Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 179

Chương 179
Giang Tả đen mặt hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả, nghiêm túc hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đã đọc cuốn sổ tay? Có xem câu cuối cùng không? ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không hiểu, Tô Kỳ làm cách nào biết hắn xem cuốn sổ tay? ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có người nói, em viết câu đó trên trang cuối là kiểu câu cá chấp pháp. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Câu cá chấp pháp là cái gì? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại bảo: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng em là người tu luyện, không nói đến dời núi lấp biển, một mảnh vải trắng có thể treo cổ em được sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Không được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em chỉ muốn chết cho anh xem thôi, không muốn chết thật. ͏ ͏ ͏
-͏ Hơn nữa, anh sẽ để em chết sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, ghế được đưa tới, Tô Kỳ thò đầu vào: ͏ ͏ ͏
-͏ Em muốn treo cổ, em muốn chết! Anh hối hận đi nhé! ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Giang Tả buông tiếng thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Em treo trên đèn dễ làm rớt đèn, vậy thì không thể ngủ trên giường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn, ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy à, thế thì hôm khác chết cho anh xem. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đêm khuya, ánh trăng tựa mảnh vải bạc trải dài, ban đêm dưới ánh sáng bạc cho cảm giác yên ả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ ngồi trên ban công. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tựa vào người Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh xem được bao nhiêu? ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy tờ. ͏ ͏ ͏
-͏ Về sau không cho phép nhìn, xấu hổ lắm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không trả lời, hắn cảm thấy khi nào rảnh sẽ mở ra xem nữa. ͏ ͏ ͏
Không nghe câu trả lời của Giang Tả, Tô Kỳ gần sát mặt hắn, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có nghe không hả? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nghe rồi. ͏ ͏ ͏
Trấn nhỏ tối nay bóng đêm có vẻ rất mê người, ánh sáng từ vầng trăng sắp tròn càng tăng thêm sắc màu thần bí cho trấn nhỏ. ͏ ͏ ͏
Trong buổi tối như vậy, Tô Kỳ cũng có vẻ đẹp kỳ lạ. ͏ ͏ ͏
Không liên quan đến tu vi hay thân phận, thậm chí không dính dáng gì đến tu chân. ͏ ͏ ͏
Đó là vẻ đẹp chỉ tồn tại trong mắt Giang Tả, hoặc ở trong lòng hắn. ͏ ͏ ͏
Cho nên, đối diện Tô Kỳ như vậy, Giang Tả không kiềm được áp sát mặt rồi hôn tới. ͏ ͏ ͏
. . . ͏ ͏ ͏
Sáng sớm. ͏ ͏ ͏
Mặt Giang Tả đen thui nằm ngay đơ trên giường, Tô Kỳ nằm trên người hắn, nửa cười nửa không nhìn hắn. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, vẫn là vì em không có đủ sức hấp dẫn? Hai ngày trước quả nhiên là công lao của người đẹp khác. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cảm thấy là vì ngày hôm qua thân thể bị đông lạnh trong Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Nhìn sắc mặt Giang Tả khó coi, Tô Kỳ nằm trên người hắn, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mau lên mau lên, giải thích cho em nghe nào! ͏ ͏ ͏
Giang Tả lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh có thể không nói chuyện sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ôm Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không được, giờ mà không nói thì phải chờ thật lâu, tế tự sắp bắt đầu, em không thể đi ra được. ͏ ͏ ͏
-͏ Hơn nữa không thể mang theo mùi đàn ông. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, những ngày còn lại em không thể gặp anh. ͏ ͏ ͏
Vậy sao? ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc có thể nghỉ ngơi một thời gian rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vuốt đầu của Tô Kỳ, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỉ nửa tháng thôi mà, trôi qua rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cảnh giác nhìn Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Sao em cảm giác trong lòng anh đang vui như mở hội? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Bắt đầu sớm, kết thúc sớm, vậy là chúng ta có thể về nhà sớm. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dặn dò: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy anh phải nhớ em, có chuyện gì thì tìm sư phụ, phải chờ đến cuối cùng sư phụ mới bận. À, luôn luôn có thể dùng phương thức liên lạc khẩn kia, lúc gặp nguy hiểm cứ dùng. ͏ ͏ ͏
-͏ Còn nữa, đến lúc đó anh cũng phải tham dự hoạt động tế tự, nhớ đi tầng hai. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu lia lịa. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo hắn có thể làm việc của mình, không bị gò bó nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Dặn dò xong, Tô Kỳ ngượng ngập nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta ngủ thêm mấy giấc nữa đi. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất