Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 241: Nhất định gặp ảo giác

Chương 241: Nhất định gặp ảo giác


Vương Nhiên không hề hấp tấp mà vẫn luôn cảnh giác.
Hắn nấp sau khối đất ở phái sau xe, đem cảm nhận khuếch tán ra ngoài,
"Một người thức tỉnh cấp 3 và một người thức tỉnh cấp 1".
Vương Nhiên bí mật quan sát qua khe hở ở giữa khối đất trước phân xưởng, mà cô gái năng lực hệ Mộc có thực lực thức tỉnh cấp 3.
Hắn liếm môi
Hơi có chút bất ngờ.
"Thực lực cấp 3, nếu như mình hấp thu được sinh lực của nàng ta, vết thương trên cơ thể của mình sẽ khôi phục lại hoàn toàn, rất tốt ..."
Hắn nắm chặt cánh tay của mình, thực lực của hắn đã giảm mạnh do đang bị thương rất nặng.
Để sử dụng bí thuật 'hấp thu sinh mệnh', cần phải hạn chế hành động của đối phương.
Với thực lực của hắn hiện tại, muốn giết đối thủ cũng không khó, kiềm chế thì không đủ vững vàng ...
"Đầu tiên sử dụng kĩ thuật " giam cầm" để khống chế đối thủ lại, sau đó bắt đầu sử dụng 'hấp thu sinh mệnh'. Không còn nhiều sức mạnh còn lại được phong ấn ở bên trong cơ thể, nhưng có thể thực hiện hai kỹ thuật bí mật đó... Chết tiệt, vừa rồi chạy nhanh quá, quên mẹ nó cái túi chứa mấy cái đầu ở chỗ đó rồi, nếu không đem linh hồn trở về thì người bí ẩn sẽ không giúp mình khôi phục sức lực, chỉ có thể dựa vào cỗ lực lượng kia tự động hấp thu nguyên lực, chậm rãi bổ sung lại. "
Suy nghĩ của hắn thay đổi thật nhanh và nhanh chóng loại bỏ những trường hợp ngoài ý muốn phát sinh.
Sau khi vết thương phục hồi lại, về sau âm thầm làm việc chậm lại, tìm cách nâng cao thực lực lên rồi tìm người của cục cảnh sát báo thù.
Vương Nhiên lao nhanh ra từ khối đất phía sau xe.
Đôi môi khẽ mở và khép lại, hai từ nhanh chóng thốt ra "Giam cầm."
Dựa theo lời nói của hắn, sức mạnh bí ẩn hướng về phía hai cô gái trẻ cách đó không xa, bao phủ lấy.
……
Trần Hiểu Gia đang khoe khả năng mới của mình với bạn thân.
Sau khi hấp thụ một lượng lớn linh hồn lực được tích trữ trong một số hộp đựng linh hồn, thực lực của Trần Hiểu Gia đã có một sự thay đổi về chất, từ 1 người thức tỉnh cấp 1 chưa biết gì nhiều đã chuyển sang thức tỉnh cấp 3, giả vờ trở thành một đại ca mới dễ thương.
Việc cải thiện lực lượng của nàng khiến cho việc sử dụng năng lực của cô trở nên thuận tiện hơn.
Dưới sự hướng dẫn của anh họ, Trần Hiểu Gia cũng có ý thức rèn luyện năng lực của mình.
Trong lòng bàn tay, những mầm non xanh mơn mởn không ngừng biến đổi hình dạng, đan xen vào nhau, biến thành một con hạc giấy xanh mướt
"Nhìn."
Hùng Thiến Thiến, bạn thân của cô, quay đầu đi chỗ khác, khuôn mặt nhỏ tức giận phồng lên như cái bánh bao.
… Đã nói trước đem anh họ giới thiệu cho nàng, giờ cũng chả thấy người ở đâu. Vì chuyện này mà nàng vô cùng giận.
Cho dù cô đã là học viên của võ quán cực hạn và đã gặp rất nhiều cao thủ trong võ quán, mà anh họ là quán chủ, cô cũng chỉ có thể gặp 1 lần ở lúc khai mạc.
Hai người nói chuyện qua lại, không ai nhận thấy nguy hiểm đang đến gần.
Chùm ánh sáng đen tím bao phủ xuống.
Hai người gần như vậy, đều bị tia ánh sáng giam cầm lại.
Trong nháy mắt, thời gian như dừng lại.
Vẻ mặt của Hùng Thiến Thiến rõ ràng lộ ra bối rối và sợ hãi.
