Chương 208
Tu sĩ mạnh mẽ vô danh kia thua rút về, tường ánh sáng tế tự cũng bao phủ vị trí đó, tiếp theo là ánh sáng vàng vô tận va chạm với nhau. ͏ ͏ ͏
Thánh nữ Thánh Địa đều miệng mũi đỏ máu nhưng vẫn không thể khiến đối phương buông bỏ. ͏ ͏ ͏
Chuyện phát sinh kế tiếp nằm ngoài sức tưởng tượng của toàn bộ Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Phụt! ͏ ͏ ͏
Một cột nước trong vắt từ dưới đất phun lên. ͏ ͏ ͏
Khoảnh khắc trông thấy cột nước này, nhóm Tĩnh Nguyệt ngẩn ngơ, bọn họ rất quen thuộc cột nước này, đây là cảnh sắc cách hai năm sẽ gặp một lần. ͏ ͏ ͏
Tuy thời gian mỗi năm khác nhau nhưng chênh lệch đều sẽ không quá lớn. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa bọn họ sẽ không tính toán sai, hoặc nên nói là chưa từng bỏ qua. ͏ ͏ ͏
Nhưng hôm nay, bọn họ phát hiện mình đã sai, Tiên Linh Tuyền Nhãn phun trào trước. ͏ ͏ ͏
Sớm hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Thánh Địa năm nay không quá bình thường. ͏ ͏ ͏
Tiên Linh Tuyền Nhãn phun trào cũng có nghĩa là tế tự bắt đầu. ͏ ͏ ͏
Mặc kệ là mấy người trong tế tự hay đám đệ tử của Thánh Địa, thậm chí là tu sĩ từ ngoài đến. ͏ ͏ ͏
Mọi người đều trợn tròn mắt. ͏ ͏ ͏
Bởi vì cột nước kia phá tan ánh sáng vàng, bắn lên trời cao. ͏ ͏ ͏
Cơ hồ mọi người đều có thể trông thấy. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi chưa đến đây bao giờ, nhưng đã nghe sư huynh nói nước bắn ra như rồng rạch thủng bầu trời, đó là dấu hiệu tế tự mở ra. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, bắt đầu tế tự? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn bốn phía, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải nói tế tự bắt đầu ngay khi ánh sáng vàng xuất hiện à? Mà nói, hôm nay tôi nhìn bốn phía không thấy chỗ nào có phong thủy tốt. ͏ ͏ ͏
Không ai để ý Mặc Ngôn, Biên Hải Đao Khách nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hẳn là xuất hiện ngoài ý muốn nào đó, có lẽ liên quan thiên địa đại thế. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy người nói như vậy là không nể mặt Phá Hiểu đại lão, lúc này mấy người nên nghĩ đến Phá Hiểu đại lão đầu tiên. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô cũng đang tìm mộ chôn quần áo cho Phá Hiểu đạo hữu mà, tại sao sẽ cho rằng là Phá Hiểu đạo hữu? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói thẳng: ͏ ͏ ͏
-͏ Chủ yếu là không tìm thấy. Nhưng gần nhất đây hễ có việc lớn gì, mấy người cảm thấy có việc nào không dính dáng tới Phá Hiểu đại lão? Đầu óc của mấy người xoay chuyển quá chậm, kém hơn ma tu chúng tôi nhiều. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhàn nhã nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hai ma tu, một là chuyên tu mộng yểm, một là phụ trợ mộng yểm, một người thiểu năng, một người tê liệt. Đúng là bọn này kém hơn ma tu nhiều. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô đang suy nghĩ hay là đốt lửa thêm lần nữa, tiện thể đi theo bước chân của Phá Hiểu đại lão. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng vừa rồi mấy người có cảm thụ được đường kiếm kia không? Đó là kiếm cấp bậc gì? ͏ ͏ ͏
Đường kiếm vừa rồi cho hắn cảm giác rất kỳ lạ, một kiếm kia dường như là kiếm mạnh nhất thế giới, nhưng cảm giác không quá rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Cứ cảm thấy là lạ. ͏ ͏ ͏
Không cách nào hiểu được. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nội tình của Thánh Địa vượt sức tưởng tượng, không đủ cảnh giới thì đừng cố tìm hiểu sức mạnh khác lạ của Thánh Địa làm gì. ͏ ͏ ͏
-͏ Sư huynh của tôi đã nói với tôi như vậy, chắc sư huynh sẽ không lừa tôi. ͏ ͏ ͏
-͏ Chúng ta yếu như vậy, quan tâm chuyện đó làm gì, việc không biết mà suy nghĩ nhiều cũng mệt óc. Chúng ta nói về tế tự đi, có phải chúng ta có thể đi tham gia rồi không? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn hơi hưng phấn, cô xem như mở ra tiền lệ trong ma tu. ͏ ͏ ͏
Đường kiếm kia bao hàm sức mạnh của đạo, cho nên bọn họ không hiểu được, sẽ cảm thấy kỳ kỳ. ͏ ͏ ͏
Làm chó mèo thì sao hiểu được cảm giác cầm đũa là thế nào? Sao mà không cảm thấy kỳ kỳ được? ͏ ͏ ͏
Nhưng tế tự bắt đầu sớm là sự thật, thậm chí không lâu sau có thể vào sân câu cá. ͏ ͏ ͏
Nhưng còn có rất nhiều người đều còn chưa lại đây. ͏ ͏ ͏
Trong nhóm Cảm Tri, không tính Phá Hiểu và trừ bốn người bọn họ, thì không có ai khác đến. ͏ ͏ ͏
Cho nên, sau khi tế tự bắt đầu, Lục Nguyệt Tuyết không trò chuyện với những người này mà là trực tiếp @Tiêu Tiểu Mặc và Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“Mấy người lập tức tới ngay, tế tự bắt đầu rồi, bắt đầu sớm.” ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc gửi icon khiếp sợ: ͏ ͏ ͏
“Bắt đầu rồi? Mau vậy?” ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“Tôi đang trên đường đến, @Tiêu Tiểu Mặc, còn mấy người?” ͏ ͏ ͏
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
“Chúng tôi cũng ở trên đường, ba giờ tối nay chắc tới nơi, Sơ Thanh và Sơ Tình cũng đi. @Xích Huyết Đồng Tử, bên cậu còn vé mời không?” ͏ ͏ ͏
Lúc này Xích Huyết Đồng Tử cũng xem di động, nhắn lại: ͏ ͏ ͏
“Có, thêm hai người đến cũng được.” ͏ ͏ ͏
Dương Mộc: ͏ ͏ ͏
“Tôi hâm mộ mấy người quá, tôi cũng muốn đi!” ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
“@Dương Mộc, nghe nói ngành kỹ thuật có thông tin liên lạc của nhiều tiên tử, mười phương thức liên lạc đổi một vé mời chịu không?” ͏ ͏ ͏
Dương Mộc: ͏ ͏ ͏
“Cậu làm như vậy là buộc tôi bất nghĩa.” ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, Xích Huyết Đồng Tử và Dương Mộc đều im lặng. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