trọng, "Tên lâu la này, liền có thực lực mạnh mẽ như thế, không biết tên K ở trong bóng tối không biết mạnh mẽ như thế nào."
Đội trưởng An không ngừng chau mày, "Điều đáng sợ hơn nữa là sức mạnh của Vương Nhiên là do tên K ban cho. Anh ta không hề săn bắt ma thú nào, cũng không hấp thụ sức mạnh linh hồn lực dù là nhỏ nhất, vì vậy hắn có thể trở nên mạnh mẽ như vậy. Mà tốc độ so với chúng ta nhanh hơn rất nhiều. "
"Cho dù loại lực lượng này được ban cho, những chắc chắn sẽ cũng có hạn chế, như vậy cũng có nghĩa là có những người nguy hiểm khác như Vương Nhiên đang ở bên trong nơi trú ẩn."
"Thật may là chúng ta đã bắt được Vương Nhiên để hiểu rõ về người đứng sau những vụ án này, mặc dù Vương Nhiên không biết thân phận thực sự của người đàn ông đứng sau, nhưng có đầu mối như vậy, chúng ta nhất định sẽ tìm được!"
Đội trưởng Lôi nặng nề xua tay.
Túi hành lí của Vương Nhiên đã làm rơi ở cư xá, đã bị ai đó từ phòng an ninh của họ mang trở về và mở khóa kéo, bên trong có vài cái đầu đang trợn tròn mắt nhìn chằm chằm khiến họ bị sốc.
Đây là việc tên K nhờ Vương Nhiên đi làm, rõ ràng là có mục đích nào đó.
Lúc này phòng thẩm vấn đang hỏi về mục đích của Vương Nhiên
Bỗng nhiên.
Cái đầu đang rũ xuống của Vương Nhiên bỗng nhiên ngẩng lên, ánh mắt dường như nhìn thấy Đội trưởng Lôi và những người khác đang đứng bên ngoài phòng thẩm vấn nhìn qua màn hình giám sát.
Vương Nhiên, đôi mắt đờ đẫn và vô cảm, giờ đây nhếch mép nở một nụ cười quái dị.
Có một sự mỉa mai trong nụ cười của hắn
Phút tiếp theo.
Đùng
Toàn bộ cơ thể Vương Nhiên phồng lên và nổ tung.
Toàn bộ phòng thẩm vấn như bị bom rửa sạch, hoàn toàn là một màu xám xịt, nhân viên phụ trách thẩm vấn cũng ngã xuống đất, không còn chút hô hấp nào.
Đám người cục cành sát: "!!!"
...
...
Tầng hầm ngôi biệt thự nào đó
Không có ánh sáng, không có cửa sổ, nhưng dường như luôn có gió thổi qua.
Ở trung tâm của tầng hầm, hơn một nửa trận pháp máu tươi đã được thắp sáng.
Một bóng người mơ hồ không nhìn rõ mặt, đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phương xa, "Thật đáng tiếc khi một tên đã bị người của Lạc Hà bắt được."
"Chả có gì đáng tiếc cả, dù sao cũng là vật xài 1 lần, mang theo sức mạnh kia về sau thì đám tiểu tử đó cũng chả sống được bao lâu, nếu thiếu nhân lực thì dụ thêm mấy người cũng chả có gì khó." "
Bóng dáng mờ mịt thu lại ánh mắt, "Ta đối với người tên Vương Nhiên đó rất xem trọng, ta còn chờ sau khi các trưởng lão tới, sẽ cho hắn một cơ hội trở thành tộc của chúng ta. Thật đáng tiếc, tút..."