Chương 127
Quỷ tu nam nhíu mày, lại nhìn trận pháp xung quanh, sau đó buông tiếng thở dài, cho dù hắn đột phá trận pháp thì chắc chắn sẽ gây chú ý, đến lúc đó chết chắc. ͏ ͏ ͏
Người của Thánh Địa chắc cũng đến gần hết rồi. ͏ ͏ ͏
Quỷ tu nữ lau son môi hơi lem ra ngoài, vẫy tay với ống kính: ͏ ͏ ͏
-͏ Chào mọi người, tôi là quỷ tu Mị Vũ, đây là bạn trai quỷ tu của tôi, Ảnh Lưu, chuyện là vầy ... ͏ ͏ ͏
Nghe quỷ tu Mị Vũ tự giới thiệu, Giang Tả bất giác nhớ đến Huyết Yêu Huyết Thổ, tại sao những người kia cứ thích tự giới thiệu? ͏ ͏ ͏
Quỷ tu Ảnh Lưu thì mặt đen thui, người phụ nữ muốn chết nhưng tại sao kéo theo hắn? Trong trường hợp này có thể nói ra tên sao? ͏ ͏ ͏
Có não không vậy? ͏ ͏ ͏
Sau khi quay phim xong, quỷ tu Ảnh Lưu nhìn về phía Giang Tả, muốn mở miệng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tắt di động, nói thẳng: ͏ ͏ ͏
-͏ Yên tâm, làm mờ, cắt tiếng, làm méo giọng, đảm bảo mấy người không bị hoài nghi. ͏ ͏ ͏
Quỷ tu Ảnh Lưu: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vị này thoạt nhìn rất quen thuộc nghiệp vụ, bình thường hay làm việc này? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả rút trận pháp, hắn không định giết hai người này, hết cách, không giết nổi. ͏ ͏ ͏
Lật ngửa tất cả át chủ bài cũng chưa chắc lấy mạng bọn họ được, đặc biệt là quỷ tu Ảnh Lưu kia, vẫn luôn chú ý bốn phía, có cái gì không đúng, đại khái hắn sẽ chó cùng rứt dậu. ͏ ͏ ͏
Sau khi thu trận pháp, Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy người có thể đi rồi. ͏ ͏ ͏
Quỷ tu Ảnh Lưu cảnh giác nhìn Giang Tả, sau đó mang theo quỷ tu Mị Vũ chậm rãi thụt lùi rồi biến mất ở trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏
-͏ Thật là một quỷ tu cẩn thận, nhưng khi trở về hắn sẽ nói ra chuyện này chứ? ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, người thông minh quá thì không tốt, rất đáng ghét. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không nghĩ nhiều, mở ra nhóm chat, đăng clip lên. ͏ ͏ ͏
Tiện thể ghi thêm dòng: Thật giả chưa rõ, tự mình xem rồi tính. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏
“Đại lão, thao tác lặp lại, lần sau đổi mới hơn đi?” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“Phá Hiểu đạo hữu, chúng tôi đánh giúp đạo hữu, à, đến lúc đó đạo hữu có thể phân biệt được trận pháp có bị xâm nhập hay không?” ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Tôi vừa tiếp xúc trận pháp Thánh Địa, trận pháp này không dễ dàng bị xâm nhập, nếu đối phương có thể trong khoảng thời gian ngắn lặng lẽ xâm nhập, hơn nữa sửa đổi trận pháp thì không cần đánh lén.” ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏
“Là sao?” ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“Ý của đạo hữu là thực lực của đối phương không làm được lặng yên không một tiếng động xâm nhập? Vậy tức là không thành vấn đề?” ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Chưa chắc, nếu tôi là họ, trong tình huống không thể làm âm thầm thì tôi sẽ tuyển chọn cưỡng chế xâm nhập, cũng dựa vào xâm nhập trong nháy mắt để lại hạt giống ấn ký quỷ tu.” ͏ ͏ ͏
“Tuy sẽ không trúng hết, nhưng chỉ cần chọn đúng thời gian, đa số người đều sẽ bị trúng.” ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết trận pháp đại sư của đối phương có cấp bậc thế nào, nhưng loại sự tình này thật sự không thể không đề phòng. ͏ ͏ ͏
Ấn ký của quỷ tu nếu bị túng sẽ rất đáng sợ, những người kia nếu không đề phòng từ trước, đến lúc đó có lẽ sẽ bị xâm thực thật. ͏ ͏ ͏
Theo như Giang Tả biết, từ lâu trước kia quỷ tu không phải phân loại tu luyện mà là chủng tộc đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Bị diệt tộc là bởi vì bọn họ có bí pháp chuyển đổi các loại sinh linh thành tộc quỷ tu. ͏ ͏ ͏
Làm tộc quỷ tu, rất khó sinh sản với chủng tộc khác, thậm chí không có biện pháp ở chung bình thường. ͏ ͏ ͏
Bởi vì tộc quỷ tu đặc biệt mới dẫn đến vạn tộc thảo phạt, cuối cùng bị diệt tộc. ͏ ͏ ͏
Quỷ tu hiện tại tuy không phải tộc quỷ tu nhưng vẫn có chút đặc điểm của tộc quỷ tu, đó là chuyển đổi tu sĩ khác trở thành quỷ tu. ͏ ͏ ͏
Thậm chí có chút xíu khả năng trở thành tộc quỷ tu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả còn nhớ lúc hắn ra đời lăn lộn thì tộc quỷ tu tồn tại, tộc quỷ tu chân chính. ͏ ͏ ͏
Bọn họ hình như có thể ở chung hòa bình với tu sĩ quỷ tu. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa khi đó bọn họ sống thực tự giác, cho nên vẫn luôn không bị diệt môn. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi: ͏ ͏ ͏
“Phá Hiểu đạo hữu, tôi có Xích Kiếm, tôi cảm thấy tôi chẳng những có thể ngăn lại ấn ký của quỷ tu, thậm chí còn có thể phát hiện trên người của họ có ấn ký hay không.” ͏ ͏ ͏
“Điều này chắc không phải là ảo giác?” ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏
“Đại lão, Xích Huyết Đồng Tử cực kỳ tự tin, anh ta không hề khiêm tốn.” ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Xích Kiếm vốn rất đặc biệt, quỷ tu chuyển đối ấn ký có liên quan với máu, cho nên Xích Kiếm chẳng những có thể phát hiện, cũng có thể chém đứt ấn ký.” ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“Tôi cũng có thủ đoạn chuyên môn phòng ngự quỷ tu, chúng ta đề phòng một chút, hẳn là không có vấn đề gì.” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“Tôi cũng có, nhưng hiệu quả không tốt, nếu Xích Huyết Đồng Tử và Biên Hải Đao Khách đạo hữu đều có thì tôi không lấy ra nữa.” ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử: ͏ ͏ ͏
“Tôi không có, cho nên, mấy người phải bảo vệ tôi.” ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“Ma tu thì không sợ quỷ tu, ấn ký quỷ tu cơ bản không có hiệu quả với ma tu, lẽ nào cô không biết?” ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn thộn mặt ra nhìn di động, rồi tiếp tục gõ chữ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ma tu: ͏ ͏ ͏
“Tôi đương nhiên biết, tôi chỉ muốn thử xem mấy người có xem ma tu như con người hay không, thử thách mấy người thôi mà, nghiêm túc như thế làm gì?” ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
“Đại lão, tôi có thể nói cho Thánh Địa không? Tôi hiểu quy củ, tôi thực chuyên nghiệp, làm mờ, tắt tiếng, tuyệt đối sẽ không có vấn đề.” ͏ ͏ ͏
Giang Tả không từ chối chuyện này, hắn vốn muốn nói cho Tô Kỳ, nhưng vắt óc suy nghĩ nên làm như vậy. ͏ ͏ ͏
May mà có Tiêu Tiểu Mặc nhiệt tâm. ͏ ͏ ͏