Chương 75: Cảm giác bỏ lỡ cả núi tiền
"Đội trưởng Trần nói đúng, khối băng đó dù sao cũng là tấn công vật lí nên......"
Một người thức tỉnh nói, đột nhiên há to miệng.
Một màn kia, ánh sáng xanh dương nở ra, các lớp tinh thể băng ngưng tụ lại.
Bóng ma vẫn muốn vùng vẫy, nhưng nhanh chóng bị băng bao phủ và biến thành một tác phẩm điêu khắc trên băng.
Ầm 1 tiếng
Tượng băng ma được điêu khắc lơ lửng trên không bỗng rơi xuống đất, đảo qua đảo lại 2vòng xong sau đó hoàn toàn bất động.
Y Liên đưa tay ra, khép các ngón tay lại và nắm chặt lại thành một nắm đấm.
Ngay lập tức, bốp 1 tiếng, tác phẩm điêu khắc trên băng vỡ tan thành nhiều mảnh.
" Đi nhanh lên, các ngươi còn chờ gì nữa. "
Một người thức tỉnh thấy đồng bạn của mình đột nhiên dừng lại, hắn lộ ra khó hiểu.
Nhìn bên kia, người bạn đồng hành chỉ chỉ.
Người này xem xét theo hướng của đồng bạn chỉ qua và phát hiện trên mặt đất có vô số mảnh băng vỡ ra.
Chẳng phải chỉ là mấy mảnh vỡ băng bị vỡ thôi sao, có gì đâu phải ngạc nhiên ... Hắn bỗng nhiên sửng sốt, không phải nơi đó có rất nhiều bóng ma sao, tại sao bây giờ, chỉ còn lại những mảnh băng nằm ở đó.
“ Những con ma đó đi đâu rồi?” Anh ngốc nghếch hỏi 1 câu.
" Đương nhiên là chết rồi, chết không toàn thây. "
Trần Sinh cũng bị sốc.
Là một cao thủ cấp đội trưởng, hắn ta nhìn thấu đáo hơn những người đã thức tỉnh thông thường khác.
Vì sao ban đầu hắn khẳng định, người siêu năng lực hệ băng, cũng không có tác dụng nào với đám bóng ma này ... Quả thực, hiệu ứng xuyên qua của khối băng cũng gần giống như viên đạn, cũng không có tác dụng gì, nhưng mà hắn không ngờ tới rằng khối băng có thể phát nổ a.
Phải nói rằng hắn không dám nghĩ đến khả năng đó.
Có không ít người có siêu năng lực ở Lâm Đông, sau khi Trần Sinh giao tiếp với một số người trong số họ, hắn biết rằng rất khó để tiếp tục kiểm soát năng lực sau khi hắn sử dụng ra ngoài.
Những người có siêu năng lực cũng nghĩ rằng nếu một năng lực tương tự như một quả cầu lửa đã thi triển ra, nếu có thể điều khiển hướng của quả cầu lửa sau khi nó được thi triển thì tỷ lệ trúng đích sẽ cao hơn rất nhiều?
Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu, họ phát hiện ra rằng cực kỳ khó điều khiển, ngay cả khi năng lực vẫn chưa ra khỏi cơ thể thì việc điều khiển cũng giống như cưỡi ngựa hoang không có người kiềm chế, huống chi là sau khi đã thi triển năng lực ra ngoài.
Có lẽ sức mạnh băng sẽ ổn định hơn sức mạnh lửa, thao túng khối băng bạo tạc, cũng không phải là không được.
Nhưng điều khiến hắn khiếp sợ hơn.
Chính là hắn thấy rõ ràng sau khi đông lạnh bóng ma thành tượng băng điêu khắc nghệ thuật, cô gái đó vẫn có thể khống chế, khiến cho tượng băng tan vỡ ... Rõ ràng lúc này năng lượng đã được giải phóng ra ngoài, nhưng vẫn còn có thể lưu 1 cái kíp nổ để khống chế nó.
Càng hiểu rõ điều đó, Trần Sinh minh bạch của sự khó khăn này
Trước đó hắn chỉ nghe qua lý thuyết. Hôm nay, hắn đã nhìn thấy người thi triển nó.
…………
Sau khi đám bóng ma chết đi, toàn bộ bóng dáng tan biến, ngoài Nguyên Tinh rớt ra ngoài, còn rơi ra 1 loại không biết tên tinh thể.
Nó có chút giống với việc đánh quái vật rơi là bảo vật, nguyên tinh chắc chắn là phần thưởng cố định sẽ rơi ra, còn loại tinh thể không rõ tên này sẽ có 1 tỉ lệ rơi ra khi giết chết đám bóng ma đó.
Với kinh nghiệm chơi game nhiều năm, Đường Vũ đoán rằng đây phải là một loại vật liệu nào đó.
Khả năng còn rất trân quý
Vốn dĩ đến nơi ẩn núp Lâm Đông mục tiêu cơ bản đã đạt được, hắn đang định quay trở lại về lãnh địa, sau khi phát hiện ra khối tinh thể này, hắn đang nghĩ có nên lấy bãi quái ở đây làm nơi thu thập nguyên vật liệu hay không.
Ngoài loại bóng ma này ra, thật ra có rất nhiều ma thú sẽ rơi ra một số nguyên liệu quan trọng hơn, nhưng đáng tiếc, nhiều khi không có ai nhận ra.
Cái này cảm giác muốn để người ta phát điên a.
Cảm giác như mỡ đã dâng tới miệng mèo, mà mèo không thèm ăn.
Sau khi trở về, anh cảm thấy rằng mình phải thu thập thêm nhiều thông tin về vấn đề này mới được, cả núi tiền đang vẫy gọi, chờ anh tới để khai thác sử dụng.
Ví dụ, sau ngày tận thế, một số loài thực vật mới, các loài quặng mới, nhiều loại vật liệu đặc biệt khác nhau, v.v., nói không chừng có thể biên soạn thành cuốn bách khoa toàn thư.
Đến lúc đó...
Mình có thể đem bán cuốn bách khoa toàn thư đó cho nhóm người thức tỉnh và cho những người thức tỉnh có cơ hội thu thập tài liệu. Sau đó, những người thức tỉnh kiếm tiền, tiếp theo tiêu thụ trong lãnh thổ, 1 vòng tuần hoàn cứ như thế lặp đi lặp lại....
Đường Vũ cảm thấy thần tài sắp đến đá thần nghèo đi chỗ khác rồi.
Tài nguyên cuồn cuộn tràn vào.
Theo thời gian, trận tuyến của nhân loại dần dần vững chắc xuống.
Bởi vì sự xuất hiện của con ma thú siêu khổng lồ, thêm nữa những con ma thú ẩn giấu dưới đất, điều này khiến cho nhân loại tổn thất nhiều hơn so với dự tính.
Sau khi khí tức ma thú khổng lồ tan biến, rất nhiều người thức tỉnh thừa cơ hội này bỏ chạy như điên, nhưng mà những quân nhân vẫn giữ nguyên vị trí, khiến phòng tuyến mỏng manh này đột ngột trở nên mạnh mẽ.
Cũng có những người thức tỉnh không hề yếu đuối, phấn khởi cùng ma thú chém giết.
Sau khi các đội như Chu Kiến Hoành và Trần Sinh giải quyết được mối đe dọa từ các bóng ma, họ không còn rút lui nữa mà thay vào đó thể hiện sức mạnh chiến đấu đáng nể của mình, chặt đầu nhiều con ma thú tấn công.
Đường Vũ lợi dụng tình thế cũng không có rời đi, một mặt giết chết yêu thú kiếm chút nguyên tinh, mặt khác cũng cố tình làm ra điểm cống hiến để kiếm chút tiền ở Lâm Đông.
Hắn không ngại giúp đỡ người khác trong khả năng có thể, bao gồm cả việc ngăn chặn những con ma thú và giết chết những bóng ma.
Tất nhiên, chỉ nằm trong khả năng của hắn, không đe dọa lợi ích của chính mình và nếu ai đó muốn ...
Giống như trước ngày tận thế, Đường Vũ không dám giúp đỡ lão nhân gia bị ngã trên đường, bởi vì chuyện này vượt quá khả năng của hắn, nếu hắn giúp ông lão cũng không có khả năng tự bảo vệ mình.
Đó là lý do tại sao anh ta muốn làm chủ sức mạnh để được tự do và làm bất cứ điều gì anh ta muốn.
Bất chấp giết chóc.
Vẫn cứu người.
Làm bất cứ điều gì mà hắn muốn, không cảm thấy thẹn với thâm tâm của mình.
…………
Bởi vì đội ngũ thức tỉnh không hề yếu, vị trí của Đường Vũ, trận tuyến dần dần tiến về phía trước.
Ngay sau đó, một số nhóm Thức tỉnh cũng nhanh chóng tham gia.
Mọi người trong các nhóm đoàn kết lại với nhau, đối phó với ma thú càng thêm nhẹ nhõm hơn.
Đặc biệt là một số người thức tỉnh không có thực lực mạnh, họ rất nhẹ nhõm thở ra.
Trần Nghị đi vào trong đội ngũ, thở hổn hển.
Trên khuôn mặt hắn ta lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Trong đội lính đánh thuê của mình, hắn là người duy nhất còn sống sót vào lúc này.
Vốn là vì thu hoạch nguyên tinh thỉnh cầu đến vị trí tiền tuyến phía trước nhưng không ngờ, nó lại trở thành biểu tượng tử thần gọi tên.
" May mắn thay, mình đã sống sót, hiện tại có lẽ là an toàn, chỉ là tổn thất rất lớn! "
Trần Nghị thầm hận.
Vốn dĩ mọi chuyện suôn sẻ như vậy, nhưng tại sao đột nhiên lại thành ra thế này!
Không phải quân đội đã thề sẽ bao vây tổ quỷ sao? Nhưng ngược lại bị ma thú đánh thành bộ dạng như vậy!
Đặc biệt, do vội vàng bỏ trốn nên các chiến lợi phẩm trước đó gồm nguyên tinh và một số nguyên liệu quý hiếm không biết đã rơi ở nơi nào.
Hắn Trần Nghị từ khi ra ngoài hành sự, chưa bao giờ có lần nào rơi vào đau khổ như lần này.
Rõ ràng hắn dĩ nhiên là nhân vật chính.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn nheo lại.
Rơi vào một thanh trảm ma kiếm trên thân a đó
“ Thanh trảm ma kiếm.” Trong lòng hắn lẩm bẩm.
Nếu như có được một thanh trảm ma kiếm, thực lực của hắn không biết có thể nâng cao lên bao nhiêu, có lẽ hắn có thể đột phá đến thức tỉnh cấp 3, tiến vào hàng ngũ cao thủ.
Trần Nghị hai mắt nóng rực.
Chỉ là lí trí nói cho anh ta biết rằng tất cả những người sở hữu Thanh Trảm ma kiếm đều là nhân vật cấp đội trưởng.
Hắn không thể trêu vào
Chờ 1 chút……
Anh quan sát kỹ và phát hiện ra rằng hai trong số những người đã thức tỉnh hiện tại có thanh trảm ma kiếm. 1 người trong đó là Đồ long Trần Sinh, chính là cấp đội trưởng có tiếng tăm ở nơi ẩn nấp, ai ai cũng sẽ biết Trần Sinh, nhưng người còn lại, chỉ là 1 người bình thường có tướng mạo hơi đẹp trai.
Không, không phải người thường.
Trần Nghị đã từng chứng kiến người này giết ma thú, nhưng sức lực của anh ta dường như cũng không có mạnh tới đâu.
Anh ta chắc chắn không phải là nhân vật cấp đội trưởng, anh ta có thể nhận ra những đội trưởng hàng đầu đó.
Nhưng đã không phải , như thế nào có thể có được Trảm ma kiếm đâu?
Trần Nghị nghĩ đến một khả năng.
Hắn chính là người bán thanh trảm ma kiếm, cũng là người đàn ông bí ẩn đã xúc phạm Bàn tay đó và bây giờ bị bàn tay đỏ truy nã.
Trong chốc lát, trái tim hắn không kìm được mà đập thình thịch.
Hắn nhớ rằng vào buổi sáng, với tư cách là đội trưởng của lính đánh thuê đã giao dịch với bàn tay đỏ, anh đã nhận được một tin nhắn.
Bàn tay đỏ truy nã
Phần thưởng: 500 Nguyên Tinh.
" Muốn phát tài a. Quả nhiên, sau khi sống sót qua tai nạn, nhất định sẽ có phúc khí..."
Trần Nghị nhìn chằm chằm bóng lưng của Đường Vũ.
Đè xuống trong ngực cái máy truyền tin nào đó bấm nút
Nghĩ đi nghĩ lại, anh lấy chai nước duy nhất còn lại trên người ra, mở nắp rồi đổ một ít bột trắng vào.