Chương 106
Tĩnh Nguyệt lờ mờ đoán được Tô Kỳ muốn làm chi. ͏ ͏ ͏
Cho nên, cô không ngạc nhiên chút nào. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, em muốn làm như vậy. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em phải suy nghĩ cho kỹ, làm như vậy thì không biết hậu quả thế nào, đến lúc đó chuyện đã rồi, em muốn khóc cũng không kịp. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Em biết, nhưng sư tỷ cũng nói nếu không nói thì hậu quả chắc chắn chỉ có một loại. Hơn nữa trước khi rời khỏi nhà thì em đã nói rồi, hiện tại chẳng qua xác nhận sâu thêm một bước thôi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ngẫm nghĩ, cô vốn cảm thấy có vài chỗ kỳ lạ, thái độ của Giang Tả nằm ngoài dự liệu của họ. ͏ ͏ ͏
Bây giờ ngẫm lại, có lẽ lúc này nói ra, ảnh hưởng sẽ nhỏ nhất. ͏ ͏ ͏
Bởi vì hình như đối phương rất bình tĩnh, sự bình tĩnh này không phải nhìn thấu, là điềm báo trước khi bão táp ập đến. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt nhìn Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy thì sư muội, muốn cho một người thường tiến vào không dễ dàng, phải được sư phụ đồng ý. Em cần thuyết phục sư phụ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng biết vấn đề này. ͏ ͏ ͏
Cô cực kỳ nghiêm túc nhìn sư phụ, rồi hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ thấy thế nào? Người có đồng ý không? ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại bà vẫn không thể nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thì mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư muội, hiện tại sư phụ bị thương nặng không thể nói chuyện, em cần dùng thành ý khiến sư phụ động lòng. ͏ ͏ ͏
-͏ Em hãy lấy tín vật ra, khiến sư phụ ấn dấu tay, ấn dấu đã nói lên đồng ý, đến lúc đó trực tiếp mua vé máy bay là có thể thuận lợi đi vào. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tô Kỳ lấy tín vật cần thiết ra, đặt ở trước mặt sư phụ, hai người nâng tay của sư phụ lên, ấn dấu tay lên tín vật. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ quả nhiên còn thương con, thế này là đồng ý rồi. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại, còn bao nhiêu ngày bà có thể khôi phục? ͏ ͏ ͏
Đại khái ba ngày, ha ha, cứ quậy đi, các thiếu nữ, thiếu phụ. ͏ ͏ ͏
Rồi các con sẽ biết cái gì là chuộc tội. ͏ ͏ ͏
Vi sư sẽ cho các con hiểu nỗi sợ hãi bị tàn nhẫn bủa vây. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ khi Giang Tả thức dậy thì đã gần chạng vạng. ͏ ͏ ͏
Lúc này không cần đi ra ngoài đường, hắn còn có một ít thuốc, nhưng khả năng lên 1.5 không lớn, hắn cần tiếp tục mua thuốc. ͏ ͏ ͏
Giờ đây hắn có một viên Lục phẩm Linh thạch, sau khi dùng hết có lẽ có thể lên 1.6, cho dù không được thì hẳn là chỉ kém một chút. ͏ ͏ ͏
Thăng cấp giai đoạn sau, muốn dựa vào những dược vật này thì càng lúc càng khó khăn. ͏ ͏ ͏
Phải chú trọng phát triển Ngũ hành thuộc tính. ͏ ͏ ͏
Có Hạo Nguyệt châu và Nhật Viêm thạch, có hy vọng rất lớn tiến giai Tiên Thiên Tam Khí, dù thất bại thì Nhị giai cũng không là vấn đề. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn hiện tại cần Ngũ hành thuộc tính , không dễ mua, dù có thì chắc chắn cũng mua không nổi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng lên nhìn Hồng Thự, ném cho nó hai Lê, hắn định tự nấu bữa tối cho mình. ͏ ͏ ͏
Nói đến thì, hắn hình như không đi ăn thứ tốt gì. ͏ ͏ ͏
Chỉ có lúc Tô Kỳ còn ở nhà là được ăn ngon một ít. ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại có Tô Kỳ ở cũng khá tốt, nhưng không tiện đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Vừa mới nghĩ đến đây, di động của hắn reo chuông, nhìn xem, không ngờ là Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi sửng sốt, về mặt lý luận thì chẳng phải là Tô Kỳ không thể gọi điện thoại sao? ͏ ͏ ͏
Nhận điện thoại, Giang Tả lập tức nghe được Tô Kỳ chất vấn: ͏ ͏ ͏
-͏ Em không gọi điện thoại cho anh thì có phải anh cũng không tính gọi cho em đúng không? ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh nhớ là khi em về nhà tế tự thì tắt máy suốt ngày. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngẩn ra, hình như đúng vậy, nhưng cô vẫn cãi lại: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh có thể gọi thử, lỡ liên lạc được thì sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả khẽ ừ, không cãi lại cô, cứ tiếp tục đề tài này thì nói gì đều là lỗi của hắn. ͏ ͏ ͏
Chẳng bằng im luôn cho rồi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đoán xem hiện tại em cùng chị của em đang làm gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngáp một cái, thuận miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Đang làm gì? ͏ ͏ ͏
-͏ Làm thủ tục cho anh, vé máy bay đặt vào ngày mốt, sẽ tự động bay tới chỗ của em. Tiếp theo cho anh kiến thức một thế giới khác. ͏ ͏ ͏
-͏ Hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả đơ ra, sửng sốt hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Em nói cái gì? Vé máy bay gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không biết nên nói cái gì: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh chỉ lo chú ý vé máy bay? ͏ ͏ ͏
Sao Giang Tả có thể không để ý vé máy bay? ͏ ͏ ͏
Đây là mua cho hắn, điều này nói lên hắn cần đi ra ngoài, vậy tiếp theo hắn phải sắp xếp hành trình của mình. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên đi xa nhà làm rối loạn kế hoạch của hắn. ͏ ͏ ͏