Trần Hiểu Gia thực lực mạnh hơn.
Cô cố gắng vùng vẫy, nhưng không thể cử động được ngón tay.
Cô nhận thấy một người đàn ông kỳ lạ với quần áo xộc xệch lao ra từ khối đất ở phía sau xe, mục tiêu rõ ràng là các nàng, cô cũng có chút hoang mang rối loạn.
……
Haha, thành công
Vương Nhiên liếc qua hai cô gái và liếm môi.
Hắn bay tới gần, đã huy động sức mạnh bên trong cơ thể, chuẩn bị sử dụng bí thuật " hấp thu sự sống".
Lúc này
Bành.......
Giống như kính thủy tinh bị vỡ.
Trong mắt hắn, cô gái có năng lực hệ mộc, sợi dây chuyền cô đeo trên cổ chợt lóe lên một vòng hào quang vàng chói mắt.
Nguồn lực lượng dự trữ trong lúc vô tình bị chạm vào và nó phát nổ.
Dù có giãy giụa thế nào, tia sáng màu tím đen cũng không thể lay chuyển được nửa phần, tan vỡ rồi biến mất trong tích tắc.
Vương Nhiên giật mình.
Vô cùng choáng váng.
Vô số dấu chấm hỏi hiện ra trong đầu hắn..
Kịch bản này ... phản khoa học quá rồi!
Ngay cả thức tỉnh cấp 5, thậm chí là người mạnh hơn cũng không thể nào phá vỡ sức mạnh của giam cầm, làm thế nào mà bị cô gái này phá vỡ dễ dàng như vậy.
Mà vừa rồi vòng hào quang màu vàng lóe lên rồi biến mất là cái gì.
Trần Hiểu Gia cũng rất ngạc nhiên.
Cô gần như bị làm cho sợ hãi
Cô không thể động đậy cơ thể của mình và thậm chí không thể lấy cuộn giấy ra. Trong một lúc, cô nghĩ mình đã gặp vấn đề lớn, nhưng sau đó cô chợt nhận ra rằng có vẻ như cô ấy có một số thiết bị trên người .. . loại tiếp xúc nào đó?
Trong khoảnh khắc như vậy, nàng nhìn thấy người kỳ quái cách đó không xa, sắc mặt nhất thời thay đổi, dừng lại một chút, lại vội vàng xông về phía các nàng lần nữa.
Sắc mặt của hắng ngày càng hung dữ, giống như một con thú dữ đang chọn con mồi và muốn ăn tươi nuốt sống!
Phía sau, những sợi tơ đen, lạnh lẽo và đáng sợ, hướng về phía các nàng đánh tới.
Tốc độ quá nhanh.
Nàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng nắm bắt, lại thiếu hụt kinh nghiệm chiến đấu, theo bản năng tay chân nàng lại luống cuống.
Cho đến khi ...
Bang bang bang.
Những sợi tơ đen đó bị chặn lại bởi một chiếc mặt nạ trong suốt màu trắng lộ ra từ dây đeo tay của cô, Trần Hiểu Gia vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng.
Vương Nhiên sắc mặt trắng xanh, "Ảo giác, nhất định mình đã gặp ảo giác."
Trong cơ thể hắn khí huyết đang quay cuồng.
Có vô số câu chửi thề bị mắc kẹt trong cổ họng, hắn muốn chi lên trời và hét lên.
……
……
Sau khi Vương Nhiên trốn thoát, một số thành viên của Cục Công an, bao gồm cả Đại úy Lôi, vội vàng truy đuổi tên sát nhân.
"Máu tươi đã biến mất ở đây."
Vương Nhiên bị thương rất nặng, ngoài việc mất rất nhiều máu lúc mới bị thương, bọn họ đã đuổi theo suốt nãy giờ thì thấy máu chảy ngày càng ít, đến đây thì biến mất tăm mất tích.
“Như thế nào, có đánh hơi được mùi máu không?” Đội trưởng Lôi hỏi.
Hoàng Vũ quỳ xuống một bên, lấy khăn tay trắng chấm vài giọt máu. "Máu của hắn rất lạ, không mạnh như người bình thường ..."
“Nhưng.” Anh ta cười, “Nếu ngay tên sát nhân bị thương mà tôi vẫn không đánh hơi được, thì tốt hơn hết đi tìm một miếng đậu phụ và đập đầu tự sát cho rồi.”
……
"Đây, gần ở nơi đây thôi." Hoàng Vũ nói, "Tên đó ngừng lại ở đây."
