Chương 245: 500 mét
Không biết trải qua mấy tiếng đồng hồ về sau, Đường Vũ đã bước ra khỏi cửa trung tâm mua sắm.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sao mà phiền muộn quá đi.
Anh vốn nghĩ rằng, giống như 2 chị em Tinh Linh, Tinh Nguyệt , sinh ra đã khác với những cô gái bình thường, hẳn họ sẽ không dành thời gian nhiều cho việc mua quần áo đâu.
Hóa ra chính sự độc thân đã hạn chế trí tưởng tượng của anh.
Ngay khi anh vừa bước ra khỏi trung tâm mua sắm, một vài người đàn ông thức tỉnh mặc đồng phục của đội an ninh đi về phía anh.
Đường Vũ liếc nhìn Tiểu Lật đang ngậm kẹo mút trong miệng.
Cảm giác đầu tiên là do sự kiện chiếc xe ma do Tiểu Lật bày ra bị cơ quan cảnh sát tìm tới để giải quyết.
Đến khi Lí Vân Phi lên tiếng, Đường Vũ mới biết được nguyên nhân sự việc.
"Nói cách khác, có 1 tên tội phạm đang ở ngoài nhởn nhơ mà các anh tìm hoài không thấy, cho nên mới tìm đến bói toán, tìm xem tên tội phạm đang trốn ở đâu?"
Lý Vân Phi tạm ngừng 1 chút, mới nghiêm túc nói: "Tên tội phạm tương đối quan trọng, chúng tôi rất muốn tìm đến vị trí của đối phương, cho nên chúng tôi mới tìm đến võ quán cực hạn giúp đỡ giùm. Đương nhiên." chúng tôi sẽ trả thù lao tương ứng với giá trị trên thị trường "
Hắn nói xong, ánh mắt nhìn qua hai chị em Tinh Linh, Tinh Nguyệt, cuối cùng rơi vào trên người Đường Vũ, mang theo hồi hộp chờ đợi quyết định của chủ nhân võ quán cực
hạn
Đường Vũ chống cầm, có chút suy tư.
Bí mật, thông qua khế ước liên hệ, hỏi ý kiến Tinh Linh và Tinh Nguyệt.
Không khó để hai chị em giúp cơ quan cảnh sát tìm được vị trí của tên tội phạm, các nàng cũng không có ý kiến đặc biệt gì.
Đường Vũ không có trả lời ngay.
Trong lòng vẫn đang tính toán.
" Các ngươi cục cảnh sát làm ăn kiểu gì thế, nếu muốn phá án nhanh, sao không sớm xuất hiện tìm ta đi, mọi chuyện sao cứ kéo dài như thế."
" Nếu sớm tìm tới chúng ta, tôi cũng không cần phải ở trung tâm mua sắm lâu như vậy!"
Nghĩ đến tinh thần tổn thương cùng thân thể bị đau lưng, Đường Vũ cảm thấy việc trợ giúp kia cũng không sao, nhưng cái giá bên sở công an đưa ra phải cho đau đớn 1 chút để tâm tình anh mới vui vẻ 1 chút.
Đường Vũ suy nghĩ một chút liền báo ra mấy cái tên vật liệu, "mỏ lửa đồng, mỏ đá đen, sắt lạnh ... Cỏ lá bạc, hoa sao tím, v.v., các ngươi có thể cung cấp những thứ này bao nhiêu?"
Những dược liệu và khoáng chất này mặc dù không phải loại khan hiếm nhất nhưng thuộc loại có tiền cũng mua không được, ít nhất Đường Vũ đã khiến người chạy rất nhiều nơi, khoáng chất và dược liệu có thể bán được cũng rất ít.
Lí Vân Phi thảo luận với những người khác một lúc, “Chúng tôi có thể lấy con số này cho tất cả các khoáng sản.” Hắn nói xong và duỗi ra hai ngón tay.
Đường Vũ không có trả lời, nhìn qua Tinh Linh nháy mắt.
Tinh Linh hiểu ra, cô duỗi một tay ra sau lưng, một sợi dây chuyền quấn quanh ngón tay cô ở một nơi mà thành viên trị an không nhìn thấy được. Sợi dây chuyền đang lắc lư, và vật thể có hoa văn hình tròn được buộc trên đó cũng đang lắc lư nhẹ.
Ngay sau đó, Tinh Linh nhìn về phía Lí Vân Phi nói, "500 đơn vị."
Sau đó Đường Vũ bổ sung nói: "Không trả giá."
Lý Vân Phi mặt mũi đầy táo bón, vẻ mặt xoắn xuýt, thử mấy lần cuối cùng đành phải bất lực gật đầu.
. . . . . .
. . . . . .
Cục cảnh sát, phòng thẩm vấn.
Mặc dù mọi người cục trị an không biết khả năng bói toán của Tinh Linh, Tinh Nguyệt, nhưng để giữ lại đủ manh mối, sau khi mấy người như Vương Nhiên tự cho nổ tung, phòng thẩm vấn vẫn chưa được dọn dẹp, vẫn giữ nguyên trạng ban đầu.
Vừa bước vào, anh đã thấy những miếng thịt và máu khô vương vãi khắp sàn, chẳng khác gì địa ngục trần gian.
Mấy ngày nay người của cục cảnh sát đã nhìn quen mắt, cũng không để ý lắm.
Ngược lại có người nhìn Đường Vũ có chút lo lắng, chủ yếu trong 4 người, Tiểu Lật trong mắt mọi người như 1 đứa trẻ.
Liền thấy chuột tre Tiểu Lật mặt không cảm xúc, bọn họ muốn cười.
