Chương 254: Thanh toán thù lao không được thiếu
Đường Vũ suy tư khoảng hai giây, " Theo quan điểm hiện tại, hẳn là một cái không gian thông đạo nào đó sắp được mở ra."
Cục trưởng Kim và những người khác vẫn trông mong chờ đợi.
Tình hình trước mắt, không khó để cho họ liên tưởng đến không gian, triệu hồi, vân vân, nhưng điều họ muốn biết làm sao để ngăn chặn những chuyện này lại.
Chắc chắn, cố vấn Đường Vũ sẽ không có làm cho bọn họ thất vọng, vì vậy anh chỉ vào không gian đang biến đổi như 1 tấm gương cười "haha" nói: "Chúng ta không thể ảnh hưởng đến không gian, ít nhất bây giờ chúng ta không thể làm được. Các ngươi thấy tế đàn khắc những hoa văn chữ rune phức tạp kia sao? Đó là ngọn nguồn năng lượng để hình thành nên thông đạo không gian,, chỉ cần phá hủy tế đàn ... "
“Bất quá.” Đường Vũ suy nghĩ một chút, sờ sờ cằm, “ Theo tôi quan sát nãy giờ, muốn phá hư trực tiếp tế đàn, rất khó.
Ngay sau khi trận rune được kích hoạt, không gian trống rỗng trong nháy mắt, nguồn năng lượng tăng vọt đã làm nổ tung căn biệt thự số 3 hình thành 1 cái hố lớn. Uy lực, kể cả Tạ Y, người mang danh hiệu trùm khủng bố, khi toàn lực ra tay, cũng không thể nào làm như vậy được.
Mà tế đàn chẳng có hư hại gì
Cục trưởng Kim và những người khác cũng nghĩ đến điều này, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Liền nghe cố vấn Đường nói tiếp: " Thay vì phá hủy tế đàn, tốt hơn thì ta nên viết lại trận rune ở trên đó. Trận rune mở ra thông đạo không gian vô cùng phức tạp. Chỉ cần thay đổi bất kỳ một chữ nào trong đó, để cho nó phạm sai lầm và toàn bộ trận rune đó sẽ hình thành. Thông đạo không gian sẽ bị sụp đổ "
"Nhưng, có một điều kiện tiên quyết, đó là chúng ta có thể chạm được vào tế đàn."
Ánh mắt Đường Vũ rơi vào 5 bóng người vô cảm ở bên cạnh tế đàn.
Mấy người kia, nam nữ già trẻ đều có, khí tức cũng không mạnh, trông giống như những người sống sót bình thường.
Tất cả mọi người có mặt đều nhìn về phương hướng của những bóng người kia, nhưng vẻ mặt ngưng trọng, trong mắt nhiều người vẫn hiện lên một chút sợ hãi.
...
Mấy bóng người sớm phát hiện bọn họ từ lâu, nhưng không để ý tới, họ chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh tế đàn. Nhưng, cục trưởng Kim và những người khác trong thâm tâm họ biết rằng nếu ai đó dám lại gần một bước, những bộ xương khoác da người này sẽ ra tay không chút nào do dự.
Hiện giờ, đối phương chỉ tập trung chú ý vào thông đạo không gian sắp hình thành nên không nóng lòng ra tay với bọn họ thôi.
Nghĩ đến điều này, cụ trưởng Kim và những người khác càng lo lắng hơn.
Muốn xông lên phía trước, nhưng trong lòng họ hiểu được, 1 bộ xương đã khủng bố như thế rồi mà đằng này lại có tới 5 tên lận, tế đàn không thể nào đến gần được.
Họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Không phải vì sợ hãi, thậm chí nhiều người đối mặt với bộ xương đen đã sinh ra tâm tình hoảng sợ, nhưng họ nghĩ nhiều hơn ... lao lên và bị bộ xương đen đánh chết, họ không thể phát huy tác dụng gì, chỉ có thể hợp tác với những người của võ quán cực hạn, tranh thủ cơ hội cho các cao thủ võ quán cục hạn mới có khả năng thành công được.
Cục trưởng Kim chìm trong suy nghĩ, nhìn nhóm người Đường Vũ tựa hồ không có gì gấp, khiến cho ông gấp đến nỗi phải dậm chân.
Ông xoay người vài vòng rồi mới nghiến răng nghiến lợi bước về phía trước, "Đường quán chủ, không biết..."
" Không vội. Vẫn còn vài phút nữa không gian thông đạo mới thực sự hình thành. Việc chúng ta phải làm bây giờ là chờ đợi và chờ đợi sự xuất hiện của quân tiếp viện."
Đường Vũ xua tay, giọng nói bình tĩnh khiến vẻ lo lắng trên mặt cục trưởng Kim thả lỏng ra 1 chút.
Ông kih ngạc hỏi: " Viện binh? Trong vài phút nữa, nơi trú ẩn bên kia sẽ không giúp đỡ nhiều cho chúng ta. Rất nhiều cao thủ vẫn đang ra ngoài làm nhiệm vụ, vật phẩm đứng đầu cũng là ... Nói tóm lại, thời gian cũng quá gấp. "
"Không." Đường Vũ lắc đầu, " Tôi đang nói đến quân tiếp viện của mình."
Khi bộ xương đen lộ ra chân thân và bộc phát ra sức mạnh thức tỉnh cấp 12, Đường Vũ hiểu được, mức độ nghiêm trọng của chuyện ngày hôm nay vượt xa tưởng tượng của cục trưởng Kim và những người khác.
Cũng vượt qua dự liệu của anh
Lúc đó, anh đã liên lạc thông qua khế ước, thông báo cho Y Liên và những người theo đuổi ở Thâm Lam.
Cục trưởng Kim bừng tỉnh, " Hóa ra là đợi những người ... đợi cô gái tên Y Liên kia đến, cộng với sức mạnh của Đường quán chủ, tôi tin tưởng, nhiệm vụ thành công dễ dàng hơn nhiều."
Ông thì thầm.
Thỉnh thoảng nhìn lại, thỉnh thoảng cảnh giác nhìn một vài bóng người bên cạnh tế đàn
Trên khuôn mặt ông vẫn có một vẻ lo lắng không thể xóa nhòa.
...
Đường Vũ biết rất rõ rằng trong số những tùy tùng đi theo mình, thực lực của Y Liên lúc này có thể sánh ngang với thức tỉnh cấp 13 đại viên mãn, nhưng thực lực bên họ vẫn còn yếu so với phe xương xẩu kia.
" Cũng may, nơi này cách lãnh địa không xa, nếu không, chuyện không thể nào làm chỉ có cách chạy trốn.
Một khi không gian thông đạo được mở ra, toàn bộ nơi trú ẩn Lạc Hà, rất có thê sẽ biến thành đại ngục trần gian, đến lúc đó , tiểu lãnh địa của anh, sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vứt bỏ ... Loại làm ăn lỗ vốn này, anh không muốn nhìn thấy xảy ra, về phần cục trưởng Kim hứa hẹn trả thù lao, chỉ thuận tiện thu 1 chút lợi tức thôi.
Anh không phải là người tham tiền đâu!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, xung quanh tế đàn ngày càng vặn vẹo, hồng quang đỏ rực chiếu vào.
Lúc này, Đường Vũ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, một ít điểm đen nhỏ bay tới với tốc độ cực nhanh.
"Đó là tên lửa!"
Cục trưởng Kim và những người khác lộ ra vẻ vui mừng, hung hăng vung nắm đấm ra, "Đám người bộ chỉ huy ở bên kia, động tác cũng nhanh đấy chứ!"
Đường Vũ cũng chăm chú nhìn.
Một số tên lửa kéo theo ngọn lửa ở phía đuôi lao thẳng xuống tế đàn.
Lúc này, mấy bóng người cũng không có động tĩnh gì, chỉ có bóng người với bộ dáng thanh niên, bắt đầu di chuyển.
Chỉ thấy hắn giơ tay lên, lòng bàn tay bắn ra 1 luồng ánh sáng màu đen.
Luồng ánh sáng cực nhanh, phân nhánh giữa không trung, tạo thành mấy vệt sáng màu tím đen, mỗi một vệt sáng đều đánh trúng một quả tên lửa bay tới.
Trong khoảnh khắc, một hình vuông màu tím đen đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ tên lửa ...
Giống như tên lửa đang bay bị giam cầm vậy, ngọn lửa và khói đen đang bùng cháy ở đuôi dừng lại vào lúc này, như thể chúng đã bị đóng băng bởi lớp băng vạn năm.
Bịch
Giống như tiếng băng rơi, khối màu tím đen bọc tên lửa rơi thẳng xuống đất.
Đồng thời, trong lòng của cục trưởng Kim và đám người bị dập tắt.
Đập tan hi vọng mà họ vừa mới nhen nhóm.
Đường Vũ mí mắt cũng nhảy lên vài cái, vẻ mặt trịnh trọng thốt lên vài chữ, " Đỉnh cấp Thức tỉnh. "
" Thật may là mình đã không vội vàng đi kiểm tra."
Lúc này, Đường Vũ mới quay đầu nhìn sang chỗ khác.
Một khí tức quen thuộc từ xa truyền đến, cuối cùng anh cũng mỉm cười, tiến lên vài bước, vỗ vai cục trưởng Kim, "Lực lượng chính tiếp theo sẽ là chúng ta."
Cục trưởng Kim ngạc nhiên.
Một đám cao thủ chính thức của Lạc Hà vốn sĩ khí đã sa sút, nhìn Đường quán chủ từng bước đi về phía trước, bóng lưng phảng phất như 1 vị tráng sĩ 1 đi không bao giờ trở lại.
Trong lồng ngực của họ, ngọn lửa lần nữa lại bùng cháy.
Nhấc chân lên, bọn họ đang định đi theo, bỗng nhiên nhìn thấy Đường quán chủ đi phía trước quay đầu lại nói: "Đúng rồi, nhớ thanh toán đầy đủ thù lao, không được thiếu nợ."
Các cao thủ Lạc Hà: "..."