Chương 226
Nói chuyện tự nhiên là Giang Tả, hắn vừa đến liền trông thấy ông chủ Hà, cho nên thuận miệng chỉ dẫn. ͏ ͏ ͏
Ông chủ Hà nhìn về phía Giang Tả, hắn hơi không dám tin tưởng, phải ném con gái của hắn vào hồ? ͏ ͏ ͏
Làm vậy chẳng phải là hại con gái của hắn sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ tiện thể chỉ một chút, ông chủ Hà có tin hay không thì hắn không để ý. ͏ ͏ ͏
Cho nên, sau khi nói xong, hắn xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏
Hắn cần tìm một chỗ an tĩnh để ngồi một lúc. ͏ ͏ ͏
Ông chủ Hà nhìn con gái của mình, lại nhìn bóng lưng Giang Tả đi xa. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng hắn bỗng nhiên nhớ lại lời đạo sĩ kia nói: Không cần có bất cứ hoài nghi. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, ông chủ Hà cắn răng, ôm Tiểu Diệp bước xuống hồ, chậm rãi buông con gái xuống. ͏ ͏ ͏
Nước hồ lạnh, thân thể của Tiểu Diệp cũng lạnh, hơn nữa không biết trước trong hồ có cái gì. ͏ ͏ ͏
Bỏ con gái của mình vào đây tương đương với đẩy con gái vào hố lửa. ͏ ͏ ͏
Ở trong mắt người ngoài thì ông chủ Hà tám phần đã điên. ͏ ͏ ͏
Nhưng khoảnh khắc Tiểu Diệp bị đặt xuống hồ, hoặc nên nói là khoảnh khắc trận thạch đụng tới nước hồ thì được đến bổ sung. ͏ ͏ ͏
Ấn ký quỷ tu nhanh chóng bị áp chế, dòng nước ấm bắt đầu điên cuồng tẩm bổ thân thể của Tiểu Diệp, nhiệt độ cơ thể ban đầu lạnh băng nhanh chóng khôi phục bình thường. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng ở trong nước, nhưng, hoàn toàn không có gì đáng lo. ͏ ͏ ͏
Khoảnh khắc thấy Tiểu Diệp tỉnh lại, ông chủ Hà cảm giác trời thương mình. ͏ ͏ ͏
Tuy Tiểu Diệp chưa khỏe, nhưng ít nhất sống sót. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đưa trận thạch đúng là không thể chữa khỏi Tiểu Diệp, nhưng ở trong Tiên Linh Tuyền Nhãn, cô bé tuyệt đối sẽ không bị ấn ký quỷ tu tổn thương. ͏ ͏ ͏
Ở trong nước, cô bé có thể vô cùng khỏe mạnh. ͏ ͏ ͏
Nếu ông chủ Hà không làm theo lời Giang Tả nói hoặc là do dự một lúc thì Tiểu Diệp cơ hồ hết thuốc chữa. ͏ ͏ ͏
Cho dù cứu được, nửa đời sau sẽ bệnh tật. ͏ ͏ ͏
Cho nên, phúc duyên của Tiểu Diệp rất tốt. ͏ ͏ ͏
Gặp được Giang Tả, cũng gặp được đạo sĩ kia. ͏ ͏ ͏
Quan trọng hơn là, cô bé có người cha tốt. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, Giang Tả đi tới chỗ nghỉ ngơi ở tầng hai, nơi này tụ tập người thường còn khỏe mạnh. ͏ ͏ ͏
Hắn cảm thấy chính mình tìm chỗ ngồi là được. ͏ ͏ ͏
Nơi này không có nhiều người, bắt mắt nhất là một nhóm người mặc đồ quái dị. ͏ ͏ ͏
Những người kia hình như còn đang bị người Thánh Địa răn dạy. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như cướp cả bát cơm của người thường mà các vị không thấy xấu hổ, hơn nữa cướp một phát hốt trọn cả nhà, có còn liêm sỉ không? ͏ ͏ ͏
Đại loại như vậy. ͏ ͏ ͏
Nhưng đa số người đều đang nghiên cứu vấn đề người thường. ͏ ͏ ͏
Còn về vấn đề nước Tiên Linh hồ thì tự nhiên có người cấp cao hơn ứng đối. ͏ ͏ ͏
Giang Tả yên lặng ngồi ở một bên, sau đó đám người Xích Huyết Đồng Tử bị răn dạy xong, đang định rời đi thì đột nhiên nhìn thấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, tập thể đi tới ngồi xuống gần chỗ Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Mọi người thực ăn ý giữ trầm mặc, tiếp theo Giang Tả lấy di động ra, những người khác cũng cầm điện thoại. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình xem di động của Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏
Di động của cô rất dễ bị cô ném đi. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, mọi người đều nhận được một tin nhắn chung trong nhóm. ͏ ͏ ͏
Vấn đề là di động của bọn họ đều reo chuông. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Sơ Thanh, tắt tiếng đi. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh gật đầu, Tiêu tỷ tựa như nữ lưu manh, không dễ chọc. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y ở một bên tự giác tắt tiếng, Lưu Vũ cũng tắt tiếng. ͏ ͏ ͏
Sau đó, bọn họ mới xem nhóm chat trên di động. ͏ ͏ ͏
Phá Hiểu: ͏ ͏ ͏
“Hai người chủ đạo kế hoạch quỷ tu đã chết.” ͏ ͏ ͏
Trên mặt mọi người lộ nét giật mình, tin tức này như bom nổ. ͏ ͏ ͏
Kế hoạch mới bắt đầu mà người chủ đạo đã chết? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tiên tử là người đầu tiên nhấn nút di động: ͏ ͏ ͏
“Đại lão, bọn họ bị anh giết hả?” ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách theo sát phía sau: ͏ ͏ ͏
“Đạo hữu phát hiện bọn họ ở đâu?” ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“Nói vậy là không cần lo lắng cái gì? Tôi còn kêu sư môn của mình tạm thời đừng câu cá.” ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“Tay tàn, chậm một bước, Lục Nguyệt Tuyết đã nói ra điều tôi muốn nói.” ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhìn hai bên, hắn cũng có sư môn, nhưng không có ai đến. ͏ ͏ ͏
Cho nên, hình như không có ai để quan tâm. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, dù bọn họ cùng đi thì Xích Huyết Đồng Tử ước gì họ đều gặp chuyện, rồi cầu cứu với hắn. ͏ ͏ ͏
Bởi vì hắn không sợ ấn ký quỷ tu. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình nhìn thoáng qua, trực tiếp tựa vào người Tiêu Tiểu Mặc thiếp ngủ, cô không hứng thú với mấy chuyện này. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình ngủ rất trang nhã và rất đẹp, nếu không rèn sắt thì càng tốt. ͏ ͏ ͏
Đây là tiếng lòng của đa số người. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Sơ Tình mỗi năm đều sẽ gây ra chút chuyện. ͏ ͏ ͏