Chương 244: Đợi tí
Theo như truyền thuyết, kể từ khi mở cửa võ quán cực hạn cho đến nay, chủ nhân của võ quán cực hạn là anh, như con thần long từ đầu đến cuối chưa thấy anh xuất hiện ở võ quán cực hạn. Hiện tại, anh đang đứng ở khu trung tâm thương mại lớn nhất ở Lạc Hà.
Anh chỉ thở dài buồn rầu.
Nâng tay để lên trán, nhìn thấy 2 chị em Tinh Linh, Tinh Nguyệt đang ở bên cạnh anh cùng với Tiểu Lật sắp chảy nước miếng tới nơi rồi.
Có trời mới biết anh đã giao kèo với ma quỷ như thế nào khi chị em Tinh Linh và Tinh Nguyệt đề cập đến việc tản bộ đi mua sắm.
Đúng là 1 khoảng thời gian tuyệt vời, ngay cả khi không tập luyện hay ngủ nướng, có thể chơi trò chơi mình thích, đọc tiểu thuyết và xem những bộ phim mà anh chưa xem trước tận thế ...
Làm thế nào có thể lãng phí thời gian quý báu trong việc đi dạo mua sắm!
Huống hồ còn đi cùng với lũ con gái.
Đường Vũ nhớ lại sơ sơ 1 chút.
Có lẽ là ... cảnh vật ở 2 bên, mái tóc màu tím của cô gái trẻ khẽ đung đưa trong làn gió, hai người khuôn mặt gần như giống y chang, nhìn lúc đó xung quanh 2 bên giống như một bức tranh tuyệt đẹp.
Ngay cả những người sống sót vừa đi qua cũng ngoảnh đầu nhìn lại, may mắn là chỗ này khá tróng trải nên không có chướng ngại vật nào, như cột điện thoại nên đã tránh được nhiều vụ tai nạn xảy ra.
Nhưng Đường Vũ sẽ không bao giờ thừa nhận, ý chí đã quyết định anh thất bại trong việc đề nghị của 2 chị em đưa ra ...
Lý do anh đồng ý, do mẹ lúc đó ở bên cạnh, đang quan sát con dâu, xém chút nữa tính hỏi anh lựa chọn người nào.
Thậm chí chỉ cần anh từ chối 1 tiếng, anh sẽ bị chửi cho té khói.
Cho nên anh mới đáp ứng yêu cầu đi tản bộ như thế đấy!
Trung tâm thương mại nằm trên con phố thương mại ở trung tâm thành phố, thuộc tòa nhà nguyên thủy trước tận thế, sau tận thế, Lạc Hà đã dành thời gian xây dựng và mở rộng qui mô nhất định.
Có rất nhiều loại hàng hóa đầy đủ trong toàn bộ nơi ẩn nấp Lạc Hà và chắc chắn đây là khu vực trú ẩn nhiều người sống sót nhất.
An ninh công cộng cũng không tệ.
Anh liếc mắt nhìn qua, thấy nhiều người thức tỉnh mặc đồng phục tiêu chuẩn, trong tay cầm vũ khí, đi qua đi lại tuần tra.
Hầu hết những người sống sót xung quanh cũng ăn mặc đẹp đẽ, không giống như khu vực cứu tế bên kia, đôi khi chỉ vì 1 chút thức ăn họ phải tranh giành lẫn nhau, thậm chí còn gây ra tai nạn chết người.
Những người sống sót có thể diện, sẽ không vi phạm luật của nơi trú ẩn chỉ vì một chút xung đột lợi ích, làm như thế họ sẽ mất đi rất nhiều.
Cũng giống như những người sống sót ở xung quanh, bọn họ chỉ dám quay đầu nhìn về phái Tinh Linh Tinh Nguyệt, cũng không có 1 ai can đảm tiến lên.
Mà, Đường Vũ cảm thấy khả năng lớn hơn chính là khí tức cấp 5 của 2 chị em tản ra ngoài.
So với 2 chị em , có người càng phấn khởi đó chính là chú chuột tre Tiểu Lật.
Lúc này, cô đã nhảy đến các quầy bán đồ ăn xung quanh, chẳng bao lâu, Tiểu Lật trên tay trái cầm xiên nướng và tay phải thì cầm ly trà sữa, trong miệng vẫn còn nhai nhóp nhép thức ăn, hai má phồng lên.
Người nhìn vào còn tưởng đứa trẻ chắc bị đói lâu rồi.
Đi bộ vào siêu thị.
Đường Vũ suy nghĩ, dù gì cũng đến đây rồi, liền mua quà về cho những người khác luôn.
Trước khi đi, anh em nhà Tạp Môn xin 1 rương volka.
Những người khác, hoặc là chưa gặp mặt, hoặc đang ở xa trong Thâm Lam, chuyện mua những món quà nhỏ nhặt này, cũng không cần phải thông qua khế ước hỏi.....
Anh vẫn có chút hiểu biết nhất định về những người theo đuổi.
Ví dụ.
Mua cho Tạ Y những bộ âu phục, mua cho Y Liên 1 vài bộ quần áo và váy đẹp.....Lạc Hà là một nơi ẩn nấp siêu cấp với dân số hơn hai triệu người. Thực sự không có gì để nói về các trung tâm mua sắm, hàng hóa đầy đủ, thái độ phục vụ là hạng nhất, thậm chí quần áo cho Winnie có thể được tìm thấy tại đây.
Chẳng hạn anh sẽ mua một chiếc đồng hồ chắc chắn cho La Triết ... Trước đây, nghe qua La Triết nói một vài chiếc đồng hồ mà anh ấy đáng đeo đã bị hỏng, dẫn đến việc nắm chặt thời gian của các thành viên trong đội tuần tra không được tốt.
Đường Vũ thay các thành viên trong đội tuần tra mặc niệm 1 chút.
Vì có quá nhiều đồ để mua nên ngoài quà tặng, họ còn mua rất nhiều đồ dùng cần thiết hàng ngày, mỗi người đều đẩy một xe hàng, khi thấy đồ cần dùng thì họ lấy bỏ vào trong xe hàng.
Về phần giá cả hoàn toàn không cần nhìn gì cả.
Lúc này, mắt Tiểu Lật sáng lên và nhanh chóng đẩy xe hàng sang chỗ khác.
Đường Vũ chú ý tới động tĩnh, quay đầu lại thì thấy Tiểu Lật đã đem xe hàng đẩy đi.
Nhanh chóng đi qua giữa các kệ hàng hóa.
Đó là khu vực đặt đồ ăn nhẹ, xe hàng chạy lướt qua các quầy trưng bày hàng hóa, Tiểu Lật sử dụng sức mạnh tinh thần của mình, di chuyển những đồ ăn vặt ở trên quầy.
Những hộp bánh quy, bịch khoai tây chiên bay ra khỏi quầy hàng và rơi chính xác xuống xe hàng.
Trong chớp mắt, giỏ hàng đầy ắp đồ ăn vặt, thậm chí còn cao hơn cả khung giỏ, thân hình của Tiểu Lật thấp bé, hai tay chống dưới khung khi đẩy xe, cả người bị đống đồ ăn vặt che đi mất.
Thoạt nhìn, nó giống như một chiếc xe đẩy hàng với rất nhiều đồ ăn nhẹ, nó tự di chuyển, điều kỳ lạ hơn là nơi xe hàng đi qua, 1 số hàng hóa ở 2 bên kệ lướt xuống ở xe hàng.
Đây dường như là ... chiếc xe ma quỷ trong huyền thoại!
Chiếc xe ma quái này thích ăn đồ ăn vặt.
Nhìn xung quanh, có vẻ như ai đó đã sợ hãi khi nhìn thấy và chuẩn bị gọi thành viên đội tuần tra tới.
Đường Vũ vỗ trán, buộc phải đem Tiểu Lật ở sau xe hàng xách lên.
. . . . . .
. . . . . .
Trung tâm thương mại.
Trên quảng trường nơi mọi người đi qua đi lại, vài người mặc sắc phục của sở cảnh sát nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ trên tay, thỉnh thoảng lại nhìn vào lối ra vào của trung tâm mua sắm, dường như họ đang chờ đợi gì đó.
"Anh Phi, tại sao chúng ta không đi vào siêu thị? Chỉ cần anh kiểm tra máy giám sát, có thể dễ dàng tìm thấy những người trong võ quán cực hạn."
Lí Vân Phi, một thành viên của đội an ninh đã đề xuất tìm kiếm giúp đỡ từ bên ngoài, hiện đã được thăng chức lên vị trí đội trưởng phổ thông.
Với một vài thành viên trong đội an ninh, họ có nhiệm vụ tìm kiếm ... thuê những người thức tỉnh ở võ quán cực hạn trợ giúp phá án.
Anh lắc đầu, "Võ quán cực hạn không phải lính đánh thuê, công việc của bọn họ không phải là đi làm thuê. Lần này, chúng ta chủ động tới cửa, nếu lấy tư cách của sở cảnh sát, lại bày ra giá cả hấp dẫn khi trợ giúp chúng ta, những người võ quán cực hạn sẽ không có lí do gì từ chối, nhưng ... "
"Với tư cách là chủ của võ quán cực hạn, có rất nhiều người đi theo hộ tống. Tại sao anh ta lại đích thân đến khu trung tâm mua sắm? Còn không phải là để thư giãn sao. Nếu chúng ta tiến tới làm phiền, không tránh được chúng ta sẽ để lại ấn tượng xấu trong mắt đối phương, ngay cả khi võ quán cực hạn chấp nhận trợ giúp, giá cả ... không biết sẽ tăng lên bao nhiêu đây. "
"Thì ra là vậy, anh Phi,, khả năng phân tích của anh rất mạnh. Chẳng trách anh có thể đưa ra những gợi ý then chốt khi tất cả các đội trưởng đều bó tay, nhưng tôi không biết chúng ta còn phải đợi ở đây bao lâu ..."
Lý Vân Phi nhìn lướt qua một số lối vào và lối ra của siêu thị, trầm ngâm trả lời: "Sẽ không lâu nữa đâu, nếu đi siêu thị với tốc độ của người thức tỉnh."
30 phút sau.
Lý Vân Phi trở nên lo lắng, "Sắp ra rồi, bọn họ cũng sẽ sớm đi ra, để cho những người khác cũng tập trung chú ý đừng có bỏ qua."
2 tiếng sau.
Lý Vân Phi vò đầu bứt tóc, "Chờ đã, chúng ta đã đợi lâu như vậy, lúc này mà đi lên liền không phải bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển hết sao."