Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 76: Đến, làm 1 chai

Chương 76: Đến, làm 1 chai


Trần Nghị đi tới bên người Đường Vũ cười nói: " Vị đại ca này, cũng may có các ngươi là cao thủ xử lí đám ma thú này nếu không chúng ta đã chết rồi, tiểu đệ như ta đây không có gì quí giá trên người, chỉ có cái này bình nước ta mang theo bên người, chắc hẳn đại ca chiến đấu lâu như vậy cũng khát nước đi. Hi vọng đại ca không muốn từ chối tấm lòng tốt của tiểu đệ, hãy nhận bình nước này của tiểu đệ. "
Hai tay đem bình nước đưa qua
Nước trong chai đang lắc lư qua lại, hắn đều cảm thấy có chút khát nước.
Trần Nghị cúi đầu và cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.
Lần đầu tiên làm loại chuyện này, hắn không có một chút kinh nghiệm nào, nhưng hắn cảm thấy không có lựa chọn nào khác ngoài liều mạng để giành lấy năm trăm Nguyên Tinh!
Về phần Đường Vũ?
Có trách thì trách bên kia đã trêu chọc đến nhóm bàn tay đỏ, dù sao thì sớm muộn gì cũng chết, còn không bằng chết ở trên tay hắn.
Sau khi đóng góp 500 Nguyên tinh này, trong tương lai Trần Nghị sẽ ghi nhớ công lao sâu sắc này.
Trong lòng suy nghĩ, chai nước đưa ra đã lâu, lại thật lâu không có bị tiếp nhận.
Trần Nghị có chút lo lắng.
Liếc mắt, Đường Vũ nhìn chai nước này, như chìm trong suy nghĩ, không biết đang suy nghĩ gì.
Tại sao bạn không tiếp nhận chai nước từ tôi?
Nhận giùm a!
Nhận giùm đi mà!
Làm ơn, nhận giùm đi mà
Sau đó, anh nhìn thấy Đường Vũ lấy ra một chai hồng trà ướp lạnh, tu 1 hơi uống hết.
Đã uống hết, mà còn uống rất sảng khoái nữa
Lại không phải chai nước của hắn đưa qua.
Trần Nghị ngơ ngẩn
Tại sao, người này cầm trên tay một chai hồng trà lạnh, hắn ta nhìn vào trong chai còn có một vài giọt nước ... Đây là đồ uống đông lạnh!
Đáy lòng của hắn hộc máu
Sau khi vận động với cường độ cao, loại đồ uống ướp lạnh này, đã lâu lắm rồi hắn chưa có trải nghiệm qua.
Bây giờ hắn cảm thấy khát nước nhiều hơn nhưng điều quan trọng hơn...........
Trần Nghị nhìn chai nước trên tay mà không biết phải làm thế nào.
Cả người chìm trong mê man.
Không chỉ có Trần Nghị.
Những người thức tỉnh kia nhìn thấy đồ uống trong tay Đường Vũ, ánh mắt đều nhìn thẳng.
Liền có người tạo ra âm thanh tiếng nuốt nước miếng.
Đường Vũ nghe thấy tiếng như thế, hai mắt hắn sáng lên.
Lập tức mở ra ba lô, từ trong đó lấy ra 1 chai hồng trà ướp lạnh. " Tất cả các ngươi tới đây nhìn 1 chút, đây là 1 loại đồ uống ướp lạnh, một chai chỉ cần 1 viên Nguyên Tinh là các ngươi sẽ sở hữu được nó, đảm bảo khi mua sẽ không bị lừa, bạn không phải cảm thấy tiếc khi mua nó, uống chai nước ướp lạnh này vào giúp bạn cảm thấy sảng khoái, thể lực của bạn được gia tăng có thể đối đầu với đám ma thú trong thời gian dài "
Âm thanh văng vẳng bên tai những người thức tỉnh đang nghỉ ngơi xung quanh.
Trần Sinh nhìn chai hồng trà ướp lạnh này, quay đầu đi chỗ khác, trong miệng đột nhiên cảm thấy khô khốc.
Hắn đứng người lên, vẫn là vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị mà đi đến bên Đường Vũ không có chút do dự, nhưng mang theo giọng điệu thương lượng, " Rẻ hơn được không? "
Đường Vũ sửng sốt.
Thực sự lại có sinh ý a.
Đã như vậy
" Hai chai 3 Nguyên Tinh không thể rẻ hơn được nữa."
" Tốt thành giao. "
Trần Sinh lấy Nguyên Tinh ra, quay người rời đi với hai chai đồ uống.
Khi bước đi, anh dường như cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Được rồi……
Cái này không có quan trọng.
Hắn mở nắp chai và uống một hơi vào miệng.
Cả người như thăng hoa trong tích tắc.
Uống thật sự thoải mái.
Cái này tiêu Nguyên Tinh thật giá trị a!
Sau Trần Sinh, lại có thêm hai người thức tỉnh miễn cưỡng mua đồ uống từ đây.
Tất nhiên đó là 1 chai 1 viên Nguyên Tinh.
Sau đó Trần Sinh mới phát hiện ra vấn đề, sắc mặt đen như đáy nồi.
Hắn không có tìm Đường Vũ lý luận, hắn không thiếu tinh thạch nguồn này, quan trọng nhất là hắn không có khả năng bị lừa gạt a.
Làm hắn nhớ tới ông thầy giáo đã chết của anh ấy.
…………
Sau khi kiếm được thêm một ít nguyên tinh, Đường Vũ cả người đều vui vẻ không ít.
Hắn đang suy nghĩ về sau có nên mở ra các cửa hàng tiện lợi ở phía bên ngoài hay không. Dù sao trên đời này không thiếu kẻ có tiền a.
Đặc biệt là giống như Trần Sinh dạng này, người đã giàu mà còn học toán rất giỏi.
Nhất định sẽ là khách hàng được tiếp đón nồng nhiệt nhất.
Những khách hàng này có thể làm cho chủ cửa hàng tâm tình vui vẻ hẳn lên.
Lúc này, Đường Vũ dường như đã phát hiện ra Trần Nghị đang đứng bên cạnh.
Cầm lấy nửa chai hồng trà đã ướp lạnh, " Tới tới tới, trên tay ngươi cũng có chai nước kìa? Hãy xem nước như rượu. Chúng ta cạn chai ăn mừng dịp chúng ta vượt qua đám ma thú kinh khủng này. "
Trần Nghị cười cười, bàn tay cầm bình nước cứng đờ giữa không trung, tiến cũng không được, lui cũng không xong.
" Nào, ta biết bây giờ ngươi cũng rất khát, đến chúng ta uống nào, đừng có khách khí."
Đường Vũ nhìn Trần Nghị cười cười, giọng điệu bất chợt lạnh lẽo, " Nếu mà ngươi không uống cái chai này, vậy là không nể mặt mũi ta rồi."
Hôi Nhận lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn phía sau, Trần Nghị mồ hôi lạnh chảy liên tục, " Không, không ta không muốn lãng phí cái chai nước này..."
" Nếu ngươi không uống, ta làm sao biết được tác dụng của bột trắng mà ngươi đã cho vào trong nước đâu?"
" Cái gì bột màu trắng trong nước, ngươi nói gì ta nghe không có hiểu."
Trần Nghị trở nên bối rối hơn.
Đường Vũ không còn lãng phí thời gian, nháy mắt với Hôi Nhận.
Hôi Nhận nắm lấy chai nước khoáng, muốn đổ vào miệng hắn.
Trần Nghị vùng vẫy và tỏ vẻ kinh hãi.
Đây hết thảy đã thu hút sự chú ý của những người thức tỉnh ở xung quanh.
Lúc đầu có người cau mày không hiểu hành vi của Đường Vũ, nhưng do thực lực của ba người Đường Vũ, họ không có mở miệng.
Nhưng bây giờ, nhìn vẻ mặt của Trần Nghị, những người thức tỉnh này cũng hơi có chút nghi hoặc
Có thể chai nước này có vấn đề?
Quả nhiên, khi miệng chai nước ngày càng gần hơn, Trần Nghị hét lên: "Không, không, đừng cho tôi uống cái chai nước đó. "
Con mẹ thằng này, vậy mà cũng dám hạ độc.
Khuôn mặt của những người thức tỉnh xung quanh thay đổi.
Sau khi hiểu chuyện gì đã xảy ra, tất cả đều tức giận.
Bọn họ chiến đấu với ma thú phía trước, nhưng kết quả là có người ở phía sau giở trò, cho dù mục tiêu không phải chính mình, bọn họ cũng rất tức giận.
Điều gì sẽ xảy ra nếu có 1 ngày bọn hắn cũng bị hạ độc?
" Nói ra mục đích của mày hạ độc. "
Hôi Nhận mỉm cười.
Tay phải trở thành móng vuốt bấu vào vai Trần Nghị, hơi dùng sức 1 chút, Trần Nghị đau đớn hét lên một tiếng rốt cục không bảo trì im lặng được nữa.
" Đau quá, tôi, tôi nói, đó là lệnh truy nã của Bàn Tay Đỏ. "
" Lệnh truy nã Bàn tay đỏ? Đáng tiếc a!" Chu Kiến Hoành bên cạnh thay đổi sắc mặt, " Đường, nếu Bàn tay đỏ phát lệnh truy nã, e rằng sẽ có rất nhiều đội lính đánh thuê trở thành kẻ những tai mắt ngầm cho bọn họ."
Hắn có chút lo lắng
Điều này có lẽ sẽ đoán được thân phận của ba người Đường Vũ, nhưng thật không ngờ nhóm Bàn Tay Đỏ vậy mà chơi lớn đến vậy.
Đường Vũ ngược lại không có quan tâm chuyện này.
Ngay từ khi giết người của Bàn Tay Đỏ, hắn đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này.
Lúc đó, không còn sự lựa chọn nào khác......... dù sao phân đội bảy cũng nghèo quá.
Hơn nữa, vấn đề này hắn cũng chịu ủy khuất a, rõ ràng đầu tiên phân đội bảy tới gây chuyện, đã vậy còn không có tiền nữa chứ......
Hắn đang suy nghĩ, bỗng nhiên.
Đường Vũ da gà nổi lên, cảm giác cực kỳ nguy hiểm tràn ngập trong lòng.
Không cần suy nghĩ nhiều, anh lăn qua chỗ khác.
Trần Nghị đứng thẳng hàng với Đường Vũ, bị viên đạn xuyên qua đầu.
Máu và não tràn khắp mặt đất.
1 số người thức tỉnh ngơ ngẩn không hiểu chuyện gì đang xảy ra
Đùng!
Tiếng súng vang lên.
Ngay sau đó có người phản ứng la lên, " Đó là tay bắn tỉa, chạy mau. "
Đường Vũ cũng sợ hãi, nếu không phải trải qua nhiều lần sinh tử trong không gian tinh thần, không nhờ vậy thì lần này anh lên bàn thờ ngắm cặp mông xinh đẹp của con gà rồi.
Ngay cả Y Liên và Hôi Nhận cũng không kịp cứu viện.
Nói cho cùng, 1 phát súng kia chính là nhắm vào anh ta, người đầu tiên cảm nhận ra điều đó cũng tất nhiên chính bản thân anh ta.
Nhìn về hướng có tiếng súng.
Nơi xa, có 1 bóng người đang ở trên tòa cao ốc cao tầng.
Phía trước người của hắn có 1 cây súng ngắm đen ngòm.
Nòng súng chấn động.
Viên đạn bay ra ngoài.
Bắn lén không thành công, tay bắn lén muốn điên cuồng giết mọi người.
Y Liên quanh thân lạnh cả người.
Trong đôi con ngươi tĩnh lặng như mặt hồ, lửa giận hiếm thấy nổi lên giống như mặt biển đang tĩnh lặng bắt đầu nổi lên 1 cơn sóng thần không hề báo trước.
Tay nàng đang cầm quyền trượng trong tay và một chiếc khiên sáu cạnh làm bằng băng lập tức ngưng tụ lại.
Phép thuật · Khiên băng!
Đây là một trong những kỹ năng mà Y Liên đã học cách đây một thời gian.
Khiên băng chặn lại đường bay của viên đạn
Bùm!
Đạn của súng bắn tỉa chứa lực chuyển động rất lớn, nhưng mảnh băng này dường như được ngưng tụ từ hàn băng, nhìn như một khiên chắn băng vô cùng mỏng manh, nhưng tại nơi viên đạn bắn vào chỉ để lại 1 vết lõm nho nhỏ.
Vẫn còn một chặng đường dài phía trước để phá tan tấm khiên băng này.
Nơi xa, tay bắn tỉa nhìn xuyên thấu qua ống ngắm, hai mắt như muốn rớt ra ngoài.
Một tấm khiên băng làm sao có thể cản được đạn của khẩu súng bắn tỉa.
Rõ ràng, ngay cả những tấm thép cũng không thể chống lại nó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất