Chương 189
Giang Tả rời đi, nhóm Xích Huyết Đồng Tử đi theo. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử vốn còn muốn hỏi về chuyện vợ của Giang Tả, hắn hơi sợ. ͏ ͏ ͏
Đến lúc gặp mặt mà cô gái kia còn làm bộ dạng thẹn thùng thì hắn sẽ phát bệnh. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn thực tò mò, nếu vợ của Phá Hiểu thật sự nghịch ngợm như vậy thì Phá Hiểu có tức giận không? ͏ ͏ ͏
Hoặc có lẽ Phá Hiểu vốn muốn ly hôn? ͏ ͏ ͏
Sau đó lấy thân phận Phá Hiểu quay lại theo đuổi Thánh nữ? ͏ ͏ ͏
Chứ không thì tại sao đến đây với bộ dạng người thường? ͏ ͏ ͏
Ý tưởng này chỉ vụt thoáng qua trong óc Xích Huyết Đồng Tử, sau đó không nghĩ nhiều nữa. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đạo hữu, chúng tôi ở đây sẽ không ảnh hưởng gì chứ? ͏ ͏ ͏
Hắn đã trở về là mình như thường ngày, không có âu lo, mặt sáng sủa như ánh mặt trời. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mặt không cảm xúc: ͏ ͏ ͏
-͏ Vốn có, nhưng giờ thì không. ͏ ͏ ͏
Câu nói này khó hiểu, Mặc Ngôn phớt lờ, cô hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đại lão, có thể cho tôi nghiên cứu lại trận pháp vừa rồi không? Tôi cảm thấy mình có chút tiến bộ hiểu về trận pháp. ͏ ͏ ͏
-͏ Tiếp đó cho tôi kiến thức sự tàn nhẫn của Mặc Ngôn ma tu? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quay đầu lại nói, giọng của hắn không có chút dao động cảm xúc. ͏ ͏ ͏
Dường như đang nói một chuyện không liên quan tới hắn. ͏ ͏ ͏
Nhưng Mặc Ngôn cảm giác nghe ra lạnh lẽo, cô cảm thấy mình dạo này xui xẻo, hễ nói xấu ai là bị phát hiện ngay, phải chăng cô nên đi đổi vận? ͏ ͏ ͏
Ngược lại, Lục Nguyệt Tuyết gõ một dòng chữ trên di động rồi dùng giọng máy móc đọc ra: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy người không trông thấy Phá Hiểu đạo hữu đã đến 1.6 rồi sao? ͏ ͏ ͏
m thanh này vừa không có tình cảm vừa máy móc cứng ngắc. ͏ ͏ ͏
Nhưng nội dung lại khiến người khiếp sợ. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Xích Huyết Đồng Tử và Mặc Ngôn xoe tròn mắt, chẳng phải hai ngày trước mới là 1.5 sao? ͏ ͏ ͏
Tại sao chớp mắt đã 1.6? ͏ ͏ ͏
Cơ mặt Biên Hải Đao Khách co giật, lúc trước hắn mất bao lâu mới đến 1.6? ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu mới qua hơn nửa tháng thì phải? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất đắc dĩ, phong ấn tu vi trên người cũng bị đốt tan, xem ra về sau thăng cấp thật sự cần phải cẩn thận. ͏ ͏ ͏
Khi đó hắn thấy rõ ràng Hỏa Nguyên tố không chịu bỏ qua, chúng nó dù sao không phải con người, không hiểu sợ là gì, không hiểu áp bức, chỉ biết ghi hận rồi đánh trả. ͏ ͏ ͏
Còn biết chọn phút mấu chốt đi đánh người. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết ma pháp sư làm cách nào ở chung hòa bình với chúng nó, tóm lại là hắn không thân thiện nổi, hiện tại trông thấy Hỏa Nguyên tố liền muốn đánh. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả thăng 1.6 cũng không phải việc hiếm hoi gì, tố chất tâm lý của những người kia đặc biệt tốt. ͏ ͏ ͏
Một ngày một tiểu cảnh giới thôi mà, không có gì lạ. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Xích Huyết Đồng Tử hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đạo hữu, hiện tại đã xác định địa điểm tế tự, rất nhiều người cũng đều lại đây. ͏ ͏ ͏
-͏ Bên ngoài địa điểm tế tự đã tụ tập nhiều quầy hàng, có hứng thú đi xem không? ͏ ͏ ͏
Nhóm Xích Huyết Đồng Tử vốn muốn đi, đáng tiếc chưa giải quyết được chỗ ở, không có tâm trạng đi chơi. ͏ ͏ ͏
Ai kêu Mặc Ngôn ma tu rất biết cách phá làng phá xóm. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách cũng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Chỗ tôi có mặt nạ dịch dung, có thể cho đạo hữu mượn dùng, dưới Lục giai đều không nhìn thấu. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử âm thầm gật đầu, hắn cảm thấy có đồng đội như Biên Hải Đao Khách thật tốt, nếu ai nấy đều như Mặc Ngôn thì sớm muộn gì bọn họ cũng bị diệt cả đoàn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đầy bí hiểm nhìn Biên Hải Đao Khách. ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, trừ Tô Kỳ ra, hắn không để ý bị người khác biết cái gì, chỉ cần không nói cho cô là được. ͏ ͏ ͏
Đến hiện tại hắn vẫn không nói chân tướng cho Tô Kỳ là vì cảm thấy chưa tới lúc. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ giấu hắn mười năm, hắn giấu giếm nửa năm, một năm cũng không quá đáng, đúng không? ͏ ͏ ͏
Kiếp trước mãi khi hắn chết cũng không biết việc của cô. ͏ ͏ ͏
Kiếp này, hắn chịu thiệt một chút, chắc chắn sẽ nói cho Tô Kỳ biết. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó... ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó chính mình nên chết như thế nào nhỉ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cứ cảm giác Tô Kỳ thẳng thắn với hắn là cô dịu dàng hiểu chuyện. ͏ ͏ ͏
Chờ khi hắn thẳng thắn với Tô Kỳ, thế thì không phải dịu dàng hiểu chuyện mà ngược lại cảm giác như tội khi quân. ͏ ͏ ͏
Nam nữ bất bình đẳng vô cùng nghiêm trọng. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả lắc đầu không suy nghĩ nhiều, mà là quay đầu nhìn về hướng mặt nạ. ͏ ͏ ͏
-͏ Là Mê Vụ? Không, chỉ là đồ dỏm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhận lấy mặt nạ, mặt nạ này không xem như dụng cụ dịch dung, nó có hiệu quả che đậy. ͏ ͏ ͏
Cái gọi là Mê Vụ là có thể hạ thấp cảm giác tồn tại của người, cho dù nhìn thấy cũng không xem rõ mặt mũi, ngay sau đó quên mất mặt của đối phương. ͏ ͏ ͏
Mê Vụ chân chính là pháp bảo cực kỳ lợi hại. ͏ ͏ ͏
Đồ dỏm này có lẽ có tác dụng hạ thấp cảm giác tồn tại, nhưng không thể khiến người quên mất mặt mũi. ͏ ͏ ͏
Nó chỉ có thể che lấp khuôn mặt thật rồi hiện ra mặt giả. ͏ ͏ ͏
Mê Vụ thật sự là có mười nghìn hình dáng trong mắt mười nghìn người, còn thứ này chỉ cố định một khuôn mặt. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách hơi kinh ngạc, Mê Vụ này là hắn lấy được trong kỳ ngộ năm xưa, liên quan Phật Môn. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa khi đó hắn mới biết ghi chép về Mê Vụ. ͏ ͏ ͏
Mê Vụ tuy không cổ xưa như thời đại viễn cổ, nhưng rất hiếm có người biết tới nó. ͏ ͏ ͏
Vậy mà Giang Tả nhìn thoáng qua liền phân biệt ra thật giả, còn biết cách sử dụng nó. ͏ ͏ ͏
Chỉ có thể nói, thật không hổ là đại lão trong nhóm. ͏ ͏ ͏