Chương 230
Cùng mặc đồ sặc sỡ, cùng đeo mặt nạ đơn giản, tốc độ câu cá kinh khiếp, như vậy mới vui. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải cô muốn thu tiền của chúng tôi không? Rộng rãi vậy sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói rồi còn đặc biệt kiểm tra, Lục Nguyệt Tuyết cũng che Linh thạch mang trên người, may mắn chưa bị mất. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách thật sự thành liêm, không có thứ gì. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn vẻ mặt ghét bỏ nhìn những người kia: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy người đang kỳ thị ma tu. ͏ ͏ ͏
Nhóm Xích Huyết Đồng Tử làm lơ lời của Mặc Ngôn, lục tục cầm mặt nạ đeo vào. ͏ ͏ ͏
Sơ Thanh tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao mặt nạ của mỗi người có hoa văn khác nhau? Màu nhan sắc cũng khác. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhướng mày nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Kiểu dáng, cậu có hiểu kiểu dáng là gì không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn thoáng qua, tiếp theo thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Là ảo trận, mấy người đều đeo vào, rồi kêu người đứng từ xa nhìn thử xem. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thốt lời, Mặc Ngôn ẩn dưới lớp mặt nạ hoảng loạn. ͏ ͏ ͏
Mọi người đều quay đầu nhìn về hướng Mặc Ngôn, mới rồi bọn họ thật sự tin tưởng đó là kiểu dáng. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ đeo mặt nạ, Sơ Thanh từ xa xem, tiếp theo giật mình kêu lên, hắn rất bội phục Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Không ngờ ma tu đa tài đa nghệ như vậy, Sơ Thanh chụp một tấm hình. ͏ ͏ ͏
Ảo trận chia ra nhiều loại, của Mặc Ngôn giống với ảnh chiếu, chỉ có xem từ xa mới thấy được. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Sơ Thanh vào nhóm, gửi hình lên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng lấy di động ra xem, tuy rằng hắn có thể thông qua biện pháp khác trông thấy, nhưng không cần làm như thế. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Giang Tả nhìn thấy một hình ảnh. ͏ ͏ ͏
Trong hình ảnh, một cô gái mặc đồ đen, cô ngồi trên ghế đá, tay cầm cần câu cá. ͏ ͏ ͏
Tư thái trầm ổn, thần thái ung dung, trên đầu đội mũ rộng vành. ͏ ͏ ͏
Rất có phong phạm đại lão. ͏ ͏ ͏
Người trong hình ảnh là Mặc Ngôn, thế này cũng không có gì, chủ yếu là ba hàng chữ dọc ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Hàng thứ nhất là: Mặc Ngôn ma tu. ͏ ͏ ͏
Hàng thứ hai là: Dẫn dắt quần hùng, thả câu Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Hàng thứ ba là: Chư vị, bắt đầu run rẩy đi! ͏ ͏ ͏
Giang Tả xem thật lâu, cuối cùng chỉ có thể cảm khái, người trẻ tuổi thật biết cách chơi. ͏ ͏ ͏
Đám người Xích Huyết Đồng Tử đã toát ra sát khí. ͏ ͏ ͏
-͏ Muốn đi đâu, Mặc Ngôn tiên tử? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách bắt lấy Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn là ma tu Nhị giai, chuyên tu mộng yểm, trừ Biên Hải Đao Khách ra, không ai có thể dễ dàng bắt đến cô. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cười gượng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Việc của phụ nữ, không tiện nói. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Xích Huyết Đồng Tử rút Xích kiếm ra, Lục Nguyệt Tuyết lấy Phá Thiên thương mới lấy được ra, đám người Liễu Y Y cũng đều lấy ra vũ khí. ͏ ͏ ͏
Sơ Tình thấy thế hưng phấn lấy Lôi Ngân chuy ra. ͏ ͏ ͏
Tuy Sơ Tình còn nhỏ nhưng cô cũng là Nhị giai, mắt cô lấp lóe tia sáng kỳ dị, khiến người nhìn mà ớn lạnh. ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là Sơ Thanh, lập tức trốn ra sau lưng Tiêu Tiểu Mặc, rất sợ bị chị mình ngộ thương. ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng... đừng như vậy, tôi đưa tiền quảng cáo chịu không? ͏ ͏ ͏
-͏ Thôi thì tôi cũng vẽ mấy người vào, kỹ thuật vẽ của tôi giỏi lắm. ͏ ͏ ͏
-͏ Ui, đau, đau! ͏ ͏ ͏
-͏ Mà này, từ khi nào cô có dáng vẻ như thế được? Thoạt nhìn rất ra dáng. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cắn kem cây nói. ͏ ͏ ͏
Dưới vũ lực của mọi người, Mặc Ngôn chỉ có thể khuất phục. ͏ ͏ ͏
Không cần giao tiền quảng cáo, nhưng hình ảnh bị sửa. ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là những chữ này. ͏ ͏ ͏
Hiện tại chữ bị đổi thành: Nhóm mười hai người thả câu bên hồ, ngàn vạn Bát Quái Thải ngư bơi tới, phàm nhân, run rẩy đi. ͏ ͏ ͏
Còn về hình ảnh thì vẫn là Mặc Ngôn, nhưng tư thái nghiêm túc bị đổi thành khuôn mặt cười tươi, đặc biệt có hơi thở của thiếu nữ. ͏ ͏ ͏
Bên cạnh vẫn có đấnh dấu của Mặc Ngôn ma tu. ͏ ͏ ͏
Đường đường ma tu mà nổi tiếng bằng hình tượng này, Mặc Ngôn không còn muốn trở lại bên ma tu nữa. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, chắc chắn Đan Tuyết ma nữ sẽ cười nhạo cô. ͏ ͏ ͏
Vết nhơ cả đời. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn chột dạ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi đã bảo đó là vẽ, vẽ theo khí chất của Phá Hiểu đại lão. ͏ ͏ ͏
Bây giờ cô đang vắt óc nghĩ cách thay đổi hình ảnh của mình. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Như vậy có phải quá rêu rao không? Lỡ như không câu được cá thì chẳng phải là thực lúng túng? Hơn nữa câu cuối rất gợi đòn. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không sao, dù mất mặt thì cũng là Mặc Ngôn ma tu bị mất, không liên quan gì chúng ta. Bị đánh cũng là Mặc Ngôn ma tu ăn đòn. ͏ ͏ ͏
Trong Thánh Địa không được tùy ý ra tay, trừ phi không muốn câu cá. ͏ ͏ ͏
Cho nên, còn rất an toàn. ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại hình như đúng là không bị gì, đi ra ngoài toàn là Mặc Ngôn cõng nồi, thế là mọi người đều an tâm. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả thì không quan tâm mấy thứ này, dù sao người nổi tiếng là Mặc Ngôn ma tu. ͏ ͏ ͏
Nếu thật sự có người Thánh Địa chú ý thì hắn sẽ tách ra trước. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Giang Tả đi tới cửa vào tầng ba. ͏ ͏ ͏