. . . . . .
Đứng bên ngoài dây rào chắn đội trưởng Lôi nóng lòng hỏi: "Có thể bói toán được không?"
“Chỉ bằng cách bói toán mới có thể biết được kết quả.” Tin Linh trả lời.
Cô nhìn mặt đất lộn xộn xung quanh, cuối cùng không lựa chọn chạm vào miếng thịt mà lấy ra một quả cầu pha lê to bằng nắm tay.
Hai tay, dựa vào trái phải 2 bên.
Trên quả cầu pha lê, màn sương dày đặc và khuấy động.
Ngay sau đó, cảnh toàn bộ phòng thẩm vấn hiện ra.
"Tôi sẽ sử dụng phòng thẩm vấn này làm đầu nguồn tiến hành ngược dòng để tìm hiểu. Nếu sức mạnh thực sự được trao, sau khi nổ tung,
Ở đây, sẽ có một chút sức mạnh được lưu lại cùng 1 nguồn gốc "
Để không làm ảnh hưởng đến việc làm phép của Tinh Linh, các thành viên phòng an ninh bước ra khỏi phòng, nín thở và hồi hộp chờ đợi kết quả của kết quả bói toán.
Vẻ mặt của Tinh Linh tập trung và nghiêm túc, tâm trí bình tĩnh lại, sức mạnh tinh thần và quả cầu pha lê kết nối với nhau.
Sức mạnh của cô được ban phước trên quả cầu pha lê, sau đó xuyên qua quả cầu pha lê, đem cả căn phòng bao phủ lại.
Thịt nát.
Máu.
Tế bào.
Lực lượng.
Nguyên Lực từng chút một lưu chuyển đi qua.
Màn trình diễn màu tím của Tinh Linh dường như bị một cơn gió vô hình thổi bay.
Hiện lên 1 tầng ánh bạc sáng màu.
Sang trọng và bí ẩn..
Tinh Linh tăng cường Nguyên Lực vào, tinh thần vẫn như cũ tập trung vào, không có một chút thay đổi nào.
Dần dần, hình ảnh trên quả cầu pha lê bắt đầu thay đổi.
Giống như một chiếc TV không bắt được tín hiệu, nó nhấp nháy và nhấp nháy, lộn xộn và mất trật tự.
Bất giác, những giọt mồ hôi xuất hiện trên trán Tinh Linh chảy xuống cằm dọc theo khuôn mặt, cuối cùng rơi xuống đất.
Sau 1 lúc.
Tinh Linh đưa tay áp sát vào hai bên của quả cầu pha lê, lau đi mồ hôi trên trán.
“Kết quả thế nào?” Đội trưởng Lôi và những người khác nóng lòng chạy vào.
Tinh Linh lắc đầu, "Chỉ có thể tìm ra 1 chút đại khái phạm vi."
" Lớn bao nhiêu? "
“Nó khá lớn.” Tinh Linh duỗi tay ra hiệu, vẽ một vòng tròn giữa không trung.
Khi nhìn thấy điều này, những người trong phòng cục cảnh sát đều chán nản, thể hiện sự thất vọng không thể che giấu.
"Không thể tin được, ngay cả bói toán cũng không có tác dụng, cũng không thể trách ... Rốt cuộc rất nhiều người năng lực cường đại, đều sửu dụng năng lực thăm dò cũng không có kết quả."
"Chúng ta phải làm gì bây giờ, danh sách đăng kí người thức tỉnh có năng lực trong nơi ẩn núp, còn có người nào sở hữu năng lực đặc thù tìm người hay không?"
"..."
Mọi người trong sở cảnh sát đứng bên kia thảo luận, mặc dù giọng nói không lớn nhưng cũng không kiêng dè.
Với lực lượng hiện giờ của Đường Vũ, có thể nghe rõ những cuộc trò chuyện này.
'Có vẻ như tình hình của vụ án này coi bộ rất nghiêm trọng. '
Đường Vũ nhớ lại cái xác không đầu mà anh đã nhìn thấy vài ngày trước, sau đó anh nghĩ đến việc những ngày này rõ ràng có thêm rất nhiều thành viên của đội an ninh trên phố, có lẽ tất cả đều liên quan đến vụ án này.
Cơ quan cảnh sát không nói nhiều về tình tiết cụ thể của vụ án, anh chỉ nghe qua một vài từ cũng hiểu được.
Có vẻ như tên tội phạm kia sở hữu khả năng truyền sức mạnh cho người bình thường và đang âm mưu một điều gì đó gây nguy hiểm cho nơi trú ẩn.
Ngay cả Tinh Linh cũng không kiếm được vị trí chính xác, Đường Vũ có thể tưởng tượng được thực lực của đối phương.
Không phải ai cũng có thể quấy rối khả năng bói toán.
Anh thậm chí có chút nghi ngờ, từ khi nào lại có 1 người thức tỉnh mạnh mẽ như vậy trong nơi ẩn nấp Lạc Hà?
"Tinh Linh, lúc nãy kết quả bói toán cho cô biết phạm vi bao nhiêu?"
Thấy cô ra hiệu với mình, Đường Vũ nhanh chóng thay đổi lời nói, "Bao nhiêu km, bán kính."
"Hừm ..." Tinh Linh cau mày, lắc lắc ngón tay, dường như đang tính toán khoảng cách, một lúc lâu sau mới nói, "Năm--"
"500 mét, phạm vi nên khoảng 500 mét."
Cách đó không xa truyền đến tiếng thảo luận.
Đội trưởng Lôi vừa dời tai, đột nhiên quay người lại, "500 mét? Thật sự chỉ có 500 mét?!"