Chương 224
Minh Ngọc trả lời: ͏ ͏ ͏
-͏ Có người bị thương, nhưng chưa ai chết. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nhận được tin tức liền gọi điện thoại cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ở tầng sáu tự nhiên lập tức nghe tiếng chuông điện thoại. ͏ ͏ ͏
Thấy là dì nhỏ gọi, hắn có chút bất đắc dĩ, lúc này hắn không muốn bị quấy rầy. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả vẫn nhận điện thoại. ͏ ͏ ͏
-͏ Con đang ở đâu? Có bị sao không? ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu con bị gì cũng phải ráng nhịn, không được nói cho Tô Kỳ, nếu không thì con bé sẽ không ngừng quấy dì. ͏ ͏ ͏
-͏ À phải rồi, hay là dì qua đó mang con đi ra? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẩn ra, nghe ý của dì thì tầng một, hai cũng xảy ra chuyện? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Con không sao. ͏ ͏ ͏
Dì sửng sốt: ͏ ͏ ͏
-͏ Mọi người đều trúng quỷ khí mà con không trúng? A, quỷ khí là khói màu đen, con không thấy sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẫm nghĩ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Con mới đi dạo tầng khác, đang định đi xuống. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đi dạo? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đang đi dạo phố hay sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng nhân họa được phúc, ít nhất không bị quỷ khí tổn thương. ͏ ͏ ͏
-͏ Con lập tức đi tầng hai ngay, tìm Minh Ngọc, đưa ngọc thạch mà dì cho con ra để cô ấy xem, Minh Ngọc sẽ đưa con đi ngay. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy dì nhỏ sắp xếp, Giang Tả thở dài, có người trong Thánh Địa đúng là phiền phức. ͏ ͏ ͏
Giang Tả khẽ vâng, bọn họ kết thúc trò chuyện. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, Giang Tả tiếp tục đi về phía trước, đã đến đây rồi, hắn không thể nào đi uống vào lúc thế này. ͏ ͏ ͏
Trừ phi Tô Kỳ đến tận nơi. ͏ ͏ ͏
Đối phương ảnh hưởng hắn câu cá, phải làm cho đối phương để lại chút gì mới được. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Giang Tả đến một chỗ ven hồ, nơi này có hai người ngồi ở một bên thả câu. ͏ ͏ ͏
Là một nam một nữ. ͏ ͏ ͏
Bọn họ tự nhiên nhận ra ngay khi Giang Tả xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn họ đến câu cá, có người tới cũng không tiện nói cái gì. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Mục đích lần này là gì? ͏ ͏ ͏
Một người trong đó sửng sốt nhìn về phía Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Đạo hữu đang nói chuyện với chúng tôi? ͏ ͏ ͏
Giang Tả thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cần lấy ra video của hai người cho xem không? ͏ ͏ ͏
Người đàn ông: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sao anh nhận ra được? ͏ ͏ ͏
Không sai, hai người này là hai quỷ tu mà Giang Tả đã gặp. ͏ ͏ ͏
Một quỷ tu Ảnh Lưu, một quỷ tu Mị Vũ. ͏ ͏ ͏
Nghe quỷ tu Mị Vũ mở miệng, quỷ tu Ảnh Lưu nhức đầu, hắn có thể sống đến bây giờ thật sự không dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Cản trở cũng không có gì, nhưng không ngừng hố hắn, hắn cảm thấy mình sớm muộn gì sẽ chết vì đầu óc ngu xuẩn của người phụ nữ này. ͏ ͏ ͏
Lúc trước hắn quá non xanh, chỉ nhìn bề ngoài quen bạn gái, cuối cùng dính phải cục nợ này. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả trông thấy hai quỷ tu này thì hắn hơi thất vọng. ͏ ͏ ͏
Lại là hai con tốt thí. ͏ ͏ ͏
Lấy tin tức từ bọn họ không có độ chính xác cao. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nói đi, nếu như không có tin tức hữu dụng thì đừng lãng phí thời gian, tôi tiễn hai người lên đường ngay. ͏ ͏ ͏
Lòng quỷ tu Ảnh Lưu lạnh lẽo, hắn cũng biết chính mình đã không còn nặng ký trong mắt đối phương. ͏ ͏ ͏
Là cái loại giết chết cũng không đáng tiền. ͏ ͏ ͏
Quỷ tu Mị Vũ nói ngay: ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải, kế hoạch lần này là chúng tôi chủ đạo, hơn nữa là người chủ đạo của hai kế hoạch. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
-͏ Bằng vào mấy người? ͏ ͏ ͏
Quỷ tu Ảnh Lưu thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng, bởi vì quỷ tu chết gần hết, đều là tu vi thấp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Kế hoạch dự phòng? ͏ ͏ ͏
Nếu là như vậy thì có khả năng, kế hoạch thứ nhất là kế hoạch chính, sẽ sử dụng nhiều người. ͏ ͏ ͏
Khi kế hoạch thứ nhất thất bại, người thực hành đều chết hết. ͏ ͏ ͏
Có khả năng quỷ tu trở nên yếu. ͏ ͏ ͏