Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 255: Phá hủy tế đàn

Chương 255: Phá hủy tế đàn


Đường Vũ bước chân không nhanh.
Cứ như vậy một bước, hai bước, một bước, hai bước, từ từ bước tới.
Khoảng cách với tế đàn ngày càng ngắn lại.
Anh ta đang thử nghiệm, thử nghiệm một cách điên cuồng trước bờ vực nguy hiểm.
Kiểm tra phạm vi "cừu hận " của những bóng người kia.
Khi khoảng cách còn ba bốn trăm mét, Đường Vũ nhìn thấy người thanh niên vừa ra tay, ngẩng đầu, trầm giọng nói gì đó.
Trong phút chốc, hai bóng người biến mất, ngay sau đó đã tới gần trước mặt anh khoảng mấy chục mét.
Với tầm nhìn của Đường Vũ, cho dù có mở đôi mắt đỏ sậm, anh cũng chỉ có thể miễn cưỡng bắt được 2 bong dáng trong nháy mắt.
Anh cả của Tạp Môn, hai con rối chiến binh có thể so sánh với thức tỉnh cấp 10, chạy tới hỗ trợ, chắn ở trước mặt.
Trên bầu trời, bông tuyết rơi xuống hóa thành những mũi dao sắc bén, bắn thẳng về phía 2 bóng người kia.
Trong nháy mắt, thân ảnh bộ xương đen khoác lên bộ da người bị vỡ ra.
Bùm!
Vũ khí va chạm vào xương ngón tay cứng cáp sắc bén, dư ba cuồn cuộn như cơn bão.
Mặt đất nứt ra, vô số khối đá vỡ ra biến thành cát bụi, mặt đất từng lớp từng lớp chìm xuống.
Đường Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt ngưng tụ.
Lĩnh vực cá nhân, mở ra!
Trước mặt anh, những ngọn tháp đen nhô lên khỏi mặt đất!
Nó có hình chữ V, bao phủ hai bộ xương đen trong phạm vi giao chiến.
Trong khi tháp đen đang được xây dựng, nó đã được nâng cấp thêm một lần nữa và trực tiếp nâng lên cấp 3.
Đại bác, tháp pháp sư và các công trình phòng thủ tạm thời khác được xây dựng ngay lập tức, nâng cấp ngay lập tức và trực tiếp được xây dựng lên cùng một lúc!
Vài người tùy tùng hiểu ý rút lui ra phía ngoài.
Mưa tên xé rách không khí, tạo ra âm thanh chói tai.
Pháo nổ ầm ầm như lửa từ trên trời rơi xuống.
Tháp Pháp sư ngưng tụ hai quả cầu ánh sáng khổng lồ, theo dấu các bộ xương và bay đi.
Đường Vũ một lần nữa vung tay đặt một cái bẫy gai dưới đất dưới chân hai bộ xương, vô số gai nhọn mọc ngược xuyên qua mặt đất vỡ nát, giống như một con rắn, cố gắng đâm hai bộ xương thành một chuỗi xương.
Ting!
Trong phút chốc, dường như bình cảnh trong cơ thể của Đường Vũ đã bị phá vỡ.
Lĩnh vực cá nhân lại mở rộng, âm thanh hệ thống dường như vang lên trong đầu anh.
Hắn không quan tâm, lúc này Đường Vũ có 1 loại hiểu ra.
Dựa vào lĩnh vực cá nhân của mình, anh đã bắt được chuyển động của hai bộ xương đen.
Điều khiển các công trình phòng thủ tạm thời này cũng thuận lơi hơn.
Cục trưởng Kim và những người khác đã sớm nhìn tới ngây ngốc.
Chỉ cần vẫy tay,
Lên xuống 1 chút.
Dời núi lấp biển, khí thế rộng rãi.
" Đây là người có năng lực kiến trúc sao!"
Đây chính là thực lực của Đường quán chủ sao? "Ai đó lẩm bẩm.
Cũng có những người say mê.
Có tâm tính toán và vô tâm, hai bộ xương này bị mũi tên bắn gãy mấy khúc xương, bị pháo đốt cháy ... Bên trên xuất hiện vết cháy đen, bị pháp thuật hình viên đạn có chức năng truy kích đánh trúng, đồng thời bị đâm thủng bởi gai nhọn sắc bén.
Nếu là người thì đã chết vì vết thương nặng như vậy, tuy bộ xương bộ dáng không được giống như lúc trước, trông như thế này cũng thê thảm vô cùng.
Lúc này, 3 bộ xương còn lại, chỉ còn lại một bộ phòng thủ bên tế đàn, hai bộ xương còn lại tiến lên phòng thủ.
Vừa mới giam cầm tên lửa, bộ xương mạnh nhất đã bị Y Liên chặn lại, bộ xương còn lại tiến tới trợ giúp 2 bộ xương thê thảm kia, đang cùng chiến đấu 1 nhóm đoàn tùy tùng của anh.
Mặc dù không có cách nào thu được kết quả ban đầu của các công trình phòng thủ như tháp mũi tên và đại bác, chúng cũng quấy rối 2 bộ xương đó khổ không thể nói được.
Dường như hai bên thế lực ngang nhau.
Nhưng, bộ xương cuối cùng đang phòng thủ tế đàn, đây vẫn là kẻ thù khó có thể địch lại của cục trưởng Kim và những người khác
Một tia sáng xẹt qua trong mắt Đường Vũ.
"Thơi cơ sắp tới rồi."
……
……
Trong khi tránh những mũi tên bay và quả cầu lửa, một vài bộ xương đang cố gắng né tránh những phi đạn pháp thuật cùng chiến đấu chống lại anh cả Tạp môn và những người tùy tùng khác, trong lòng đầy uất ức không chịu được.
"Khi các trưởng lão đến đây, nhân loại các ngươi, sẽ không còn đứa nào sống sót được nữa."
Một bộ xương bị cháy trong ngọn lửa.
Tất cả đều đang chờ đợi, chỉ cần không gian thông đạo được mở ra và các trưởng lão tới nơi này, những con người này chỉ là gà đất chó sành thôi.
Đột nhiên, một trong những bộ xương nhìn thoáng qua phía sau một tháp mũi tên nào đó, bỗng nhiên hai bóng người trắng xanh tay cầm trường thương lóe lên.
'Loài người vẫn còn có quân tiếp viện sao? '
Họ nghĩ vậy, nhưng đột nhiên nhận ra rằng khi hai bóng người bước ra, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
Khi hai bộ xương còn chưa kịp phản ứng, một cây thương dài, với khí thế hung hãn không gì sánh được, trực tiếp nghiền nát ngọn lửa linh hồn của họ.
……
Đường Vũ thở phào nhẹ nhõm rồi ổn định lại.
Hai con rối phòng thủ, là quân át chủ bài của anh.
Phạm vi hoạt động của con rối vệ binh lớn hơn phạm vi lãnh thổ. Mà tiểu lãnh địa cũng thuộc phạm vi của lãnh địa.
Đường Vũ đã tính toán kỹ lưỡng vị trí của căn biệt thự số 3, cư xá Lam Tinh, vừa vặn để 2 con rối tiếp cận được.
Hai con rối phòng thủ này có thể so sánh với người có thực lực nửa bước siêu phàm, chính diện một chọi một, hoàn toàn có thể hành hạ bất cứ bộ xương nào ở đây, nếu đánh lén, có thể trực tiếp làm thịt.
Không gian xung quanh bàn thờ ngày càng trở nên bất ổn.
Đường Vũ phớt lờ thủ lĩnh bộ xương đang chiến đấu với Y Liên, lao thẳng về phía tế đàn, bộ xương hét to lao tới số 1 và số 2, cùng với một nhóm người tùy tùng. Hai ba lần liền bị đánh thành xương vụn.
Đường Vũ đứng trên tế đàn, cẩn thận xem xét trận chữ rune trên đó.
Nó phức tạp đến mức anh nhớ lại nỗi sợ bị chi phối bởi những điểm số cao.
"Thay đổi chỗ nào, thay đổi chỗ nào?"
Đường Vũ lẩm bẩm, cầm trong tay một cây bút rune, cây bút rune rơi xuống một cây rune nào đó, sức phản kháng mạnh mẽ ập đến, trong tích tắc, toàn bộ cây bút rune quý giá anh đau lòng khi chế tạo ra giờ đây đã thành bột mịn.
Nếu không phải anh nhanh chóng buông tay ra, chắc chắn sẽ phải rung động vài lần.
Đường Vũ có chút phiền muộn, vốn dĩ chỉ muốn thay đổi một chút trận chữ rune này làm cho nó vô dụng, bây giờ xem ra anh đã đánh giá cao bản thân mình rồi ... Má nó, sao lại khó như vậy chứ?
" Xem ra chỉ có phá hủy 1 số tiết điểm trên trận rune này thôi. Tuy nhiên, mặc dù mình đã xác định được vị trí của các nút năng lượng nhưng mình không biết bất kỳ chữ rune nào trong số này. Sau khi phá hủy, khả năng cao sẽ xung đột năng lượng với nhau và 1 vụ nổ sẽ xảy ra.. "
" Với cấp độ của trận rune này mà phát nổ ..."
Đường Vũ suy nghĩ bay bổng, cầm trong tay bút rune lên, không biết hướng chỗ nào phá đây.
Ông! ! !
Toàn bộ tế đàn bỗng nhiên chấn đông, dưới tế đàn có một lỗ hổng lớn nứt ra, vô số đá vụn rơi vào trong đó.
Sâu không thấy đáy, như thể dẫn đến một thế giới khác.
Lúc này, tế đàn giống như lơ lửng trên không trung, cực kỳ nguy hiểm.
Các vết nứt tiếp tục mở rộng, bên trong có 1 luồng khí thế truyền ra ngoài khiến người ta không cách nào hô hấp được.
Một bàn tay to lớn bằng xương trắng bạc, gồ ghề vươn ra khỏi khe nứt, kèm theo giọng nói hùng hồn, "Con người ..."
Đường Vũ hoảng sợ, không còn chút do dự nào nữa, lấy ra một cây bút rune mới, hướng về tiết điểm năng lượng gần nhất.
Bang,
Tiết điểm năng lượng giống như cánh cửa võ đạo, đồng thời cũng là nơi trận rune dễ dàng bị nổ tung nhất.
Lúc này, điểm tiết điểm đã bị phá hủy, năng lượng rune hội tụ, xung đột sẽ tự nhiên nổ tung.
Ánh lửa bốc lên bầu trời.
Ánh sáng đỏ mạnh mẽ trên tế đàn bắt đầu tắt dần.
Ngay bên dưới, vết nứt sâu do mặt đất mở ra không còn hướng ra bên ngoài nữa, nhưng với tốc độ nhanh hơn, nó đã co lại như cũ.
Khi đó, bàn tay xương trắng bạc chưa kịp rút trở về đã bị không gian thông đạo đột ngột đóng lại, chém đứt cánh tay đó.
Đường Vũ, người được bảo vệ bởi số 1 và số 2 và thoát khỏi dư âm của vụ nổ, thở phào nhẹ nhõm.
Mơ hồ, dường như khi vết nứt dần khép lại, cuối cùng có một giọng nói có phần tức giận vang lên.
"... Tao sẽ quay trở lại!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất