Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 222

Chương 222
Hôm nay trong Tiên Linh Tuyền Nhãn có ba con cá bơi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Lại là ngày ra ngoài chơi mấy năm mới có một lần, ba con cá đặc biệt vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Thế giới bên ngoài rất lớn, có thể trông thấy rất nhiều thứ, dù cực chút, mệt chút cũng không sao. ͏ ͏ ͏
Dù sao được tự do. ͏ ͏ ͏
Cá cũng hướng tới tự do, Tiên Linh Tuyền Nhãn nhỏ như vậy, chúng nó ở lại không vui chút nào. ͏ ͏ ͏
Cho nên vừa đến giờ là chúng nó lao vào cột nước, một đường lên trên, tới đỉnh nghĩa là đến đích. ͏ ͏ ͏
Cho nên sẽ gặp loài người kia, giao tiếp với cá khác, rồi đến thời gian tự do. ͏ ͏ ͏
Hoan hô! ͏ ͏ ͏
Ba con cá này chỉ là cá bình thường, không có nhiều màu sắc, nhưng bề ngoài rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏
Ba con cá này xếp thứ hạng mười sáu, mười bảy, mười tám trong Tiên Linh Tuyền Nhãn. ͏ ͏ ͏
Là ba con cá nhỏ nhất. ͏ ͏ ͏
Thập Thất và Thập Bát hơi bướng bỉnh, chúng nó muốn nhanh hơn đến thế giới bên ngoài, bỏ Thập Lục lại phía sau. ͏ ͏ ͏
-͏ Thập Lục, mau lên, sắp đến rồi! ͏ ͏ ͏
Thập Bát ở một bên kêu lên với tiếng cá. ͏ ͏ ͏
Nhưng Thập Bát không nhận được đáp lại, khi nó ngoái đầu thì phát hiện không thấy Thập Lục đâu. ͏ ͏ ͏
-͏ Thập Thất, Thập Lục đâu rồi? ͏ ͏ ͏
-͏ Chẳng phải ở phía sau chúng ta sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Không có, ngươi xem. ͏ ͏ ͏
Thập Thất nhìn lại, phát hiện đúng là không thấy. ͏ ͏ ͏
Hai con cá nhìn nhau, tiếp tục bơi tới trước, chúng nó không thể nào bị bất trắc gì khi ở đây, luôn sẽ bị kéo lên trên cao nhất. ͏ ͏ ͏
Cho nên, lên trước rồi tính. ͏ ͏ ͏
Nhưng chúng nó bơi một lúc thì đột nhiên có một sợi chỉ mảnh xuất hiện bên người. ͏ ͏ ͏
Thấy sợi chỉ, Thập Bát cực kỳ khinh thường, tưởng nó không biết đây là cái gì sao? ͏ ͏ ͏
Dùng để câu cá, thật sự tưởng chúng nó là cá bình thường à? Quả thực nực cười. ͏ ͏ ͏
Thập Bát nói với Thập Thất: ͏ ͏ ͏
-͏ Thập Thất thấy không? Không ngờ có người dám mơ ước chúng ta, nhưng người đó cũng lợi hại, có thể thả dây câu xa như vậy. ͏ ͏ ͏
Thập Thất gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, thực ghê gớm, nhưng không sợ. ͏ ͏ ͏
Thập Bát xoay một vòng, vẫy vẫy đuôi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tới đây, câu ta này, ngươi câu thử xem, loài người ngu xuẩn. ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu ngươi câu dính ta được thì ta kêu ngươi là ông nội, còn không câu được thì ta gọi ngươi là cháu trai. ͏ ͏ ͏
Ngay lúc đó, dây câu dường như đồng ý đánh cuộc với Thập Bát, nó nhúc nhích. ͏ ͏ ͏
Dây câu khoảnh khắc xoay một vòng, bỗng dưng trói lại Thập Bát. ͏ ͏ ͏
Tốc độ nhanh đến nỗi khiến cá líu lưỡi. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, Thập Bát nghệch mặt ra. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo nó điên cuồng vùng thoát: ͏ ͏ ͏
-͏ Thả ta ra, thả ta ra! Loài người, ngươi thả ta ra! ͏ ͏ ͏
Nhưng mặc cho nó vùng vẫy cỡ nào đều vô dụng. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Thập Bát cảm giác sức kéo từ phía đối diện. ͏ ͏ ͏
Tiêu rồi, nó sắp kết thúc đời cá, còn thêm ông nội. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Thập Bát hét to với Thập Thất: ͏ ͏ ͏
-͏ Thập Thất, trốn mau, trở lại cứu viện, nhớ đến ~ cứu ~ ta ~ ͏ ͏ ͏
Thập Thất nhìn Thập Bát khuất xa đến biến mất. ͏ ͏ ͏
Nó hơi không phản ứng lại, tiếp theo quay đầu trở lại, Thập Bát kêu trở về cứu viện, nó phải vòng về. ͏ ͏ ͏
Nếu Thập Bát biết Thập Thất bơi về đường cũ chắc chắn đặc biệt hối hận. ͏ ͏ ͏
Nó sẽ cảm thấy, mình nói sai. ͏ ͏ ͏
Trở lại tìm đám cá thì có ích gì, lên trên, tìm người ở bên trên mới giải quyết được chứ, hơn nữa sắp tới đích rồi còn gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng nó không bao giờ có cơ hội biết điều đó. ͏ ͏ ͏
Bên bờ hồ tầng sáu, mới bắt đầu câu cá không bao lâu, Giang Tả cảm giác có cá giật cần câu. ͏ ͏ ͏
Hắn mừng rỡ bắt đầu kéo dây. ͏ ͏ ͏
Chờ kéo dây câu ra khỏi không gian, hắn rõ ràng nhìn thấy một con cá treo dưới cần câu. ͏ ͏ ͏
Con cá nhìn như bình thường nhưng rất đẹp. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng giãy giụa mãnh liệt một chút, nhưng thật sự là m Dương ngư. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày: ͏ ͏ ͏
-͏ Từ khi nào m Dương ngư hiếu động như vậy? ͏ ͏ ͏
Thật ra đa số m Dương ngư yên lặng, ít có con nào hoạt bát như vậy, dù có bị câu trúng cũng thường giống như cá chết. ͏ ͏ ͏
Không hề giãy giụa. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải hắn thấy rộng biết nhiều, không chừng sẽ cho rằng đây là một con m Dương ngư giả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả xách nó lên, tiếp theo lấy ra Hàn Nguyệt, nói với nó: ͏ ͏ ͏
-͏ Còn nhúc nhích sẽ nướng ngươi. ͏ ͏ ͏
Thập Bát cứng ngắc. ͏ ͏ ͏
Không ngờ loài người này muốn nướng nó. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lấy một cái xô, bỏ m Dương ngư vào, tiện thể gieo phong ấn. ͏ ͏ ͏
Những con cá này tuy có năng lực diễn biến nhưng vô dụng với bản thân. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Giang Tả lại vung cần câu, hắn còn cần một con nữa. ͏ ͏ ͏
Lúc này, đám người Tô Kỳ vẫn luôn ở tầng bảy chờ m Dương ngư đến. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất