Chương 247
Hắn bắt đầu điều động Xuyên Tâm xà công kích Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả còn chưa bắt đầu công kích thì bỗng ngẩn ra, sau đó lập tức điều khiển Xuyên Tâm xà mang hắn rời khỏi vị trí, lại dùng Xuyên Tâm xà dựng lên thuẫn phòng hộ ở đằng trước người hắn. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, công kích mạnh mẽ từ dưới đất bắn thẳng về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Ầm!!! ͏ ͏ ͏
Công kích cực mạnh đánh trúng Xuyên Tâm xà. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Xuyên Tâm xà chịu đòn giỏi thì lần này Giang Tả sẽ hơi chật vật. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn không quá bất ngờ, Cửu Tịch vốn không phải kẻ yếu, đối mặt với cô, Giang Tả tự nhiên sẽ không cho rằng một phát là giết được đối phương. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả xua Xuyên Tâm xà bày ra trận pháp, một thanh kiếm dài hiện ra từ trong trận pháp, sau đó bắn tới chỗ Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch vận dụng trận pháp, rất nhanh cảm giác được kiếm bay tới, rất mạnh, tuyệt đối mạnh hơn thực lực của cô. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô không sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Ấn ký trên mu bàn tay của cô liên tục nhấp nháy, một sợi tơ xuất hiện trong không trung trói lại thanh kiếm kia, nhưng khi cô định lợi dụng thanh kiếm phản công thì... ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Tĩnh Nguyệt đột nhiên vang lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Phòng ngự. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dứt khoát phòng ngự. ͏ ͏ ͏
Sau đó vang tiếng nổ. ͏ ͏ ͏
Một mũi tên bắn tới trước người Cửu Tịch, nếu không phải cô nhanh chóng phòng ngự thì có lẽ sẽ bị mũi tên xuyên thủng tim. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Em cứ yên tâm tấn công, chị sẽ theo dõi công kích của đối phương cho em. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu, sau đó tính toán phản công. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thì hơi bất ngờ, Cửu Tịch hiện giờ mà cũng đỡ được mũi tên của hắn, xem ra có chút kinh nghiệm chiến đấu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không định lãng phí thời gian trong cảm xúc khiếp sợ. ͏ ͏ ͏
Thứ hắn bố trí sắp xong rồi, đã tới lúc tiễn Cửu Tịch lên đường. ͏ ͏ ͏
Phía đối diện, Cửu Tịch cũng sẵn sàng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm giác được sức mạnh của đối phương đột phá hạn chế của sương mù, rất mạnh, xem ra đối phương có thể mượn được nhiều sức mạnh từ trận pháp. ͏ ͏ ͏
Một đàn Xuyên Tâm xà ở sau lưng Giang Tả bắt đầu điên cuồng trườn bò, ở bên trong ngưng tụ dao động mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Khi năng lượng phía sau đã chuẩn bị sẵn sàng, Giang Tả giơ tay lên vung một cái, từng luồng sáng bắn ra. ͏ ͏ ͏
Những luồng sáng này có sức rất mạnh, khi ánh sáng bay ra, sương mù bắt đầu vặn vẹo như sắp bị xẻ ra. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch cũng bình tĩnh ứng đối, bên người cô có mấy sợi chỉ, những sợi chỉ chất chứa sức rất mạnh, khi ánh sáng xuất hiện thì những sợi chỉ cũng tiến lên nghênh đón. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt dặn: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhớ phòng ngự cho kỹ, đối phương mạnh hơn trong dự đoán nhiều. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu chỉ có trình độ cỡ này thì em không lo. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó sức mạnh va chạm. ͏ ͏ ͏
Lúc này, các tầng khác cũng lục tục bắt đầu xuất hiện sương mù. ͏ ͏ ͏
Tạm không nói đến tầng bốn, năm, ở tầng ba cũng dần tuôn ra sương mù. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nhíu mày hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sương mù này từ đâu ra? ͏ ͏ ͏
Nhóm Tiêu Tiểu Mặc và Trần Ức cũng bị bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Hình như sương mù ảnh hưởng cảm giác, mấy người thử xem. ͏ ͏ ͏
Bọn họ ở ngành Cảm Tri, bọn họ vốn là chuyên tinh cảm tri, tự nhiên sẽ có điều cảm giác. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y làm thử, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Thật sự ảnh hưởng cảm giác, là Thánh Địa làm? ͏ ͏ ͏
-͏ Không phải Thánh Địa làm, lúc đến đây thì đệ tử Thánh Địa cũng tỏ vẻ rất bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Hắc Bào ma tu đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ma tu bị hắn ném dưới đất, bị đánh không nhẹ. ͏ ͏ ͏
Nhóm Xích Huyết Đồng Tử đã thói quen, chỉ mình Lục Nguyệt Tuyết thấy nhức đầu, lại kêu cô chữa bệnh giúp. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Hắc Bào ma tu nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Dạo này tôi làm nghề bảo vệ, một viên Ngũ phẩm, cung cấp bảo hộ trong lúc tế tự. ͏ ͏ ͏
-͏ Chư vị có muốn một phần bảo hiểm không? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
-͏ Không rảnh. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết dùng di động phát âm: ͏ ͏ ͏
-͏ Không muốn. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
-͏ Không hứng thú. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ma tu thều thào: ͏ ͏ ͏
-͏ Biến! ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đối phương là Tứ giai, không nể mặt như vậy có ổn không? Tạm không nói đến người khác, chẳng lẽ Mặc Ngôn không sợ bị đánh chết? ͏ ͏ ͏
Thôi bỏ đi, ngẫm lại, mỗi ngày cô bị đánh gần chết cũng đều có lý do của nó. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử tò mò hỏi Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao cô không bị đánh chết? Còn được anh ta đưa về? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ma tu đau đớn thống khổ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi cho hắn... hắn một viên Ngũ phẩm, dùng để cứu mạng. ͏ ͏ ͏
Nói xong còn u oán nhìn nhóm Xích Huyết Đồng Tử, những người kia nhẫn tâm không đi cứu cô. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