Đội trưởng Lôi quay đầu nhìn xung quanh, "Một đội ba người, tản ra xung quanh tìm kiếm! Khi tìm thấy thì phát tín hiệu, đừng có giao chiến với tên sát nhân, chúng ta phải bắt được hắn càng sớm càng tốt. Tên kia quá nguy hiểm, một khi đối phương liều lĩnh sẽ giết những người sống sót, chắc chắn sẽ tạo thương vong lớn cho người sống sót. "
Một tên đại đội trưởng của Cục Công an, đội trưởng An cũng gật đầu như vậy: " Không ai nghĩ rằng chỉ là thức tỉnh cấp 4 lại cường đại như thế, vậy mà có thể thoát khỏi vòng vây của chúng ta, kể cả Lão Từ..."
"Đội trưởng Từ đã được đưa đến bệnh viện, không biết anh ấy có cầm cự được không."
“Lão Từ chắc chắn sẽ bình phục lại.” Đội trưởng An bĩu môi, “Không hiểu, người đó có phải là người đa năng không? Thuộc loại biến hóa, một loại năng lực cầm tù, 1 loại năng lực có thể che đậy cảm giác người thức bằng màn sương đen ... "
Đội trưởng Lôi nhảy lên nóc xe công binh nhìn xung quanh, nghe thấy lời của Đại úy An thì ngẩng đầu nhìn trời.
Mây cuốn mây bay, không thể nào đoán trước.
"... Có lẽ, đây không phải là loại năng lực đâu?"
……
"Đã tìm thấy!"
Một số thành viên đội an ninh đã phát hiện ra mục tiêu từ xa, xen lẫn với những tiếng la hét tạp âm phát ra từ hệ thống liên lạc nội bộ.
Đội trưởng La và những người khác vội vã chạy đến hiện trường.
Từ xa, anh nhìn thấy tên sát nhân bị gãy tay, sau lưng có vô số sợi tơ bay ra, nhắm ngay hai cô gái nhỏ với vẻ mặt hoảng hốt, bất lực.
"Nhanh, chạy đến cứu người!"
Anh hét lên, cả người lao nhanh ra ngoài.
Nhưng vẻ mặt của anh rất lo lắng, ngay cả lão Từ cũng bất lực trước những sợi tơ đen giờ còn chưa biết sống chết ra sao, hai cô gái nhỏ này làm sao có thể ngăn cản được.
Anh chỉ mong 2 cô gái chống đỡ được vài giây và cho họ cơ hội giải cứu.
Nhưng.
Ý tưởng này chỉ tồn tại chưa đầy nửa giây trước khi nó sụp đổ.
Một kết giới trong suốt không thể nhìn thấy bằng mắt thường đứng trước mặt hai cô gái nhỏ, sợi tơ sắc bén, kỳ dị đập vào kết giới trong suốt, nhưng tất cả đều bị bật trở lại.
"Đó hẳn là một loại bảo bối hoặc khả năng đặc biệt nào đó. Nó có thể không tồn tại lâu, nhưng khoảng thời gian này đủ để mình hạ gục mục tiêu."
……
……
Trong kết giới trong suốt.
Trần Hiểu Gia không ngừng tự nhủ: " Đừng hoảng sợ, vấn đề không có lớn, chỉ là vấn đề nhỏ ...
Trái tim đang đập nhanh của nàng cuối cùng cũng từ từ bình tĩnh lại.
'Nhưng mình không thể nào tiếp tục phòng thủ bị động như vậy được, đúng, mình phải đánh trả lại!
Cô lấy ra một cuộn giấy dày khoảng hai ngón tay, dài mười cm từ trong túi xách mà cô mang theo, đang định mở ra, nhưng đột nhiên dừng lại.
'Anh họ nói mình cần phải luyện tập nhiều hơn, thực chiến cũng rất là quan trọng. Hiện tại lực lượng của mình là thức tỉnh cấp 3. Sau khi đeo chiếc nhẫn này vào, khả năng sử dụng nguyên tố hệ mộc có thể tăng lên, cũng không có yếu hơn những thứ kì quái này. ... '
Cô cũng cầm cuộn giấy bằng tay trái, để đề phòng xảy ra bất trắc
Sau đó, nàng duỗi tay phải ra, xòe năm ngón tay nhắm vào Vương Nhiên bên ngoài kết giới.
Trên ngón trỏ, một chiếc nhẫn khảm ngọc lục bảo trở nên sáng hơn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất