Chương 91: Thách đấu?
Thanh niên khóe miệng nhếch lên tràn đầy tự tin.
Những gì anh muốn không chỉ là đánh bại những con rối.
Tuy rằng theo yêu cầu bài kiểm tra, chỉ cần những con rối bị đánh bại thì sẽ vượt qua, nhưng hắn đã tinh tường phát hiện ra mấu chốt, cùng là thắng lợi những con rối, kẻ mạnh và kẻ yếu sẽ có những phúc lợi khác nhau sao?
Liệu người thức tỉnh đã vượt qua dễ dàng và người thức tỉnh gần như không đánh bại được con rối sẽ nhận được phúc lợi như nhau.
Chàng trai trẻ nghĩ rằng sẽ không, chắc chắn là không.
Mà những gì anh ta phải làm là đơn giản giành chiến thắng trong vòng này, để những người cấp cao của nơi trú ẩn nhìn anh với sự ngưỡng mộ, có lẽ hắn sẽ tiếp cận được bí mật của đội tuần tra nhiều hơn, thậm chí bí quyết mạnh lên của những cấp cao của nơi ẩn nấp.
Anh nhìn con rối trước mặt, khẽ cười.
Cuộc chiến bắt đầu.
Con rối này, thực sự đã tấn công như mong đợi.
Sau vài lần lui về phía sau một cách nỗ lực, anh ta đã cắt một phần lớn cơ thể con rối, gần như cắt bỏ một nửa cơ thể nhỏ của nó.
Một lần nữa con rối lao tới.
Cái này quỹ đạo đã trong sở liệu của hắn.
Ánh mắt thanh niên ngưng tụ, đây chắc chắn là cơ hội để phản kích.
Nắm bắt cơ hội này và tiêu con rối chỉ trong 1 đòn. Hắn sẽ chiến thắng con rối với thời gian ngắn nhất trong tất cả mọi người ở đây.
Chắc chắn sẽ nhận được đãi ngộ cao nhất từ nơi ẩn nấp.
Thanh niên trẻ tuổi đã thực hiện một loạt hành động quyết định và đâm thanh kiếm của mình về phía vết chém đã được tạo ra trước đó.
Nửa cơ thể con rối này chắc chắn sẽ bị hủy.
Ngay sau đó, động tác của thanh niên dừng lại.
Tay phải cầm kiếm của anh đã bị con rối bắt được.
Bị bắt lại.....
Bị bắt lấy.....
Hắn mở to 2 mắt nhìn, trong đầu đã hiện len 1 mảnh loạn cào cào.
Con rối có còn qui luật hoạt động khác nữa sao?
Không phải nó chỉ huy nắm đấm về phía trước sao? Nhưng mà bây giờ lại nắm tay cầm kiếm của anh ta, vì sao a?
Chẳng lẽ đây là một loạt các thao tác mới, chẳng lẽ còn 1 loạt thao tác mà hắn chưa có nắm bắt kĩ càng?
Hắn đã không thể nào suy nghĩ tiếp tục.
Cánh tay còn lại của con rối tung ra một cú đấm thẳng.
Đây là cuộc tấn công thường xuyên nhất của con rối, thiếu tính linh hoạt không có cách nào đe dọa.
Lúc trước anh cũng nghĩ vậy, nhưng lần này, anh không thể nào tránh thoát được,
Cú đấm này đập vào mặt hắn, dường như sống mũi bị hõm vào trong, cả người xoay tròn bay ra phía bên ngoài sân, triệt để ngất đi.
Có người thức tỉnh liếc mắt nhìn hắn, bộ dáng có chút thê thảm, nhưng có vẻ không thành vấn đề lớn, không có chết được mà thôi cũng không sao.
Những người đã vượt qua cuộc bài kiểm tra đều rất phấn khích.
Những người không qua được hiện lên vẻ mặt buồn chán của mình.
Còn những thí sinh chưa có làm bài kiểm tra bắt đầu lo lắng. Thanh niên trẻ tuổi này dường như cũng quá kém may mắn đi, sau đó dần dần bị lãng quên ngay lập tức.
Bài kiểm tra võ công dần dần sắp đến hồi kết thúc.
Chỉ còn có 3 người chưa làm bài kiểm tra.
Một bên là bộ đôi cao gầy và thấp lùn mũm mĩm, còn một bên là một nam tử tuấn tú.
Người anh Mã cao gầy vẻ mặt ôn nhu vỗ vỗ vai nam tử tuấn tú kia, " Em trai, ngươi có lên hay không, nếu không lên thì để ta lên trước. "
Nam tử tuấn tú bị vỗ vai run lên, có chút chột dạ, " Ta, ta đi. "
Hắn vội vàng đi lên về phía trước.
Trần Hải Bình nhìn thấy trên mặt hắn đen lại, nhanh chóng ngăn cản hắn, hướng về phía bên kia nói: " Vũ khí bên kia."
Thanh niên tuấn tú rùng mình một cái, vội vàng đi tới bên cạnh giá vũ khí trên đường băng, do dự nhìn một hồi, cuối cùng nhặt được một thanh trường kiếm.
" Nào, tới đi. "
Khi bắt đầu trận chiến, anh ấy dường tự cổ vũ cho mình để mạnh lên.
Con rối lao tới, thân hình mũm mĩm không ngừng phóng to trong tầm mắt của hắn.
Tốc độ nhanh, khí thế mãnh liệt, nắm đấm bắt đầu tích tụ có thể bị giáng xuống bất cứ lúc nào.
Mọi thứ thật không gì sánh được ...
Thanh niên tuấn tú sợ hãi, hai chân run lên.
Muốn tránh nó, nhưng cơ thể hắn không tuân theo.
Cuối cùng hắn dường như đã lấy hết can đảm.
Khi nắm đấm của con rối được tung ra, hai tay nắm chặt trường kiếm, đồng thời vung nó ra một cách nặng nề.
Sau đó, con rối nắm đấm trúng thanh kiếm, hất trường kiếm ra, đập thẳng vào ngực thanh niên thanh tú.
Răng rắc
Kèm theo tiếng gãy xương vang lên, thanh niên thanh tú bay ra ngoài.
Với cú đấm này, con rối được tụ lức tới max cây.
Thanh niên tuấn tú tuy rằng không ngất, nhưng so với thanh niên lúc trước còn thê thảm hơn nhiều.
Xương ngực đứt gãy, khóe miệng ho ra máu.
" Chậc chậc, nhìn có chút thê thảm a."
" Vẫn là không biết tự lượng sức bản thân mình. "
" Người thức tỉnh tuy rằng có thể chất mạnh mẽ, chết là chết không được, nhưng nếu muốn khôi phục, e rằng phải nằm trên giường 1 đoạn thời gian dài. "
Có người nhìn với ánh mắt lạnh lùng, có người lắc đầu, có người thương cảm.
Thanh niên tuấn tú sắc mặt tối sầm lại, cắn chặt môi, cố gắng ngăn cho mình không rên rỉ.
Trong thâm tâm dường như đang trách móc về sự kém cỏi của mình, dường như đang lo lắng về tương lai sau này của hắn.
Bỗng nhiên, một tia ánh sáng chiếu rọi trên đỉnh đầu, thanh niên thanh tú chỉ cảm thấy thân thể ấm áp.
Cơn đau dần dần tan biến, ngực hơi ngứa ngáy, dường như vết thương bắt đầu nhanh chóng khép lại.
Cách đó không xa, khuôn mặt của những người đã thức tỉnh trở nên kinh ngạc.
" Ánh sáng đó là gì? "
Anh chỉ vào người thanh niên thanh tú, lúc này được bao phủ bởi ánh sáng màu vàng nhạt, bộ ngực có phần lõm xuống có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang dần bình thường khôi phục lại.
" Thương thế đang hồi phục lại! Chẳng lẽ đây là..."
Có người kịp phản ứng và kinh hô.
Ánh mắt của người đó lướt nhanh qua đám đông xung quanh, ngay sau đó ánh mắt của anh ta rơi vào Winnie ở phía xa.
Chỉ thấy Winnie đan hai tay vào nhau trước ngực, một ánh sáng mờ ảo nở ra trên tay cô ấy. Màu sắc của sự rực rỡ đó giống hệt như ánh sáng rực rỡ bao phủ người thanh niên tuấn tú đó.
" Trời, anh ấy thực sự đang được trị liệu, đây là người thức tỉnh huyền thoại với khả năng chữa bệnh!"
Những người thức tỉnh vội vàng nhìn qua nhanh chóng.
Winnie làm phép, trang trọng và linh thiêng, với mái tóc dài màu vàng nhạt, trôi đi trong gió.
Thanh niên tuấn tú ngước đầu nhìn lên.
Trong con ngươi, sự xuất hiện của Winnie được phản chiếu, giống như một thiên thần thiêng liêng nhất.
Mặt anh đỏ bừng, đã lâm vào ngốc trệ.
Ngoài sân, một chỗ nào đó ở khu vực gần đó
Người thanh niên trẻ bị đánh thức bởi cú đấm vào mặt của con rối vừa lúc tỉnh dậy lại, đau đớn đến nỗi nhe răng trợn mắt.
Hắn choáng váng, mở mắt ra liền nhìn thấy nam tử tuấn tú bị thương được ánh sáng bao phủ, thương thế nhanh chóng bình phục.
Hắn nhìn lại bản thân mình, không biết khuôn mặt đã biến thành hình dạng gì, nhưng không 1 ai quan tâm đến điều đó cả.
Một ngụm máu xong lên đầu phun ra, không khỏi ngất đi.
Những người duy nhất chưa được làm kiểm tra là Anh em Thiết quyền.
Sau hai mươi trận chiến, những người thức tỉnh kia cũng không có hứng thú ban đầu.
Những người không đạt yêu cầu hoặc sẽ ở lại hiện trường để tìm kiếm sự an ủi, hoặc họ sẽ ra đi trong lặng lẽ.
Những người thức tỉnh vượt qua thành công cũng nghĩ đến nên sớm kết thúc chuyện này 1 chút để có thể chính thức tham gia đội tuần tra
Bọn hắn không thể chờ đợi được nữa.
Liền thấy người anh Mã cao gầy bước tới đột nhiên nói: " Đội trưởng La, tôi muốn thách đấu với anh."
Mã Gia Phong vẻ mặt nghiêm túc, dường như không phải đang nói đùa.
Một bên những người thức tỉnh vây xem cũng cũng giật mình.
" Người này điên rồi, thực sự muốn thách đầu với đội trưởng La sao. "
Nhưng một số người cũng không có ngạc nhiên, " Các ngươi không nhận ra người kia là ai sao? Hai người đó là anh em Thiết Chùy, họ là những người thức tỉnh rất mạnh mẽ."
" Hóa ra là Anh em Thiết Chùy. Trách không được, anh em Thiết Chùy được cho là có sức mạnh thức tỉnh cấp 3, thực lực so với những giám đốc nơi ẩn nấp khác mạnh hơn rất nhiều. "
" Không chỉ như vậy, người ta nói rằng hai người họ là những người nghiện chiến đấu. Họ thích nhất là chiến đấu với cường giả. Họ đã từng thách thức giám đốc cường đại của khu ẩn nấp kia. Không có gì lạ khi họ muốn thách thức Đội trưởng La."
“ Sau đó xảy ra chuyện gì?” Người bên cạnh tò mò vội vàng hỏi.
" Kết quả là ..." Tên thức tỉnh kia nói xong lắc đầu, " Giám đốc nơi ẩn nấp kia phòng thủ mà không có ra chiến đấu, kết quả không có gì xảy ra. "
Người thức tỉnh nghe thấy như vậy không khỏi thất vọng.
Trốn tránh không đánh nhau, tuy rằng không thể nói là thật đánh nhau, giám đốc nơi trú ẩn sẽ thua, nhưng cũng có thể thấy được là giám đốc kia chắc chắn kiêng kị 2 anh em Thiết quyền này.
Nếu như có thể dễ dàng đánh bại Anh em Thiết quyền, liệu có thể tránh né mà bỏ qua cuộc chiến sao ?
Hiển nhiên là không thể nào.
Vậy đội trưởng La, liệu anh ấy có thể chấp nhận thử thách khiêu chiến này không?